Phi Thiên

Sau đó mọi người quan sát đám người chung quanh, đám người này sẽ là địch nhân của bọn họ.

Ai ngờ qua chưa được một giờ, trong vườn đột nhiên có tiếng quát lớn vang lên, tiếng quát này không khác gì tiếng trống vỡ.

- Từ Đường Nhiên ở đâu?

Từ Đường Nhiên biến sắc, cái gọi là là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi, nên đến vẫn phải đến!

Chỉ có Trịnh Như Long không biết rõ tình hình, đám người chung quanh cũng vậy, bọn họ nhìn đông nhìn tây, không rõ ra làm sao.

Đám người Miêu Nghị vô cùng quen thuộc với giọng nói này, là Hạ Hầu Long Thành!

Chỉ trong chốc lát sắc mặt Từ Đường Nhiên tái nhợt, hắn luống cuống tay chân.

Mộ Dung Tinh Hoa và Dương Thái quay đầu lại, ánh mắt đồng tình nhìn sang Miêu Nghị và Từ Đường Nhiên, không biết hai người này sẽ có kết cục gì.

- Từ Đường Nhiên, cút ra đây cho ta, lão tử đã xem danh sách, biết rõ ngươi tới! Bản hành tẩu giám sát đến thị sát, đã điểm tên ngươi, ngươi lại dám tránh mà không gặp chính là bỏ qua luật pháp Thiên đình, có phải chán sống hay không?

Hạ Hầu Long Thành không kiêng nể gì tìm kiếm trong vườn hoa.

Nội tâm Miêu Nghị mắng thầm, cái gì chó má hành tẩu giám sát, cấp bậc ngươi bày ở đó, sau khi phạm tội từ năm tiết giảm còn bốn tiếng, kỳ thật chỉ là chân chạy mà dám ồn ào.


Nghe đến đó, Trịnh Như Long nghe ra lai giả bất thiện, nhìn sang Từ Đường Nhiên đang sợ hãi, hồ nghi nói:

- Từ huynh, ngươi đắc tội vị hành tẩu giám sát kia?

Từ Đường Nhiên không biết nên trả lời như thế nào, cũng không biết có nên đáp lời Hạ Hầu Long Thành hay không.

Đang lúc do dự, Hạ Hầu Long Thành quát lớn:

- Mộ Dung Tinh Hoa, Dương Thái, Ngưu Hữu Đức, ta biết rõ các ngươi cũng tới, lập tức cút ngay cho ta, nếu không xử theo cùng tội.

Dương Thái lập tức quay đầu hỏi Mộ Dung Tinh Hoa:

- Mộ Dung, hắn nổi danh là kẻ không nói đạo lý, hôm nay cầm lông gà làm lệnh tiễn, làm sao bây giờ?

Mộ Dung Tinh Hoa cũng do dự, đáp lại sao, Từ Đường Nhiên và Ngưu Hữu Đức không may là chắc chắn, không đáp lại thì bọn họ cũng chẳng tốt gì.

- Trốn? Ta sẽ tìm các ngươi.

Hạ Hầu Long Thành cười quái dị từ trên không trung nhìn xuống.

Mấy người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Hạ Hầu Long Thành đã bay lên không trung, hắn chỉ bay được mười mét vì trận pháp ngăn cản, không cách nào bay cao nơi này có không ít người, nhiều người đều nhìn Hạ Hầu Long Thành.

Hạ Hầu Long Thành nhìn chung quanh.

Mộ Dung Tinh Hoa không muốn dây dưa với kẻ đần này, nhưng nàng là người cầm đầu, không ra mặt không thể nào nói nổi, đành đại biểu mọi người chắp tay nói:

- Hạ Hầu Thống lĩnh, nhiều năm không gặp, gần đây khỏe chứ?

- Thống lĩnh cái rắm, gia gia bị mất chức giáng cấp, không có việc của ngươi, đi sang một bên.

Hạ Hầu Long Thành vung tay bảo nàng tránh ra.

Mộ Dung Tinh Hoa bất đắc dĩ nói:

- Hạ Hầu huynh, ngươi đại nhân không chấp tiểu nhân, có chuyện gì không ngại nói sau.


Nếu bỏ qua cơ hội xả giận lần này, về sau các ngươi chết sạch ta tìm ai tính sổ! Hạ Hầu Long Thành tức giận, ánh mắt như chuông đồng nhìn thẳng vào Mộ Dung Tinh Hoa, quát:

- Ngươi có tránh ra hay không?

- Hạ Hầu huynh, mọi người đồng liêu một hồi, ngươi hãy nghe ta...

- Nói cái rắm! Huynh cái gì huynh? Ngươi cũng xứng? Tiện nhân vì một chức quản nửa chức cởi quần nhào lên người Tào Vạn Tường, bình thường giả vờ thanh cao trước mặt người khác, ngươi giả vờ trước mặt ta làm cái rắm gì, cút sang một bên!

