Vân Tri Thu:
- Không về cùng sao?
Miêu Nghị:
- Ta cần nghiệm chứng một việc, không có việc gì, các ngươi đi trước đi.
- Vậy ngươi cẩn thận!
Vân Tri Thu dặn dò, cũng không do lắng gì, trong Tiểu Thế Giới không ai là đối thủ của Sở Mộ, quay người dẫn ba người Tần Vi Vi bay đi.
Nhìn mấy người bọn họ, Miêu Nghị cũng xoay người bay lên không trung khu vực Vạn Trượng Hồng Trần bao phủ, trực tiếp từ trên trời giáng xuống, hắn đáp xuống tường thành cổ trải qua tu sửa nhiều lần. Ánh mắt nhìn chung quanh sau đó ngồi trên tường thành.
Đợi sau khi thi triển thiên nhãn hao hết pháp lực liển rời đi, hắn đáp xuống một hẻm nhỏ trong thành Trường Phong. Bằng tu vi của hắn hôm nay, phàm phu tục tử không có khả năng phát hiện ra tung tích của hắn.
Hắn bước đi trong dòng người hối hả, ngửi hương thơm ẩm thực dân gian nơi đây, hắn dựa theo trí nhớ năm đó đi về ‘ nhà ’, sau khi tìm được thì nơi này biến thành ngã tư, gian phòng trước kia đã bị san bằng. Thành Trường Phong đã không giống trong trí nhớ của hắn, một tia trí nhớ cuối cùng trong lòng hắn cũng biến mất. Miêu Nghị đứng giữa đường cảm khái, không biết lão nhị đi đâu, lão tam lựa chọn đứng bên nào?
Quay người đi vào hẻm nhỏ, thừa dịp không người liền bay lên, bay thẳng lên mặt đất, lại vượt qua biển rộng xuất hiện trên hải đảo.
Đây là hải đảo hắn cư trú với lão Bạch năm xưa, trên hoang đảo không có đường, cỏ mọc cao hơn đầu người. Dựa theo trí nhớ tìm được vị trí động quật, hiện động quật đã sụp đổ không biết nguyên nhân, vị trí sụp xuống đã bị thực vật bao phủ.
Hắn điều tra quanh đảo, không có thu hoạch gì, hắn lại mang tinh linh liên hệ với Vu Hành Giả, vẫn không trả lời...
Lúc trở về Vô Lượng Cung đã là giữa trưa ngày thứ hai, sau khi gặp mặt Vân Tri Thu liền không nói gì, trực tiếp triệu tập thành viên tương quan tập hợp tại nội cung.
Sau khi ngồi trong đại sảnh, Miêu Nghị nhìn phía dưới và hỏi:
- Đại ca, tứ ca, mọi người chuẩn bị tốt chưa?
- Yên tâm, đã chuẩn bị tốt thì đi thôi.
Phương đông túc chủ Hùng Uy và phương bắc túc chủ Hồng Thiên tinh thần no đủ đáp ứng, trước đó hai người đã đạt được thông tri, lần này cần dẫn bọn họ đi Đại Thế Giới, hai người nói chuyện vô cùng hưng phấn.
Lúc này cần mang theo không ít người, Diêm Tu và Dương Triệu Thanh phải đi, Dương Khánh cũng phải đi. Ngược lại Vân Tri Thu tìm lý do lưu Tần Vi Vi lại nơi đây, lý do nơi này cần có người tọa trấn, Dương Khánh cũng đồng ý, Miêu Nghị bảo trì trầm mặc.
Bởi vậy Hùng Uy đáp ứng Lưu Vân Sa Hải song hùng Hoàng Kình Thiên và Ngô Đa đi tới Vô Lượng Thiên làm hộ vệ.
Sau khi sắp xếp tốt công việc, mọi người giải tán, bên ngoài có tiếng báo:
- Thất Giới đại sư cầu kiến.
Miêu Nghị không thể không gặp, cho mời không nói, hắn còn tự thân ra ngoài nghênh đón.
Sau khi khách sáo một phen, hai người song song đi trở về, Thất Giới đại sư hỏi:
- Thánh tôn có tin tức của Bát Giới không?
Miêu Nghị thở dài:
- Đã mất liên hệ nhiều năm, ta có thể khẳng định người vẫn còn sống, tinh linh còn có thể liên hệ, tên khốn kia không trả lời, cũng không biết ẩn thân ở nơi nào khoái hoạt rồi.
