Hai người đi ra, Miêu Nghị dặn dò Vân Tri Thu, kêu nàng nhanh chóng tìm bộ chiến giáp, vũ khí thích hợp cho lão tam trong Thiên Nhai, rồi chuẩn bị một ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan, một ít tinh hoa tiên thảo, linh thú. Sao chép một bản công pháp nhân tự bộ Cửu Trọng Thiên mà Mục Phàm Quân đưa. Miêu Nghị muốn chuẩn bị đầy đủ thứ cần thiết cho Nguyệt Dao.
Vân Tri Thu muốn nói lại thôi, cảm thấy một lúc đưa nhiều thứ cho Nguyệt Dao không chừng lại rơi vào tay Mục Phàm Quân. Nhưng Vân Tri Thu biết không thể cằn nhằn loại chuyện này, nếu không sẽ chọc giận Miêu Nghị. Vân Tri Thu đồng ý, chạy đi làm ngay.
Sóng trước chưa xong sóng sau lại đến.
An Như Ngọc tìm đến Miêu Nghị, hỏi:
- Sư phụ cảm thấy không cần ngụ ở khách điếm, muốn đi cửa hàng của Lang Lang, Huyên Huyên. Có ảnh hưởng gì với Lang Lang, Huyên Huyên không?
Phu thê Âu Dương Quang và An Như Ngọc, Mục Phàm Quân chỉ mang một mình nàng đi. Khi đến đại thế giới, với Mục Phàm Quân thì trước lúc căn cơ chưa vững không thể tin tưởng người ngoài. Sau khi An Như Ngọc đến đại thế giới, nghe Tông Trấn nói thì biết đôi nữ nhi của mình đã sớm phát triển ở đây, còn có cửa hàng trong chốn tấc đất tấc vàng Thiên Nhai. Trong lòng An Như Ngọc rất vui vẻ, cảm thấy Miêu Nghị không bạc đãi nữ nhi của mình.
Nhưng làm lòng An Như Ngọc lạnh lẽo là không ngờ Mục Phàm Quân muốn ở trong cửa hàng của nữ nhi, không biết Mục Phàm Quân định làm gì. An Như Ngọc không biết điều này có mang rắc rối đến cho nữ nhi không, nên nàng lén hỏi Miêu Nghị.
Miêu Nghị hiểu ý của An Như Ngọc, mỉm cười nói:
- Đi đi, người và Lang Lang, Huyên Huyên nhiều năm chưa gặp, đi thăm bọn họ cũng tốt. Nhưng ta có một chuyện kính nhờ!
An Như Ngọc gật đầu nói:
- Nói đi.
Miêu Nghị không giấu diếm nàng, nói ra mối quan hệ thật sự của mình và Nguyệt Dao:
- Nguyệt Dao thật ra là muội muội của ta...
An Như Ngọc giật mình.
Miêu Nghị thầm dặn dò:
- Nàng đã trưởng thành, ta không răn dạy được, nên nhờ nhạc mẫu chăm sóc nhiều hơn giùm ta, nếu có chuyện gì nhớ liên lạc với ta. Lang Lang, Huyên Huyên thì có ta lo, nhạc mẫu đừng lo lắng. Một mình nhạc mẫu nếu có gì cần cứ tìm Lang Lang, Huyên Huyên, tài nguyên trong tay họ đủ sức chăm sóc cho mẫu thân của mình.
An Như Ngọc gật đầu, lòng thầm vui mừng, nghe ý của Miêu Nghị thì nữ nhi của nàng có dư dả, không lo áo cơm trong đại thế giới, không thiếu tài nguyên tu luyện. Vậy là An Như Ngọc yên tâm.
Miêu Nghị móc ra đôi tinh linh, dạy An Như Ngọc cách dùng, hai người thành lập đường liên lạc âm thầm.
Đầu bên kia, Vân Tri Thu mời người Vân gia vào trong phòng khác nói chuyện.
Người Vân gia tới khá nhiều, thủ lĩnh Vân Ngạo Thiên thì khỏi phải nói, còn có con trai thứ sáu Vân Khiếu, con trai thứ tám Vân Báo, nữ nhi thứ mười ba Vân Quyên, nhi tử thứ mười bốn Vân Phong, thứ mười sáu Vân Cương, mười chín Vân Quảng, nữ nhi thứ ba mươi ba Vân Hương. Trừ lão đại cũng là nữ nhi thứ ba Vân Hà được giao trách nhiệm quan trọng tọa trấn Đại Ma Thiên ra, các tử nữ người còn sống đều được Vân Ngạo Thiên mang đến.
Vân Ngạo Thiên tỏ rõ muốn đánh thiên hạ trong đại thế giới. Đời thứ hai Vân gia hầu như dốc hết sức mạnh ra, xứng là phụ tử binh ra trận. Đều là người thân ruột thịt, không cần lo có chuyện không đoàn kết hoặc nội bộ xảy ra sai lầm.
