Công Tôn Lập Đạo nói:
- Ta đã có nhân tuyển.
Thạch Vân Biên nén cười, lúc này cùng Ngao Thiết trăm miệng một lời nói ra một cái tên:
- Hải Uyên Khách!
Công Tôn Lập Đạo nói:
- Đúng vậy!
Kim Mạn nghe vậy mắt trợn trắng, suýt nữa phun ra mấy chữ hèn hạ vô sỉ.
- Ah...
Miêu Nghị rất giật mình, hắn nói:
- Hải đại tướng quân sẽ đồng ý làm chuyện này sao?
Công Tôn Lập Đạo:
- Thánh chủ chưa gặp qua Hải Uyên Khách, nếu gặp qua sẽ cảm thấy hắn phù hợp. Vẻ ngoài của tên này có lực hấp dẫn trí mạng với nữ nhân, hơn nữa tên này cả ngày ưa thích bày cái giá đỡ, người nào nhìn cũng muốn phát ói, hôm nay vừa vặn có tác dụng. Nếu như Thánh chủ lên tiếng chỉ sợ tên này không đáp ứng làm việc này, chỉ sợ cần tướng chủ tự mình đi khuyên bảo.
Kim Mạn lập tức cự tuyệt:
- Các ngươi tự đi nói đi, ta không làm.
- Ha ha!
Thạch Vân nói:
- Tính toán, tướng chủ một nữ nhân không thích hợp làm chuyện này, như vậy đi, ba người chúng ta cùng đi làm thuyết khách.
Ba vị đại tướng quân lập tức tâm hữu linh tê cười cười, trên mặt còn mang theo thú vị ác ý.
Công Tôn Lập Đạo gật đầu:
- Đúng thế, nếu kế này thực hiện được, về sau có thể dùng chiêu này thêm vài lần.
Ngao Thiết:
- Kế này không nên dùng nhiều đầu tiên nữ tử tham gia khảo hạch không nhiều, càng nhiều người càng dễ bại lộ, một khi có một phương bại lộ, phản tặc sẽ cảnh giác và điều tra nữ nhân tham gia khảo hạch, từ đó kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Thạch Vân Biên gật gật đầu, xin chỉ thị:
- Thánh chủ, tướng chủ, chúng ta xin cáo lui chuẩn bị việc này.
Miêu Nghị đứng dậy chắp tay nói:
- Làm phiền, Công Tôn đại tướng quân, phải mau chóng hoàn thành việc này.
Công Tôn Lập Đạo gật gật đầu, tỏ vẻ biết rõ, ba đại tướng quân cùng rời đi.
Lúc này Kim Mạn hừ lạnh.
- Nam nhân không có một thứ tốt!
Miêu Nghị ở bên cạnh xấu hổ, ngay tiếp theo lại bị chửi.
Ngày kế tiếp Công Tôn Lập Đạo mang theo Miêu Nghị đến tinh cầu Bích Nguyệt phu nhân ẩn thân, là Miêu Nghị chủ động muốn tới, muốn xem Bích Nguyệt phu nhân thế nào. Đương nhiên vẫn cảm thấy tiết mục này quá đặc sắc, không muốn bỏ qua, hắn muốn xem nam chính có bộ dạng thế nào mà để đám người kia chọn trúng.
Người cảm thấy đặc sắc không bỏ qua còn có Công Tôn Lập Đạo, Ngao Thiết, Thạch Vân Biên, ngay cả Tư Đồ đại tướng quân Tư Đồ Tình Lan cũng tới, nơi này chính là khu vực nàng phụ trách, nghe nói Thánh chủ đến, nàng không lộ diện gặp qua là không thể nào nói nổi.
- Tư Đồ Tình Lan tham kiến Thánh chủ!
Nàng mặc quần áo lụa đỏ mỏng, tóc dài không trói buộc khoác sau eo, Tư Đồ Tình Lan chắp tay hành lễ với Miêu Nghị nhưng đôi mắt sáng ngời tỉnh táo dò xét Miêu Nghị. Miêu Nghị đang mang mặt nạ ngụy trang thấy không rõ chân dung, nàng không tới mức dĩ hạ phạm thượng kéo mặt nạ của hắn xuống, lúc này đành phải đứng chờ.
- Đại tướng quân không cần đa lễ.
Miêu Nghị nâng lên, trong nội tâm thổn thức, lại là nữ nhân xinh đẹp, chẳng lẽ nam nhân trong thiên hạ chết hết rồi sao, tại sao lại có nữ tử chấp chưởng quyền hành, thí dụ như Kim Mạn, hắn vẫn còn một ít tâm tính nam tôn nữ ti.
Tư Đồ Tình Lan không đa lễ, thu lễ nhìn đám người khác.
- Một tu sĩ Thải Liên lại kinh động các ngươi lộ diện tại nơi đây, các ngươi muốn làm cái gì?