Thất Giới đại sư khẽ thở dài:
- Trên người Bát Giới trúng cấm chế độc môn của lão nạp, lần trước tâm huyết dâng trào ẩn ẩn có cảm ứng, phát giác cấm chế có buông lỏng, lão nạp hoài nghi có phải hắn tìm được biện pháp hóa giải cấm chế hay không, hoặc nói có phải thực lực đại triệt đại ngộ hay không? Mấy ngày hôm trước dùng tinh linh đưa tin liên hệ Vu Hành Giả, mời hắn mang lão nạp đi Đại Thế Giới, có lẽ tìm biện pháp đi mới được, muốn xem xét là thế nào. Vu Hành Giả nói không tiện mang người đi Đại Thế Giới, nói Thánh Tôn mấy ngày sẽ quay về Tiểu Thế Giới, bảo lão nạp tìm Thánh Tôn mang một đoạn đường, không biết Thánh Tôn có tiện hay không?
Khóe miệng Miêu Nghị co rúm, da đầu căng cứng, hắn nói:
- Đại sư nói Vu Hành Giả mấy ngày hôm trước đã biết ta sẽ quay về Tiểu Thế Giới?
Thất Giới đại sư mỉm cười gật đầu, biết rõ hắn nghĩ cái gì.
Nội tâm Miêu Nghị mắng chửi không ngớt, rốt cuộc có chuyện gì Vu Hành Giả không tính ra?
Mặc kệ có nguyện ý hay không, Miêu Nghị không thể cự tuyệt Thất Giới đại sư, mấu chốt người ta có bằng hữu là Vu Hành Giả, ngươi không đáp ứng người ta, người ta sớm muộn gì cũng tìm Vu Hành Giả.
Hắn mang người dàn xếp cho Thất Giới đại sư, hắn đang chắp tay sau lưng đi tới đi lui, Diêm Tu lại lén lén lút lút đi tới.
- Đại nhân, sau khi thủ hạ đi Đại Thế Giới, Chư Cát Thanh trong Túc Tinh Cung làm sao bây giờ?
Miêu Nghị khẽ giật mình, Diêm Tu không nói hắn cũng quên nữ nhân thân mật như cá với nước kia, hắn giật mình sau khi nhìn thấy dung nhan tuyệt sắc của nàng, nàng còn đẹp hơn Tần Tịch mấy phần, tư sắc có thể nghĩ, tóm lại nàng hính là nữ nhân có tư sắc đẹp nhất hắn từng gặp.
Hôm nay Chư Cát Thanh bị Vân Tri Thu giam lỏng trong Túc Tinh Cung, không có Vân Tri Thu ra lệnh, Miêu Nghị cũng không dễ dàng thả người, chuyện này liên quan tới vấn đề phu thê thành tính, không thể vì một Chư Cát Thanh mà tổn thương tình cảm phu thê. Kỳ thật Vân Tri Thu còn dễ nói một chút, ít nhất sẽ không lấy mạng Chư Cát Thanh, những người khác thì khó nói, bởi vì đã xảy ra chuyện một lần, ví dụ như hạ độc.
Nguyên nhân trong chuyện này chính là vì Chư Cát Thanh ở trong Túc Tinh Cung quá lâu nên không an phận, về sau liền nghĩ biện pháp bảo người trông coi liên hệ với Miêu Nghị.
Kết quả trong thức ăn của Chư Cát Thanh bị hạ độc, may mắn yêu tu trong coi Chư Cát Thanh là đám không an phận, phàm là đồ vật đưa tới đều có kẻ mượn gió bẻ măng, kết tiểu yêu ăn trộm đồ ăn bị trúng độc chết.
Kể từ đó Chư Cát Thanh bị hù sợ nên trung thực.
Vân Tri Thu tại Đại Thế Giới nhận được tin tức sai người tra rõ nhưng không tra ra kết quả gì, manh mối tương quan bị người ta chặt đứt.
Mặc dù không tra ra kết quả nhưng Vân Tri Thu lại cho Miêu Nghị một câu trả lời thuyết phục: Chư Cát Thanh đã không có thế lực bối cảnh, lại muốn vọng tưởng, cho dù nàng xinh đẹp đi nữa cũng có người sẽ ra tay với nàng.
Miêu Nghị lúc ấy đang ở Luyện Ngục chi địa.
Chư Cát Thanh bình thường đều có Diêm Tu âm thầm chiếu cố, cũng cung cấp tài nguyên tu luyện, hôm nay điều Diêm Tu đi Đại Thế Giới, sợ rằng những người khác không thể bảo hộ Chư Cát Thanh chu toàn, dù sao ai cũng biết Diêm Tu là thân tín của Miêu Nghị.
Nếu hắn vì Chư Cát Thanh huy động nhân lực thì đám thê thiếp trong nhà nghĩ téế nào? Miêu Nghị ngẫm lại, thở dài:
- Việc này ngươi đi tìm phu nhân an bài đi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...