Nếu ở tiểu thế giới thì trận thế này không tầm thường, nhưng tại đại thế giới này Vân Tri Thu lại cảm thấy đáng lo. Vân Cương, Vân Quảng, Vân Hương mới chỉ có cảnh giới Tử Liên, tu vi như thế hơi yếu trong đại thế giới.
Vân Ngạo Thiên thấy rầu lo trong mắt tôn nữ, thản nhiên nói:
- Thu tỷ nhi, lo cuộc sống của ngươi là được, không cần lo cho bọn ta.
Vân Tri Thu lấy một khối ngọc điệp ra nhét vào tay Vân Ngạo Thiên:
- Gia gia, đây là công pháp chữ Địa bộ Đại Ma Vô Song quyết, hy vọng gia gia sớm ngày tu luyện viên mãn. Nhân tự bộ thì mong gia gia nhanh chóng truyền lại cho các thúc thúc, cô cô, để mọi người có thêm năng lực bảo vệ mình, bớt sự nguy hiểm. Còn công pháp thiên tự bộ thì ta sẽ thúc giục Miêu Nghị cố gắng đi tìm, miễn tìm được nhất định sẽ nhanh chóng đưa vào tay gia gia.
Lời vừa thốt ra, đám người Vân Khiếu giật mình, lờ mờ nghe hiểu là phụ thân đại nhân tu luyện Đại Ma Vô Song quyết không hoàn chỉnh.
Vân Ngạo Thiên lẳng lặng cất công pháp địa tự bộ.
Chưa xong, Vân Tri Thu lấy một trữ vật thủ trạc ra đưa cho Vân Ngạo Thiên:
- Gia gia, trong này có một ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan, còn có một ít tinh hoa tiên thảo, tôn nữ năng lực có hạn, tạm thời chỉ giúp đỡ được bấy nhiêu, xin gia gia đừng ghét bỏ.
Một ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan? Mớ này đáng giá bao nhiêu Nguyện Lực Châu? Đám người Vân Khiếu lại giật mình.
Vân Ngạo Thiên nhướng mày:
- Gia gia của ngươi không phải đến xin cơm, ngươi giữ lại dùng đi. Nếu thiếu cái gì chúng ta sẽ tự nghĩ cách, có tay có chân không chết đói được.
Vân Ngạo Thiên cầm tay Vân Tri Thu đẩy về.
Vân Tri Thu năn nỉ:
- Gia gia, các người đến đại thế giới thế đơn sức mỏng, cứ xông pha như vậy làm sao tôn nữ yên tâm được? Gia gia giữ lại đi, coi như là mượn của tôn nữ đi, chờ các người có rồi trả lại được không? Xem như mượn vẫn không được sao?
Đám người Vân Khiếu ở bên cạnh nghe cực kỳ rung động, Vân gia ra nữ nhi như vậy còn lời gì để nói.
Vân Ngạo Thiên nâng tay Vân Tri Thu, thở dài:
- Mượn, mượn.
Vân Tri Thu lau mắt, âm thầm thi pháp kích thích tuyến lệ, hốc mắt ngấn lệ. Vân Tri Thu nhét trữ vật thủ trạc vào tay Vân Ngạo Thiên rồi lấy ra các trữ vật giới chỉ nhét vào tay đám người Vân Khiếu.
Vân Tri Thu nức nở nói:
- Lục thúc, một người một trăm vạn viên Tiên Nguyên đan thêm mấy gốc tinh hoa tiên thảo biểu đạt tấm lòng. Năng lực của Thu tỷ nhi có hạn, trước mắt chỉ có thể lấy ra bấy nhiêu, các người đừng chê ít. Trước kia Thu tỷ nhi không nghe lời gia gia, hiện giờ không thể ở bên gia gia báo hiếu, các người hãy chăm sóc gia gia thật tốt giúp ta. Có gì cần Miêu Nghị hỗ trợ cứ đến tìm ta, dù có giúp được hay không Thu tỷ nhi đều sẽ không từ chối, nhất định sẽ cố gắng hết sức!
Mỗi người một trăm vạn viên Tiên Nguyên đan, đối với mấy người thì không ít, ở tiểu thế giới không biết bao nhiêu năm mới kiếm được Nguyện Lực Châu tương xứng với số lượng này. Quan trọng là thứ này sử dụng tiện hơn Nguyện Lực Châu, thứ thuần linh khí, không giống Nguyện Lực Châu bị lẫn lộn thất tình lục dục, có thể nhanh chóng nâng cao tu vi.
Mấy người Vân Khiếu nhìn nhau lại cùng ngó hướng Vân Ngạo Thiên, được nhận hay không phải xem ý của gia chủ.
Vân Ngạo Thiên lặng im, quét mắt qua Vân Cương, Vân Quảng, Vân Hương. Công nhận nàng đưa mấy thứ này rất đúng lúc, có thể giúp ba người nhanh chóng tăng tu vi lên đến cảnh giới Kim Liên, đây là điều then chốt để ba người có thể đứng vững trong đại thế giới được. Tu vi không đến Kim Liên thì khó qua lại đại thế giới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...