Phi Thiên

Miêu Nghị hôm nay không có tâm tình xem này, hắn vừa đi vừa cảnh giác nhìn chung quanh. Ngọc Hư chân nhân cũng bảo trì cảnh giác cao độ, Miêu Nghị đã nói cho hắn biết Huyết Yêu lợi hại, đây chính là yêu ma Kim Liên cửu phẩm mà Thiên Hành Cung không thể hàng phục được, một khi có việc không thể liều mạng, chỉ cần mang theo Miêu Nghị trốn chạy để khỏi chết, chuyện còn lại cứ giao cho thiên binh thiên tướng giải quyết, sẽ có người bảo hộ bọn họ an toàn.

- Yên tâm! Trừ người Thiên đình thì không ai dám động thủ tại Thiên phố, không cần cẩn thận như thế.

Hoàng Phủ Quân Nhu quay đầu nhìn sang, nhìn thấy Miêu Nghị cảnh giác cao độ thì mỉa mai, gật đầu nói:

- Ngọc Hư chân nhân cũng tới!

Ngọc Hư và Miêu Nghị nhìn nhau, tiến tiến vào đình viện, người đầu tiên thi lễ, người thứ hai trực tiếp ngồi xuống, tán thán nói:

- Quân Nhu, vài ngày không gặp, ngươi lại xinh đẹp.

Lúc nói chuyện con mắt vẫn cảnh giác nhìn chung quanh, cũng không biết con mắt nào nhìn mà nói người ta xinh đẹp.

Hoàng Phủ Quân Nhu cũng trợn mắt, nàng vừa bực mình vừa buồn cười, rất muốn hỏi xem có phải mỗi lần gặp nữ nhân hắn đều tâng bốc như thế không, tại sao nói nghe giả như thế, cười lạnh nói:

- Không nên miễn cưỡng, hại ta nổi da gà. Ta cảm thấy kỳ quái, tại sao Hạ Hầu Long Thành không giết ngươi.

- Giết ta ai trả tiền cho ngươi?

Miêu Nghị cười nói.

Hoàng Phủ Quân Nhu lạnh nhạt nói:

- Ta không lo lắng, Đức Minh làm đảm bảo, ngươi chết ta lấy tiền từ hắn.


Miêu Nghị hỏi:

- Không nói việc này, Huyết Yêu đâu?

Hoàng Phủ Quân Nhu lại uống trà, lúc này nói:

- Đây là người ngươi tìm sao?

Giọng nói nữ nhân từ trong lầu các của Hoàng Phủ Quân Nhu truyền ra ngoài.

- Là hắn!

Bỗng nhiên Ngọc Hư ngẩng đầu nhìn lên.

Miêu Nghị cũng nhìn lên cao, trên lầu các phòng ốc của Hoàng Phủ Quân Nhu có giọng nói vang lên, là Huyết Yêu không nghi ngờ, về phần có phải bản thân Huyết Yêu hay không thì không dám xác định.

Hoàng Phủ Quân Nhu lạnh nhạt hỏi:

- Huyết Yêu. Việc này ngươi muốn giải quyết như thế nào?

Huyết Yêu lại nói:

- Nếu thiếu đông gia ra mặt làm người điều hòa, mặt mũi này ta cho. Sổ sách khác không tính lên đầu hắn nhưng huyết đan và hoa sen phải giao cho ta, thiếu một thứ cũng không được, phải trả lại cho ta! Chỉ cần ta cầm được thứ mình cần, ta lập tức rời đi, sau này không gây phiền toái cho hắn.

Hoàng Phủ Quân Nhu lườm Miêu Nghị, nói

- Ngưu Hữu Đức, ngươi cũng nghe rồi, chuyện này không phiền phức đâu, người ta cũng lui bước, trả đồ của nàng cho nàng, việc này qua đi. Huyết đan ta biết rõ, ngươi giữ lại cũng vô dụng, trả lại cho người ta đi.

Miêu Nghị cũng không biết nó có tác dụng với mình hay không. Muốn lấy ra kiểm tra một chút nhưng phát hiện trong đó ẩn chứa huyết sát khí quá kinh người, vừa lấy ra sẽ bị người ta phát hiện, cho nên chuẩn bị giữ lại tìm nơi yên tĩnh quan sát.

Về phần trả lại cho Huyết Yêu là không thể nào, một khi bại lộ đồ vật trong tay hắn, Thiên Hành Cung thủ ở cửa là người gây khó dễ đầu tiên. Thế đạo gian khổ, cường giả như mây, kẻ yếu như con sâu cái kiến, ai cho hắn cơ hội chiếm lợi ích hai bên chứ, hắn đi tới bây giờ không dễ dàng, rất nhiều chuyện không phân sinh tử sẽ không kết thúc. Đồ vật đã vào tay hắn, không đến mức bất đắc dĩ đừng mơ hắn nhả ra, đó là đồ vật hắn dùng mạng đổi lấy, càng không dễ dàng bỏ qua.

Còn chưa rõ Huyết Yêu có phải là Huyết Yêu thật hay không, cho dù là thật cũng phải diệt trừ yêu ma này.

Miêu Nghị nói:

- Ta làm sao xác nhận nàng là Huyết Yêu? Ngươi sẽ không mang người giả mạo lừa gạt ta chứ?

Vừa nói xong, không chờ Hoàng Phủ Quân Nhu trở mặt, trong lầu các có tấm lụa đỏ bay ra, nó bay quanh chòi nghỉ mát, Ngọc Hư chân nhân đứng lên rút kiếm cảnh giác nhìn chung quanh.

Tấm lụa đỏ bao phủ chòi nghỉ mát chặt chẽ, giống như một cái đèn lồng mông lung.


Hoàng Phủ Quân Nhu không hành động, nàng vẫn uống trà không quan tâm tới, ngẫu nhiên lại lườm Miêu Nghị, xem hắn phản ứng như thế nào.

Bên ngoài đình viện có một bóng người bay tới, trên người mang theo mùi máu tươi vô cùng nồng nặc.

Lụa đỏ vòng quanh thân thể người tói.

- Hiện tại tin chưa?

Ngọc Hư chân nhân nhìn chằm chằm vào bóng người, Miêu Nghị cũng đứng lên nhìn thẳng người tới.

- Lén lén lút lút ngay cả mặt mũi cũng không dám lộ, ngươi bảo ta làm sao dám tin?

Bá!

Lụa đỏ bao phủ đình viện biến mất, chung quanh khôi phục bình thường, bóng người cũng biến mất, chỉ còn lại nữ tử chân trần áo đỏ đứng đó.

Huyết Yêu đứng bên ngoài đình viện nhìn vào chòi nghỉ mát.

Miêu Nghị và Ngọc Hư chân nhân kinh ngạc, Ngọc Hư chân nhân đang muốn chém kiểm tra, đột nhiên hai đạo hào quang màu đỏ xuất hiện, chính là uyên ương huyết đao của Huyết Yêu. Lúc này Miêu Nghị đã biết rõ là Huyết Yêu, hắn càng cẩn thận.

Huyết Yêu lại ngồi lên xích đu, nhìn như ôn nhu nhưng lại cho người ta cảm giác quỷ dị, nhất là mùi máu tươi phân tán trong không khí.

Hoàng Phủ Quân Nhu đặt chén trà xuống, nói:

- Ngưu Hữu Đức, hiện tại ngươi có tin nàng là Huyết Yêu chưa?

Miêu Nghị nhìn Huyết Yêu đang ngồi trên xích đu, hắn gật gật đầu tỏ vẻ tin tưởng, lại nhìn nàng và nói:

- Quân Nhu, không thể ngờ Quần Anh hội của ngươi thu ma đầu giết người như ngóe, nếu ngươi nhìn thấy hành vi của nàng, ta nghĩ ngươi không nuốt nổi nước trà vào bụng.


Hoàng Phủ Quân Nhu nói:

- Ngưu Hữu Đức, ta nghĩ ngươi hiểu lầm một việc, mặc kệ người gia nhập Quần Anh hội là yêu ma quỷ quái nhưng đều tự do, mặc kệ thân phận cao thấp hay thế nào cũng không ai quản ngươi, Quần Anh hội chỉ tìm đồ vật và chuyển cho người ta tìm lợi nhuận mà thôi, bình thường có lúc mọi người cần giúp đỡ lẫn nhau. Đương nhiên, nếu như ngươi không giúp cũng không sao, cũng sẽ có người giúp, cũng có tư cách được Quần Anh hội triệu tập người tới giúp ngươi, tất cả đều tự nguyện, không có người nào miễn cưỡng ngươi làm gì, nếu ngươi nguyện ý gia nhập, ta cũng sẽ dẫn tiến.

Miêu Nghị hừ lạnh:

- Lại nói êm tai, chỉ bằng các ngươi mặc kệ nàng, nói rõ các ngươi chính là một tổ chức. Hơn nữa thế lực khổng lồ, chỉ dùng phương thức này biểu hiện sự tồn tại mà thôi.

Hoàng Phủ Quân Nhu mỉm cười,

- Mặc ngươi nghĩ thế nào, việc này quan trọng sao? Nên giải quyết phiền toái của chính ngươi rồi nói sau?

Huyết Yêu ngồi trên xích đu, nói:

- Thì ra ngươi tên là Ngưu Hữu Đức, ta nói cho Hoàng Phủ thiếu đông gia mặt mũi sẽ không làm khó ngươi, chỉ cần trả lại thứ ta muốn, ta sẽ thả ngươi đi, mang thứ đó ra đây.

Miêu Nghị ngồi xuống, có chút kỳ quái nói:

- Huyết Yêu, ta không nghĩ ra ngươi nghĩ như thế nào, tại sao ngươi tìm ta?

Huyết Yêu nói:

- Bị nhốt trong Huyết Hô Lô chỉ có ngươi và Chung Ly Khoái, không phải hai ngươi thì là ai? Ta từng nhìn thấy năm con côn trùng phá hủy Huyết Hồ Lô bị ngươi thu lấy, ta không tìm ngươi tính sổ đã cho thiếu đông gia mặt mũi đủ lớn. Không muốn rượu mời không uống lại uống rượu phạt!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui