Phi Thiên

Đương nhiên Huyết Yêu không biết được chuyện này, nếu biết rõ, chỉ sợ nàng sẽ bị chọc giận tới mức thổ máu. Nàng đứng ở phía đối diện đường, truyền âm hỏi:

- Tư vị thế nào?

Có được có mất, tâm tình Miêu Nghị bình thản, chỉ là hắn rất không nghĩ ra, cho nên mới truyền âm lại, hỏi:

- Ngươi động tay động chân gì với ta?

Huyết Yêu cười lạnh:

- Ngươi trúng kịch độc Huyết Hồn của ta. Mỗi bốn thời thần sẽ phát tác một lần, một ngày ba lượt, lần sau còn có tư vị hơn lần trước. Vừa rồi chỉ là khai vị, sau đó đủ để cho ngươi hưởng thụ một phen.

Trúng độc? Miêu Nghị vẫn không nghĩ ra, hỏi:

- Ngươi ra tay với ta từ lúc nào?

Huyết Yêu nói:


- Chuyện này không quan trọng, muốn mạng thì giao thứ ta muốn ra.

Nếu như thực sự trúng độc, Miêu Nghị không sợ. Hắn thứ gì cũng lo lắng, chỉ không sợ mỗi trúng độc. Hắn nhe răng cười nói:

- Tiện nhân, đừng có rơi vào trong tay ta, nếu không lão tử sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần.

- Mạnh miệng? Ta cũng muốn nhìn xem ngươi có thể mạnh miệng tới khi nào. Ta ở Quần Anh hội quán chờ ngươi. Lúc đến nhớ rõ mang theo thứ ta muốn.

Huyết Yêu mỉa mai một tiếng rồi quay người, bình tĩnh rời đi. Hiển nhiên nàng rất nắm chắc, nhận định Miêu Nghị nhất định sẽ tới xin tha.

Hai tay Miêu Nghị nắm chặt, thực sự hắn nghĩ mãi không ra được đối phương ra tay với mình lúc nào. Suy đi nghĩ lại hắn cũng chỉ tiếp xúc qua với đối phương lần đó, nhưng mà cũng không có trực tiếp đụng vào. Chẳng lẽ là ngụm Huyết tinh chi khí đối phương thổi ra?

Mắt thấy thân ảnh Huyết Yêu biến mất ở đầu đường, ở Thiên nhai hắn cũng không thể làm gì được đối phương. Miêu Nghị hận không thể lập tức đi tới tìm Hạ Hầu Long Thành xin hỗ trợ, trực tiếp bắt lại rồi giết chết nữ nhân này. Nhưng mà nghĩ lại Hạ Hầu Long Thành nhất định sẽ không trợ giúp hắn. Đã bị nữ nhân Hoàng Phủ kia giáo huấn qua một lần. Hắn so với nữ nhân Hoàng Phủ kia, Hạ Hầu Long Thành nhất định sẽ nghe lời nữ nhân kia hơn.

Việc này tạm thời đặt ở một bên, hắn cũng không muốn nếm thử tư vị Huyết Hồn một lần nữa. Hiện tại giải độc là chuyện được đặt lên hàng đầu.


Thân thể suy yếu, không có một chút sức lực nào. Hắn xoay người lại, thả lưng dựa vào cửa sổ, khoanh chân ngồi xuống. Nhanh chóng thi pháp điều tra tình huống trong cơ thể. Nhưng mà điều tra nhiều lần, từ đầu tới chân cũng không có phát hiện ra bất kỳ điều dị thường nào. Cũng không biết độc tính kia ẩn dấu ở nơi nào?

Chẳng lẽ phải đợi tới lúc độc phát mới có thể phát hiện ra hay sao? Chỉ là muốn giải quyết khi độc phát lại không thực tế. Bởi vì khi đó pháp lực hắn căn bản không nằm trong sự khống chế của hắn, pháp lực hắn đang tự thi pháp tra tấn hắn. Tinh hỏa quyết trong cơ thể cũng không có cách nào giải độc, thực sự có chút phiền phức.

Sau khi phí công một hồi, Miêu Nghị cũng mặc kệ mọi việc. Thi triển ra Tinh Hỏa quyết tạo thành hỏa diễm vô hình gột rửa toàn thân, không buông tha cho bất luận một bộ vị nào, quản nó có hữu dụng hay không, triệt để điều tra tình huống thân thể một lần.

Tóm lại hắn không tin giao ra đồ là Huyết Yêu có thể buông tha cho hắn. Song phương có thù lớn như vậy, nhất định là ngươi chết ta sống. Nếu như trúng độc, hoặc độc ở đâu cũng không biết, cho dù có thỏa hiệp, ngươi cũng không biết người ta có giải độc cho ngươi hay không. Mạng đang ở trong tay người ta, nào có thể ngang hàng nói chuyện được chứ?