Mấy người khác cười thần bí, Thạch Vân Biên khoát tay nói:
- Chuyện này nữ nhân không biết thì tốt hơn.
Tư Đồ Tình Lan lạnh nhạt nói:
- Xem thường nữ nhân? Các ngươi xuất hiện từ viên đá sao?
- Các vị, bây giờ không phải thời điểm nhao nhao.
Miêu Nghị lập tức ra mặt giảng hòa, sợ nhao nhao nên chuyển đổi chủ đề.
- Bích Nguyệt đang ở nơi nào?
- Đi theo ta, nhẹ một chút, đừng đánh rắn động cỏ.
Công Tôn Lập Đạo nói một tiếng.
Sau đó mấy người bay tới một sơn cốc, Công Tôn Lập Đạo chỉ vào tảng đá lớn che dấu miệng hang động phía dưới. Miêu Nghị nhìn tình huống liền nén cười, không nghĩ tới Bích Nguyệt phu nhân bình thường vênh mặt hất hàm sai khiến mình lại có lúc ở trong động đất không đi ra.
Sau khi xem qua Công Tôn Lập Đạo bảo bọn họ lảng tránh ở chỗ tối xem náo nhiệt, sau đó phất phất tay, bốn người đang giám thị chung quanh xuất hiện, nhìn nhau gật gật đầu sau đó bay tới hạp cốc.
- Những phản tặc này ẩn nấp ở khắp nơi, làm hại chúng ta phải đi tìm chung quanh muốn gãy cả chân.
- Ít nói lời bực tức, hạp cốc này có thể là nơi giấu người, mọi người tìm kiếm cẩn thận.
- Ồ! Dưới tảng đá có không gian.
- Vào xem!
Trình diễn tốt đơn giản, bốn người bước vào trong hạp cóc, vì vậy trùng hợp liền phát hiện cái động, phát hiện gọn gàng không trình diễn gì cả, người bên trong không thể nhìn thấy, cho dù diễn cũng chỉ cho mù lòa xem, không cần như vậy, trực tiếp là xong.
Long! Viên đá ngăn chặn cửa động bị đá bay, có hai gia hỏa bay vào.
Oanh! Lại có động tĩnh cực lớn xuất hiện, cách mặt dất không xa có một cái động xuất hiện, mặt đất bay tung tóe. Ngày bình thường Bích Nguyệt phu nhân quen sống sung sướng an nhàn, lúc này mặc chiến giáp thất phá đất bay ra, căn bản không có ý chí chiến đấu gì, lập tức bay lên không trung.
- Chạy đi đâu!
Hai người đang canh giữ bên ngoài bay theo.
Đồng thời có một thân ảnh bay nhanh qua ngăn trên không trung, chặt đứt đường lui của Bích Nguyệt phu nhân, không phải người nào khác, là Công Tôn Lập Đạo.
Tình thế của Bích Nguyệt phu nhân nguy cấp, nàng ngừng lại, đồng mở to, nàng nhớ tới cảnh tượng bị Công Tôn Lập Đạo dọa hồn phi phách tán lúc trước, trốn lâu như vậy cho rằng bình an vượt qua, ai ngờ vừa đi ra đã bị phát hiện, nội tâm phẫn nộ và bi phẫn không cách nào hình dung, giống như xui xẻo đều tập trung lên người của nàng.
Nàng biết rõ đối mặt với cao thủ khủng bố như Công Tôn Lập Đạo, cho dù dốc sức liều mạng cũng không đủ tư cách..
Thấy Công Tôn Lập Đạo làm ra vẻ sắp ra tay, sắc mặt Bích Nguyệt phu nhân tái nhợt bỏ vũ khí xuống, cao giọng hô lớn:
- Hàng! Ta hàng!
Công Tôn Lập Đạo rất lãnh khốc, hắn làm ra bộ dạng hoàn toàn xem mạng người như cỏ rác, bỗng nhiên hắn đánh ra một chưởng giống như thiên thạch khổng lồ từ trên trời giáng xuống..
Mạng ta xong rồi! Bích Nguyệt phu nhân sợ hãi tuyệt vọng.
Ông! Tiếng nổ mạnh quanh quẩn tinh không.
Một đạo thân ảnh xuất hiện, người này đánh ra một đạo đao cương như sấm sét, thực chất hữu hình như thác nước, một đao của hắn ngăn cản một chưởng kinh thiên động địa.
Oanh! Pháp lực bành trướng dữ dội, mặt đất rộng lớn rung động rất mạnh.
Một chưởng của Công Tôn Lập Đạo bị đao quang lăng lệ ác liệt đánh thành vô hình, Bích Nguyệt phu nhân giống như chiếc lá nhỏ rơi vào biển rộng, hoàn toàn thân bất đ kỷ, hoàn toàn không thể khống chế sinh tử bản thân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...