Hạ Hầu Long Thành vung tay lên, trực tiếp tát vào mặt Mộ Dung Tinh Hoa một cái.

Hạ Hầu Long Thành nói chuyện không chút khách khí làm đám người chung quanh cười vang, ánh mắt cổ quái dò xét Mộ Dung Tinh Hoa.

Vào lúc này Mộ Dung Tinh Hoa nhìn Hạ Hầu Long Thành với ánh mắt oán độc.

- A! Dương Thái, ngươi cũng dám ngăn cản ta? Ngươi và lão bà Tào Vạn Tường cấu kết làm chuyện xấu xa cho rằng ta không biết sao, có cần ta tăng thanh danh cho ngươi không?

Hạ Hầu Long Thành cười quái dị.

Cái gì gọi là câu kết với nhau, lời này mang theo lực rung động cực mạnh, bởi vì hắn không cần lăn lộn trong Thiên Nguyên tinh cho nên dám nói mọi việc, quả thực không có chút cố kỵ nào cả.

Sắc mặt Dương Thái tái nhợt, hắn căn bản sẽ không muốn ngăn Hạ Hầu Long Thành, bởi vì không may đứng sau lưng Mộ Dung Tinh Hoa mà thôi, mỗi lần Mộ Dung Tinh Hoa đều bị đẩy ra, hắn vừa vặn nghênh tiếp, còn chưa kịp tránh đã bị Hạ Hầu Long Thành nói oanh oanh một hồi, nội tâm hắn vô cùng oán hận, hận không thể một đao làm thịt Hạ Hầu Long Thành!

Trịnh Như Long á khẩu không nói được gì nhìn Dương Thái, không nghĩ tới Dương Thái lại là ngươi như thế, lại quay đầu nhìn sang Miêu Nghị và Từ Đường Nhiên, hai người này cũng thế sao? Trong nội tâm âm thầm ngạc nhiên, mẹ kiếp, lão tử đang lăn lộn chung với một đám cặn bã.

Hắn cũng không muốn, Thiên phố là nơi giàu chảy mỡ, không có chút quan hệ đặc thù là không thể leo lên vị trí thống lĩnh.


Mọi người chung quanh cũng buồn cười, đang kỳ quái vì sao một đám người như vậy lại lăn lộn chung với nhau?

Đương nhiên, quan hệ nam nữ là loại quan hệ rối loạn nhất, người chung quanh không biết thì không có gì, người có thể bò lên vị trí thống lĩnh làm việc cùng loại như Mộ Dung Tinh Hoa cũng không ít. Miêu Nghị không tốt hơn bao nhiêu, hắn có quan hệ không rõ ràng với Hoàng Phủ Quân Nhu, Miêu Nghị không có tư cách nói người khác. Đương nhiên, mọi người chỉ hiếu kỳ vì sao một đám kỳ hoa tụ tập với nhau.

Người không biết Hạ Hầu Long Thành còn hiếu kỳ gia hỏa này là ai, tại sao vừa mở miệng là nói những lời đắc tội với người ta như thế, vạch trần chuyện này trước mặt người khác là kết tử thù! Không thấy ánh mắt hai vị kia nhìn hắn đều hận không thể lột da lóc xương hắn sao?

Miêu Nghị đổ mồ hôi lạnh, con gấu đen này quả thật là tên điên! Hắn sống đến bây giờ đã là hiếm thấy, may mắn có đại bối cảnh, nếu không hắn sớm bị người ta phanh thây xé xác.

Dương Thái cắn chặt bờ môi chảy máu, hắn nhận nhục nhã lớn bằng trời!

Trịnh Như Long nhanh chóng tránh qua một bên, không nên chọc loại chó điên này, hắn không rõ đám người này có ân oán gì với nhau, không nên bị cuốn vào bên trong.

Miêu Nghị cũng tự giác tránh ra, không cần Hạ Hầu Long Thành thúc, hắn cũng lùi ra sau, ai ngờ Hạ Hầu Long Thành lại tiến lên kéo áo hắn.

Hai người mặt đối mặt bốn mắt nhìn nhau. Miêu Nghị chỉ mỉm cười nhìn hắn nhưng nội tâm đã có sát ý!

Hẵn cũng không phải người như Mộ Dung Tinh Hoa, dùng phương thức Thiên đình quản hạt mà lăn lộn, hắn có được ngày hôm nay là nhờ vào giết ra, hắn có thể nhẫn nhịn, nếu không thể nhẫn nhịn chính là thời điểm ngươi sống ta chết.

Hắn vận chuyển Tinh Hỏa Quyết, vô hình chi diễm đang bao phủ bàn tay hắn, nếu Hạ Hầu Long Thành dám động tới hắn. Hắn không ngại trực tiếp giết Hạ Hầu Long Thành tại chỗ, khi đó làm việc này náo lớn một chút! Khoảng cách gần như vậy, hắn mà ra tay Hạ Hầu Long Thành khó tránh một kiếp.

Trong đầu vừa có ý niệm hắn cũng đã quyết định ngay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui