Đương nhiên, cũng không phải mỗi tinh cầu đều thiết lập tống trấn, cũng phải xem lợi ích tinh cầu này tạo ra, có đáng giá phái nhiều người đi trấn thủ hay không. Thí dụ như tọa trấn Vô Tương Tinh chính là sơn thần, cũng là sơn thần trấn thủ Linh đảo.
Bởi vì Vô Tương Tinh có một Linh đảo, nếu không có chút tinh cầu không có người thống lĩnh, chỉ thiết trí một ít thổ địa, thành hoàng các loại. Thậm chí có tinh cầu không có người nào của Thiên đình trú ngụ.
Dưới tổng trấn chính là Đại thống lĩnh, phía dưới là thống lĩnh, thiên tướng, bách phu trưởng, ngũ trưởng, một ít phó chức linh tinh.
Dựa theo phối trí nguyên vẹn của Thiên đình, dưới tổng trấn có mười Đại thống lĩnh, dưới mỗi Đại thống lĩnh có mười thống lĩnh, dưới mỗi thống lĩnh có mười thiên tướng, theo thứ tự mà suy ra, nhưng Thiên Nguyên tinh không cần đóng nhiều người như thế, chỉ cần người có thực lực tương đương tọa trấn, cho nên Bích Nguyệt phu nhân làm tổng trấn nhưng phía dưới chỉ có một Đại thống lĩnh, dưới Đại thống lĩnh chỉ có năm thống lĩnh, trong đó một người là thủ vệ trực thuộc Thủ Thành Cung của Bích Nguyệt phu nhân, đó là thân tín Bích Nguyệt phu nhân, Khấu Văn Lam sẽ không quản, còn lại dưới bốn thống lĩnh có bốn thiên tướng, dưới mỗi thiên tướng có bốn bách phu trưởng, dưới bách phu trưởng có hai ngũ trưởng, một ngũ trưởng thống lĩnh mười người.
Miêu Nghị dựa theo quy chế sẽ thống lĩnh một thiên binh thiên tướng, tại nơi này chỉ nhận được năm trăm người làm dáng, đây là số lượng vừa đủ, không cần nuôi nhiều người hơn nữa, bởi vì chất béo trong Thiên phố không đủ nhiều người chia.
Kỳ thật Thủ Thành Cung vốn là cung điện của Đại thống lĩnh Thiên phố, không biết tại sao Bích Nguyệt phu nhân lại nguyện ý ở đây, không có biện pháp, nơi này chính là khu vực sinh hoạt tốt nhất Thiên Nguyên tinh, trượng phu của người ta là một trong bảy mươi hai Hầu của Thiên đình, ai không cho nàng mặt mũi chứ.
Bối cảnh lớn không bằng hiện quản, Khấu Văn Lam sẽ không đuổi Bích Nguyệt phu nhân ra ngoài, dựa theo lệ cũ, một phần ba phía trước Thủ Thành Cung thuộc về hắn, hai phần ba thuộc về Bích Nguyệt phu nhân.
Đám người đi vào hậu cung, xem như Khấu Văn Lam mang theo thành viên chính thức của mình đi tỏ thái độ, Bích Nguyệt phu nhân động viên vài câu, ánh mắt nhìn lên người Miêu Nghị sau đó cười nói:
- Ngưu Hữu Đức, chúng ta không phải mới gặp nhau, năm đó lúc ngươi bán đồ trang sức cho ta, ta còn nhớ rõ, không thể ngờ trong nháy mắt đã thành thống lĩnh thành đông.
Miêu Nghị đáp lễ:
- Đều là Đại thống lĩnh dìu dắt, ty chức chỉ hoàn thành cương vị công tác mà thôi.
Khấu Văn Lam mỉm cười, mặt vẫn đen như trước.
Bích Nguyệt phu nhân cười nói:
- Nói đến đồ trang sức, hôm nay chính chủ bán đồ trang sức đã xuất hiện, ta nghe nói ngươi theo đuổi bà chủ ‘ Vân Dung Quán ’, người ta là phụ nữ có chồng, ngươi làm thế có vẻ không ổn nha? Đương nhiên, ta cũng không hỏi việc tư của ngươi, có câu từ tục tĩu ta phải nói trước, ta thường lui tới với lão bản nương, bao nhiêu cũng có giao tình, ngươi theo đuổi ta không nói gì, nhưng ngươi hiện tại là thống lĩnh thành đông, nếu ngươi dựa vào chức vị bức bách nàng, đừng trách ta không khách khí với ngươi!
Đổ mồ hôi!
Nội tâm Miêu Nghị dở khóc dở cười, xem ra quan hệ giữa lão bà với Bích Nguyệt phu nhân không tệ, không ngờ gõ đầu ta trước mặt mọi người.
Lời này cũng làm Cung Vũ Phỉ Mộ Dung Tinh Hoa nhìn sang, ánh mắt mang theo xem thườngnam nhân ra tay với phụ nữ có chồng, đoán chắc không được nữ nhân thích.
Ngay cả Khấu Văn Lam cũng sờ sờ mũi, cảm thấy xấu hổ, hảo thủ nhân phẩm không tốt cũng do hắn đề bạt lên.
Từ Đường Nhiên cười vui vẻ, không nghĩ tới Ngưu Hữu Đức bị Bích Nguyệt phu nhân gõ ngay lúc vừa ra mắt thủ trưởng, xem ra sau này hắn sẽ không tốt, sau này khó cạnh tranh vị trí Đại thống lĩnh.
- Vâng! Ty chức ghi nhớ!
Miêu Nghị cũng xấu hổ đáp ứng.
Sau đó Khấu Văn Lam lại hỏi chuyện Hạ Hầu Long Thành, Bích Nguyệt phu nhân thuận miệng nói giao cho Thiên đình xử lý. Rất hiển nhiên, nàng không ra tay, chỉ giao cho cấp trên.
Lúc sắp chia tay, Bích Nguyệt phu nhân lại bàn giao với Khấu Văn Lam một câu:
- Đi dán bố cáo trong Thiên phố, tuyên bố việc Hắc Vương đền tội cho người khác biết.
- Vâng!
Khấu Văn Lam lĩnh mệnh, hắn mang người cáo lui.
Ra khỏi hậu cung, Khấu Văn Lam lại giao việc của Bích Nguyệt phu nhân cho bốn thống lĩnh đi làm.
Đám thủ hạ khu đông đã biết rõ, chờ Miêu Nghị mặc kim giáp năm tiết đáp xuống, hơn trăm người tiến tới chào hỏi.
- Tham kiến thống lĩnh đại nhân!
- Không cần đa lễ!
Miêu Nghị quan sát chung quanh, ánh mắt nhìn mọi người, hôm nay thủ hạ chỉ còn hai phó thống lĩnh, sáu thiên tướng, hai mươi bốn bách phu trưởng, thiếu tới ba mươi hai tu sĩ Kim Liên, mình phải nghĩ cách bổ sung.
Khấu Văn Lam có thể nói là dùng người thì không nghi ngờ người, nghi người thì không dùng người, có mặt hào sảng của đệ tử thế gia, cho phép Miêu Nghị tự mình xử lý, thật sự không được cứ tìm hắn hỗ trợ, nói cho cùng một khi gặp chuyện không may sẽ có Khấu Văn Lam bao lại.
Mấu chốt nằm ở chỗ hắn đi đâu tìm nhiều tu sĩ Kim Liên như thế, mình không quen nhiều người Thiên đình, mấu chốt hắn cũng sợ loại người đâm sau lưng như Hứa Đức, hắn cũng lãnh giáo người của Thiên đình; Thiên Hành Cung có người nhưng không muốn gút mắc quá sâu với Thiên đình; Chính Khí Môn có tu sĩ Kim Liên nhưng không đủ dùng; tính đi tính lại chỉ có Tinh Túc Hải trong Tiểu Thế Giới, nhưng mang hơn ba mươi tu sĩ Kim Liên đi Thiên đình cũng phiền toái, lại nói thủ hạ toàn yêu quái cũng quá mức nổi bật.
Cũng không phải nói Thiên đình không cho phép thu yêu quái, trên thực tế trong Thiên đình có rất nhiều yêu ma quỷ quái, nếu thủ hạ của Miêu Nghị đều là yêu quái sẽ hấp dẫn người khác chú ý, mang đám người này ra ngoài, wow, yêu khí đằng đằng, thống lĩnh khu đông trở thành ổ yêu quái.
Phân tích cấp độ sâu hơn chính là vấn đề an toàn, mang chúng yêu quái Tinh Túc Hải đến là thỏa đáng hay không thỏa đáng? Đây mới thực sự là vấn đề lớn!
Hắn nhìn thấy ánh mắt chờ mong của đám ngũ trưởng, Miêu Nghị có thể nhìn ra ánh mắt nóng bỏng và chờ mong của bọn họ, chờ mong chính mình đề bạt đặc biệt.
Hắn không thể không nghĩ tới đề bạt một hai người nơi đây, nhưng sau khi trải qua sự kiện Đãng Âm Sơn, hắn không yên tâm về đám người này, có thể nói đám này quá mục nát, đều là những người chui ra từ chảo nhuộm.
- Ngũ trưởng lưu lại, những người khác lui ra!
Miêu Nghị gọi mấy ngũ trưởng tới, hắn bàn giao việc Khấu Văn Lam giao cho hoàn tất, lệnh bọn họ dẫn người ra ngoài dán bố cáo đã tiêu diệt Hắc Vương.
Mấy người lĩnh mệnh, bọn họ cam đoan làm tốt mọi việc, nhanh chóng rời đi, biểu hiện lòng thành của mình.
Miêu Nghị trầm mặc đứng thật lâu trong phủ thống lĩnh, cuối cùng hắn vẫn quyết định hỏi ý Khấu Văn Lam, nếu như không có vấn đề gì, hắn quyết định sử dụng đám người Tinh Túc Hải.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...