May mắn là trừ độc cho mình, Miêu Nghị rất hiểu thân thể mình cho nên cũng không xảy ra chuyện gì. Nếu như để cho người khác thì phiền phức lớn, không cẩn thận sẽ bị ngộ thương.

Trên lầu các của Quần Anh hội quán, tay Hoàng Phủ Quân Nhu cầm một chiếc trâm cài tóc màu hồng, đang suy nghĩ xuất thần. Mãi tới khi phía dưới vang lên tiếng đập cửa, nàng mới bình phục tinh thần, lên tiếng:

- Vào đi.


Sau đó nàng thuận tay thu hồi cái trâm màu hồng này vào trong hộp trang sức rồi đóng lại.

Tâm tình Huyết Yêu không tệ, đi lên, mỉm cười nói:

- Thiếu đông gia.

Hoàng Phủ Quân Nhu nghiêng đầu nhìn về phía nàng, hỏi:

- Đắc thủ rồi sao?

Huyết Yêu cười khanh khách, nói:

- Đó là đương nhiên, có phải phát tác Huyết Hồn độc hay không, bộ dáng kia ta rất rõ ràng. Lừa gạt không được ta đâu. Thiếu đông gia nếu như đi cùng ta nhất định nhìn sẽ rõ. Bộ dáng của ác tặc kia quả thực là sống không bằng chết, đảm bảo thiếu đông gia sẽ cảm thấy sảng khoái.

Bộ dáng sống không bằng chết? Hoàng Phủ Quân Nhu im lặng một hồi, không biết bộ dáng sống không bằng chết của Ngưu Hữu Đức là thế nào. Không cần nghĩ cũng biết, chắc hẳn rất là thê thảm, rất thống khổ, chắc hẳn người nọ đang hận chết nàng. Hận không thể giết nàng, nàng lẳng lặng hỏi:

- Hắn có đồng ý giao ra thứ chúng ta muốn không?

Huyết Yêu hừ lạnh một tiếng:


- Tạm thời cho hắn cứng miệng một chút. Một ngày độc phát tác ba lượt, ta xem hắn có thể kháng cự được mấy lần. Thiếu đông gia yên tâm đi, Huyết Hồn độc một khi phát tác, không có ai có thể kiên trì qua ba ngày. Đảm bảo hắn không chịu nổi tra tấn sẽ ngoan ngoãn đem thứ chúng ta muốn giao ra thôi.

Hoàng Phủ Quân Nhu cũng không biết tâm tình của mình lúc này là gì, nàng hỏi tiếp:

- Liệu hắn có tìm được biện pháp giải độc hay không?

Huyết Yêu còn tưởng nàng lo lắng Miêu Nghị sẽ tìm được phương pháp giải độc cho nên nói:

- Thiếu đông gia yên tâm đi, độc này của ta không phải là độc bình thường. Không phải dùng linh đan diệu dược giải độc là có thể ứng phó. Cũng không phải bằng vào thánh thủ giải độc là có thể giải được. Người am hiểu thứ này trong thiên hạ chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Không có ta chỉ điểm, trong lúc nhất thời hắn khó có thể tìm được người hốt thuốc đúng bệnh. Trừ khuất phục hắn không có lựa chọn nào khác. Trừ phi hắn chặt đầu mình xuống.

Chính Khí tạp hóa phô, đương nhiên không có khả năng Miêu Nghị chặt đầu mình xuống. Nhưng mà hắn lại phát hiện ra chút vấn đề trong đầu mình. Hỏa diễm vô hình quét tới đây hắn mới phát hiện ra ở chỗ này có chút dị thường. Một cỗ khói đen từ trên đỉnh đầu hắn toát ra, lượn lờ không ngừng.

Hóa ra độc tính dấu ở đầu mình, Miêu Nghị không dám lơ là, sơ suất. Ngay cả là hắn đối với thân thể mình rất là lý giải cũng không dám có một chút sơ sẩy nào với đại não mình. Chỉ cần hơi có chút ngoài ý muốn sẽ khiến cho hắn biến thành kẻ đần.

Đợi tới khi khói đen trên đỉnh đầu dần dần tan hết, Miêu Nghị chậm rãi mở hai mắt ra, cũng không biết có hóa giải được toàn bộ độc tố hay không. Miêu Nghị nhét một khỏa Tiên Nguyên đan vào trong miệng, lại bắt đầu khôi phục pháp lực và thể lực.

Đợi sau khi lần nữa khôi phục tinh thần, Miêu Nghị thở dài một hơi rồi đứng lên, hai tay nắm chặt, y phục không gió tự động phần phật, pháp lực trong cơ thể bành trướng, giống như con sông cuồn cuộn chảy. Loại cảm giác cường đại này khiến cho hắn hận không thể đi tìm Huyết Yêu đấu một phen. Gặp họa đắc phúc ngoài ý liệu khiến cho hắn mừng rỡ không thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui