Mọi người thi pháp ngăn cản khí lãng từ vụ nổ.
Phốc!
Miêu Nghị lại phun máu tươi, ánh mắt tối sầm, hắn không biết gì cả, đối mặt với biển cả phản chấn trở về, miệng mũi cũng có máu tươi chảy thàn dòng.
Đám người Ưng Vô Địch tiến lên, thi pháp kiểm tra, sắc mặt đột biến, chr thấy pháp lực cắn trả Miêu Nghị gân mạch đứt từng khúc, ngũ tạng đều tổn hại!
Cho dù Miêu Nghị đã ăn một gốc Tinh Hoa Tiên Thảo, Ưng Vô Địch vẫn lấy ra một gốc Tinh Hoa Tiên Thảo khác và rót tinh khí vào trong người Miêu Nghị, đồng thời thi pháp ổn định thương thế trong cơ thể hắn.
Tổn thương rất nặng! Trọng thương!
Dù có thánh dược chữa thương thương thế khỏi nhanh cũng cần khôi phục trong vài ngày, so với tinh khí bị tổn hao khôi phục nhanh, Tinh Hoa Tiên Thảo không có tác dụng trên phương diện tinh thần.
Mấy ngày sau, Miêu Nghị lại đứng trên bờ cát, đối mặt biển cả, hắn muốn tiếp tục tìm cảm giác.
Mọi người im lặng, phương thức tu luyện này quá liều mạng, bởi vì không có người nào chỉ điểm, tu hành phải dựa vào công pháp chính xác mới dám tu luyện, bởi vì một khi có sai lầm sẽ nguy hiểm.
Nhưng khuyên không được! Vị ngũ gia này là người hung ác, hắn không từ bỏ!
Hết lần này tới lần khác Thanh Phong xuất tuyệt chiêu cũng không cho hắn cảm giác, cũng may một lần chỉ xuất một chiêu, không thể tổn hại tới mình.
Liệt Hoàn nghi ngờ nói:
- Ngũ gia, chẳng lẽ không thể áp chế tu vi? Như vậy uy lực pháp lực cắn trả sẽ nhỏ hơn một chút.
Thanh Phong lắc đầu nói:
- Không được! Một khi có khống chế trước sẽ không thể xuất chiêu này.
Miêu Nghị cười nói:
- Vẫn là Thanh Phong hiểu rõ nhất.
Kết quả hắn trọng thương ngã xuống phun máu tươi.
Đám người xông tới cấp cứu, sự thật gia hỏa này không liên quan không được.
Lúc thương thế tốt lên, đám người lại khuyên bảo lần nữa, đừng đùa, làm gì có người nào tu luyện như hắn chứ, đùa tới mức cầm mạng mình ra giỡn.
Hắn cố ý muốn thử, ngăn không được, một đám người chỉ có thể đi theo hắn trên bờ cát, đứng cạnh lo lắng gặp bất trắc.
Lúc này hắn lại ngưng tụ tinh khí thần, đột nhiên Thanh lên tiếng nói:
- Ngũ gia, ngươi không ngại đổi phương thức, nếu không thể thu lực, không ngại thu thêm chút sức, cứ xuất ra chín thương thu lực một thương, pháp lực cắn trả sẽ không mạnh như thế.
Miêu Nghị khẽ giật mình, hắn suy nghĩ biện pháp, lúc này bắt đầu ngưng tụ tinh khí thần.
Oanh! Cây thương trong tay lại nổ vang, “PHỐC!” Chẳng những thổ huyết, Miêu Nghị còn bay ngược ra sau, ngay cả y phục trên người cũng vỡ tan, hắn ngất tại chỗ.
Mọi người lập tức đi kiểm tra, kết quả phát hiện thương thế quá nặng, xương cốt vỡ vài chỗ
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Đã thu liễm uy lực vì sao lại còn bị thương như thế?
Ưng Vô Địch nhanh chóng thi pháp cứu chữa, Thanh Phong nhíu mày không nói, dường như đang nghĩ vấn đề nằm ở đâu.
Liệt Hoàn ngày đêm canh giữ bên cạnh ngũ gia, một tấc cũng không rời! Ngẫu nhiên đi ra ngoài cửa động xem xét lại phát hiện Hồ Phi đang ướt đẫm đùa giỡn với Bích Hải đại vương tại bờ biển, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng phóng đi, giận dữ mắng mỏ Bích Hải đại vương.
- Súc sinh, tay sờ cái gì đó?
Nhớ ngày đó Liệt Hoàn tại Tiểu Thế Giới là yêu vương đại danh đỉnh đỉnh, uy phong bát diện, trong nhà một lời cửu đỉnh, cũng bởi vì sự kiện lúc trước Hồ Phi trả thù giày vò hắn sắp điên rồi, hắn đoán cách quỳ xuống cầu xin tha thứ không xa!
Đợi đến lúc Miêu Nghị lần nữa, mọi người hiểu vấn đề nằm ở đâu.
