Một nam tử khác lên tiếng:
- Huyết Yêu, không phải chúng ta không muốn giúp ngươi. Đối phương đã tỏ rõ thân phận Thiên Hành cung. Nếu như chúng ta động thủ nữa, vậy chính là Quần anh hội chống lại Thiên Hành cung. Không có đương gia Hoàng phủ gia tộc chúng ta lên tiếng, chúng ta không gánh nổi trách nhiệm này. Ngươi muốn tiếp tục hay không thì tùy. Chúng ta đành phải lui lại. Ngươi cứ dùng danh nghĩa của ngươi mà làm việc.
Hai nam tử này nhìn nhau rồi gật đầu một cái, nhanh chóng bay ngược trở về.
- Ồ? Sao lại có hai người chạy đi rồi?
Miêu Nghị lúc này đã mặc xong kim giáp, tay xách thương, nhìn thấy một màn này hắn kỳ quái ồ lên một tiếng.
Chung Ly Khoái hừ lạnh nói:
- Quần anh hội còn không dám ra tay với Thiên Hành cung chúng ta. Bọn chúng còn kém một chút.
Huyết Yêu hận tới mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà nàng cũng không có biện pháp. Quần Anh hội vốn chính là một tổ chức tự nguyện mà thôi. Hoàng Phủ gia tộc là người đứng đầu, không thể so với loại tông môn đoàn kết như một như Thiên Hành cung. Thiên Hành cung chẳng khác nào là cọng rơm cứng, đụng phải cọng rơm cứng, trừ phi mọi người thương lượng thỏa đáng, nếu không không có ai nguyện ý liều mạng với loại môn phái có thực lực như Thiên Hành cung.
Thế nhưng nàng thực sự không muốn buông tha Miêu Nghị. Vạn nhất Miêu Nghị cũng không có chuẩn bị khác phía sau. Vạn nhất lần này Miêu Nghị thực sự một đi không trở lại, thiên hạ lớn như vậy, nàng đi đâu tìm hắn đây?
Kỳ thực có mấy lời nàng không muốn nói ra. Trên thực tế tìm về Huyết đan chỉ là mục tiêu thứ hai mà thôi. Mấu chốt nhất chính là gốc Huyết liên kia. Đó là vật quý chỉ có thể ngộ mà không thể cầu trên thế gian. Chỉ cần tìm Huyết Liên trở lại, về sau sẽ không sợ không có Huyết đan đề cao tu vi.
Cuối cùng nàng vẫn quyết định thử một lần. Tuy rằng hôm nay tu vi của nàng không sai biệt lắm với Chung Ly Khoái, nhưng mà Chung Ly Khoái muốn giết nàng là chuyện không có khả năng. Coi như là Sài Quận tới cũng chưa chắc đã có thể làm gì được nàng.
Cân nhắc lợi hại, lợi ích cao hơn nguy hiểm, Huyết Yêu cắn răng một cái, tiếp tục một mình đuổi theo.
Tốc độ phi hành của Miêu Nghị không nhanh nổi. Tu vi của Chung Ly Khoái mặc dù tương tự với Huyết Yêu hôm nay, nhưng mà lại phải kéo thêm Miêu Nghị, cho nên tốc độ phi hành đương nhiên cũng bị ảnh hưởng.
Mắt thấy khoảng cách song song phương dần dần kéo gần, Miêu Nghị quay đầu, dữ tợn nói:
- Nàng chỉ có một mình, chúng ta liên thủ.
Chung Ly Khoái lúc này mới nhắc nhở:
- Ngươi đừng làm xằng làm bậy. Tu vi tới cảnh giới Phi thiên, tu vi cao thấp, cho dù chỉ chênh lệch một cấp cũng không thể khinh thường được. Không phải là chênh lệch trong những cảnh giới trước kia có thể so sánh được. Huống chi người ta cao hơn ngươi sáu cấp, ta tới động thủ là được.
Miêu Nghị nói:
- Huyết độn của nàng ta quá lợi hại. Cho dù sư huynh Sài Quận của ngươi tới cũng không thể làm gì được nàng. Ngươi căn bản không giết được nàng.
Chung Ly Khoái nói:
- Giết không thể thì chấn nhiếp nàng cũng được. Chẳng lẽ thêm ngươi có thể giết nàng hay sao?
Miêu Nghị quyết đoán nói:
- Yêu nghiệt này nhìn chằm chằm vào ta không thả, đối với ta là họa lớn. Nếu như có cơ hội ta nhất định sẽ làm cho nàng có đi mà không có về. Hôm nay ta nhất định sẽ liều chết liều sống với nàng ta. Đại hồ tử, ngươi nghĩ biện pháp cuốn lấy nàng. Tốt nhất khiến cho nàng nghĩ ngươi không địch lại được, như vậy ta mới có cơ hội ra tay. Đại hồ tử, ngươi nhớ kỹ, nếu như ta ra tay, một kích không trúng, ngươi lập tức thu ta vào trong túi thú rồi mang đi.
Chung Ly Khoái hoài nghi hỏi:
- Ngươi muốn làm gì?
- Nhất thời không nói rõ được. Ngươi cứ làm theo ta rồi sẽ biết.
Miêu Nghị hất cánh tay lên, thoát khỏi lôi kéo của hắn.
Chung Ly Khoái lập tức dừng lại, một đạo lưu quang từ trong túi trữ vật của hắn bay ra. Hắn lật một ngón tay, phi kiếm giống như sao chổi nhanh chóng bắn ra. Mà bản thân hắn thì nổi giận phóng về phía Huyết Yêu, người cũng đuổi theo phi kiếm.
Miêu Nghị cầm thương trong tay, cũng đuổi theo sau lưng Chung Ly Khoái.
Huyết Yêu xuất ra Uyên Ương huyết đao, giao thoa với nhau. Oanh một cái, bổ vào phi kiếm, khiến cho phi kiếm bay ngược về.
Huyết Yêu thừa cơ truy kích. Chung Ly Khoái thu phi kiếm đang bay trở về, va chạm với Huyết Yêu. Hai tay vung kiếm, điên cuồng bổ về phía trước mặt.
Khóe miệng Huyết Yêu nở nụ cười lạnh lẽo. Lúc hàn quang sắp chém lên đầu nàng, thân thể bỗng nhiên hóa thành mười đạo huyết ảnh bắn ra bốn phía, tạo thành mười đạo vòng cung lách ra khỏi Chung Ly Khoái. Sau đó lần nữa tụ tập ở phía sau lưng Chung Ly Khoái không xa, nhanh chóng hiện hình, vọt về phía Miêu Nghị.
Một kiếm chém không trúng khiến cho Chung Ly Khoái kinh hãi, thầm nghĩ không xong. Không ngờ Huyết Yêu lại dùng chiêu này, có chút khó lòng phòng bị. Hắn có thể tưởng tượng ra được Huyết Yêu tập kích ra sau lưng mình là muốn làm gì. Trừ việc nhằm vào Ngưu Hữu Đức ra thì còn có thể làm gì được chứ?
Dưới tình thế cấp bách, hắn lập tức lật tay dẫn kiếm, phi kiếm xẹt qua người, bắn về phía sau.
Huyết Yêu hiện hình, thân thể xoay tròn như hoa. Một đao chém tới phi kiếm, tiếp tục đánh về phía Miêu Nghị.
Đây đều là chuyện trong nháy mắt xảy ra, Miêu Nghị đang nuốt một đoạn Tinh Hoa tiên thảo trong miệng cũng giật mình không nhỏ. Sắc mặt trầm xuống, nhanh chóng dừng lại. Thương trong tay chậm rãi nhấc lên, nghênh địch. Nhìn như chậm chạp, thân thương mang theo một đám hư ảnh, kỳ thực tốc độ cực nhanh. Đầu thương cơ hồ trong giây lát chỉ về phía trước. Trong nháy mắt chỉ về phía Huyết Yêu đang vọt tới.
Chung Ly Khoái quay người mau chóng đuổi theo Huyết Yêu, mà khi tới gần Miêu Nghị, Huyết Yêu lại kinh ngạc phát hiện ra một việc. Phát hiện ra khí thế trên người Miêu Nghị dường như tức thì biến đổi. Thương trong tay Miêu Nghị vừa nhấc lên, thân thể dường như dung nhập vào làm một thể với thương. Ánh mắt Miêu Nghị thâm trầm nhìn chằm chằm vào nàng, thân thúy, lạnh lẽo, không gợn sóng không sợ hãi. Một cỗ khí thế được tích súc dường như muốn dâng trào.
Giật mình, Huyết Yêu còn tưởng rằng mình nhìn nhầm người. Nàng chưa bao giờ nhìn thấy trạng thái này trên người Miêu Nghị.
Hay là biết rõ không chạy được cho nên liều mạng hay sao? Trong mắt Huyết Yêu hiện lên vẻ hưng phấn mà dữ tợn. Nàng căn bản không có đặt Miêu Nghị vào trong mắt. Thân ảnh lóe lên, bổ ra một đao.
- Tránh ra.
Chung Ly Khoái kinh hãi hô to.
Giết.
Miêu Nghị đột nhiên hét to một tiếng, tiếng thét phẫn nộ mang theo pháp lực lan tràn trong vũ trụ mênh mông, đem tinh khí thần của mình tăng lên tới đỉnh phong, đem pháp lực toàn thân mình ngưng tụ trên thân rồi phóng thích ra.
Kim giáp, kim thương đồng thời bắn ra quang mang màu tím, trong chốc lát dường như có vô số đóa hoa xinh đẹp mọc lên ở phía chân trời, bắn ra từng đạo quang mang. Giống như tử khí đông lai lúc mặt trời mới mọc lên, huy hoàng bức người.
Một thương, hai thương, ba thương, bốn thương...
Từng thương lại từng thương, từng thương nối tiếp nhau đánh ra, phun ra nuốt vào, tốc độ cực nhanh. Khó có thể hình dung, khiến cho người ta hoa mắt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...