Thu một thương uy lực cắn trả nhỏ nhưng mấu chốt chín thương kia tiêu hao tinh khí thần gần cạn đáy, tinh khí thần uể oải, hắn cũng không thể chống cự lực cán trả, cho nên pháp lực cắn trả dù nhỏ nhưng uy năng cắn trả tinh thần lại tăng.
Bằng tu vi của hắn hôm nay không cẩn thận không được, hoàn toàn có thể bị xét nát bấy, may thay hắn có phòng hộ cho nên không bị vết thương trí mạng.
Đám người vây quanh giường nhìn sang Thanh Phong, là hắn đưa ra chủ ý cùi bắp.
Thanh Phong ngẩng đầu im lặng. Ai biết chứ!
Miêu Nghị hưng phấn rất lâu, cho rằng đã sờ ra một ít đầu mối. Một thương không được, chín thương cũng không được, hắn nghĩ thu năm thương là thích hợp nhất.
Hắn suy đoán đúng vậy, vừa thử liền thổ huyết ngã xuống nhưng không bất tỉnh, thân thể lảo đảo nhưng tổn thương không nặng như trước.
Mọi người cũng cảm thấy cao hứng, cho rằng hắn sờ được đầu mối và không còn nguy hiểm tính mạng.
Vì vậy lần này khôi phục nhanh hơn trước nhiều, lại qua nửa năm phát hiện chịu không nổi, hắn không có nhiều Tinh Hoa Tiên Thảo giày vò. Không cần Tinh Hoa Tiên Thảo nên khôi phục rất chậm, không đến thời gian một năm, hắn bị thương rất nhiều lần.
Còn có vấn đề, cho dù hắn có thể áp chế Nhất Thương Thập Sát còn năm thương cũng vô dụng, hắn vẫn bị tổn thương lảo đảo đứng không vững, như vậy có khác gì lúc trước đâu cơ chứ?
Ưng Vô Địch cũng nhìn ra mánh khóe, đợi đến lúc Miêu Nghị khôi phục lần nữa, hắn đứng ở cửa động và nói:
- Lão ngũ, ngươi bị phản phệ nhiều lần đã phát hiện cái gì?
Miêu Nghị nhìn ra biển cả xa xôi và lắc đầu.
Ưng Vô Địch:
- Loại chuyện này không có một lần là xong, trong tình huống không có kinh nghiệm tiền nhân làm lối tắt, cần cơ duyên, nước chảy thành sông sẽ thành công, mù quáng đi va chạm xác xuất quá nhỏ, huống chi thời gian thật quá ngắn, một năm không đáng là gì trong mắt người tu hành.
Trải qua nhiều thất bại, Miêu Nghị tiếp nhận đề nghị của hắn, không tiếp thụ cũng không được, Tinh Hoa Tiên Thảo không nhiều lắm, mọi người đều tập trung lại cho hắn sử dụng.
Hắn tạm thời buông tha phương thức tu hành này, dẫn Bích Hải đại vương đi biển sâu.
Biển trời mênh mông, hai bên lướt đi không ngừng, hai tay Miêu Nghị nắm chặt, y phục trên người chia năm xẻ bảy, thân thể chỉ còn cái quần che tới đùi, hắn chìm dần xuống biển sâu, Bích Hải đại vương cũng theo sau.
Chìm xuống đáy biển vạn trượng, áp lực biển sâu rất lớn, Bích Hải đại vương thi pháp, áp lực đáy biển đáng sợ làm Miêu Nghị cất bước gian nan.
- Bắt đầu đi!
Miêu Nghị truyền âm.
Bích Hải đại vương thi pháp, đáy biển sinh ra mạch nước ngầm hóa thành thủy tiễn tấn công Miêu Nghị.
Miêu Nghị cố sức đánh ra một quyền đánh tan thủy tiễn.
Năm đó lão Bạch chỉ điểm hắn sử dụng vũ khí, hôm nay hắn tay không tấc sắc. Sở dĩ tay không tấc sắt là suy nghĩ của hắn đơn giản, đã dùng thương có thể xuất hiện chấm đen nhỏ, vậy tay không tấc sắc có thể hay không, có thể gia tăng uy lực quyền cước.
Thanh Phong ngưng tụ trên huyết nhục đã tăng tin tưởng cho hắn thật lớn!
Thời gian ngày từng ngày qua đi, Bích Hải đại vương phát hiện Miêu Nghị đã thích ứng áp lực biến hóa lên thân thể mình, có thể nói tiến bộ thần tốc, điều này làm hắn rất ngạc nhiên, quan trọng hơn là, hắn phát hiện Miêu Nghị có năng lực phân biệt trong bóng tối kinh nươời, phần lớn thời gian đều nhắm mắt lại.
Ban đầu là thủy tiễn lẻ tẻ công kích, bây giờ có hơn trăm thủy tiễn cùng bắn tới một lần, áp lực gia tăng nên tay Miêu Nghị càng ngày càng nhanh.
Sau mỗi lần có tiến bộ, Miêu Nghị lại quay về đảo núi lửa nhờ Liệt Hoàn và Hồ Phi bố trí trận pháp hỏa diễm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...