Chung Ly Khoái vỗ vỗ vai Miêu Nghị, nói:
- Nếu không có gia hỏa xui xẻo này, ta nhiều lắm chỉ có thể chèo chống một tháng trong Huyết Ma Trận, trên người hắn chứa không khí hơn năm trăm năm, mà công pháp Chính Khí Môn của hắn không sợ huyết sát khí, bị giam hơn ba trăm năm, rốt cục cũng bị chúng ta tìm ra cơ hội, Huyết Hồ Lô đã bị chúng ta phá vỡ, sư huynh, các ngươi xem!
Hắn chỉ vào máu huyết bao phủ mặt đất phạm vi lớn bên dưới.
Máu huyết nhuộm đỏ cả núi đồi, chúng bị ánh mặt trời chiếu vào liền bốc khói đen, nhanh chóng mất hết, chúng không ngừng bị mặt trời thiêu đốt, diện tích bao phủ càng ngày càng nhỏ.
- Sư huynh đệ các ngươi không gặp nhiều năm, cứ trò chuyện đi.
Miêu Nghị chắp tay với mọi người, hắn lướt nhanh xuống dưới, mở pháp nhãn tìm kiếm, trên trăm viên Kết Đan ngũ phẩm đấy, không thể lãng phí.
Chung Ly Khoái lắc đầu, đã đoán được Miêu Nghị đang tìm cái gì.
Sài Quận hỏi:
- Các ngươi thật phá hủy Huyết Hồ Lô của Huyết Yêu?
Chung Ly Khoái gật đầu nói:
- Là thật, chẳng những phá Huyết Hồ Lô, gần trăm huyết thi bên trong cũng bị ta chém giết, huyết đan của Huyết Yêu cũng bị chúng ta đoạt. Lần này Huyết Yêu tổn thất cực lớn, rốt cuộc không dễ dàng gây sóng gió.
Mọi người nhìn nhau, dường như còn chưa tin, Sài Quận nói:
- Trách không được Huyết Yêu gặp chúng ta liền bỏ chạy, xem ra đã mất dựa vào.
- Thất sư đệ, ngươi đang run cái gì, vì sao màu da càng ngày càng đỏ, có phải ngươi bị thương hay không?
Nữ tử Kim Liên cửu phẩm chính là nhị sư tỷ, tên là Hạ Nam Nhi.
Ánh mắt mọi người nhìn hắn, Chung Ly Khoái cười khổ nói:
- Nhị sư tỷ, ta trúng Huyết Ma Chưởng của Huyết Yêu, may mà các ngươi tới kịp thời. Bằng không mạng ta xong rồi.
Hạ Nam Nhi quay đầu lại nói:
- Sư huynh, ‘ Thiên Tinh Hóa Tà Châu ’ của ngươi có thể giải huyết sát khí trong Huyết Ma Chưởng hay không?
Sài Quận gật đầu nói:
- Có thể, huyết sát khí đã xâm nhập thân thể sư đệ, chỉ sợ khó trị hết trong thời gian ngắn. Nhưng nơi đây không phải nơi tĩnh dưỡng chữa thương. Cứ dùng ‘ Thiên Tinh Hóa Tà Châu ’ ngăn chặn huyết sát khí trong người đi, chúng ta đưa hắn về sư môn rồi chữa thương sau.
Mọi người đồng ý, cũng muốn mang Chung Ly Khoái quay về Thiên Hành Cung.
Ai ngờ Chung Ly Khoái lại khoát tay nói:
- Không cần phiền toái như vậy, nơi này có cao thủ khắc chế huyết sát khí, hắn trị là dứt ngay ấy mà.
Hắn cúi đầu nhìn chung quanh, nhìn thấy Miêu Nghị đang nhiệt tâm tìm kiếm thi thể huyết thi trong rừng, thi pháp quát:
- Ngưu Hữu Đức, là đồ vật của ngươi quan trọng hay mạng lão tử quan trọng, lão tử trúng Huyết Ma Chưởng ngươi không biết?
Phía dưới Miêu Nghị ngẩng đầu nhìn lên, hắn hơi chột dạ, vừa rồi hắn cũng quên gia hỏa này trúng vài chiêu, lập tức bay lên.
Hạ Nam Nhi hỏi:
- Hắn đang tìm cái gì?
Chung Ly Khoái thở dài:
- Còn có thể tìm cái gì, chính là nội đan huyết thi bị chém giết, hắn có công đầu khi phá Huyết Ma Trận, không nhờ hắn cũng không giết sạch huyết thi, ta đáp ứng cho hắn cầm bảy thành, các ngươi hỗ trợ tìm đi.
- Đã như thế không có gì để nói, mọi người hỗ trợ tìm đi.
Sài Quận phân phó mọi người.
Trừ hắn và Hạ Nam Nhi, tám người còn lại bay xuống đất.
Miêu Nghị vẻ mặt có lỗi quay về, mặt ngoài giống như không dám nhìn mặt đồng môn của lão đầu, không nói hai lời, hắn đặt tay lên vai Chung Ly Khoái, nhanh chóng thi triển Tinh Hỏa Quyết thanh trừ huyết sát khí.
Qua một lát, làn da màu đỏ của Chung Ly Khoái nhạt dần, cuối cùng chậm rãi khôi phục bình thường, Miêu Nghị cũng thu tay lại.
Làm xong tất cả, Miêu Nghị cũng muốn chạy xuống, kết quả bị Chung Ly Khoái kéo lại, nói:
- Tiểu tử ngươi gấp cái gì, đáp ứng ngươi không ít của ngươi, ta hỏi ngươi, huyết đan của Huyết Yêu đâu?
Trong đầu Miêu Nghị xuất hiện hình ảnh ngó sen, rất tự nhiên nói:
- Đương nhiên là hủy diệt, ta không cầm thứ kia, huyết đan thật ra là hạt sen trên huyết liên, chung quanh có vô số huyết mãng thủ hộ, bằng vào tu vi của ta không thể cướp đi, ta chỉ dốc sức hủy diệt mà thôi.
Chung Ly Khoái trầm giọng nói:
- Thật hủy? Ta cho ngươi biết, huyết đan kia giữ lại không được, một khi bị ăn vào sẽ thành Huyết Ma, làm không tốt còn biến thành Huyết Yêu thứ hai.
- Ta biết rõ, thứ kia trừ Huyết Yêu không có người nào sử dụng, ta lưu nó làm gì, đợi... Đợi đã nào...
Miêu Nghị lườm hắn, nói:
- Ngươi sẽ không hoài nghi ta tư tàng huyết đan chứ?
- Huyết Yêu đuổi theo không bỏ, ta có chút hoài nghi tên tham tài như ngươi!
Chung Ly Khoái bất âm bất dương nói.
- Lão đầu, ngươi qua sông đoạn cầu, ta dốc sức liều mạng mới hủy vật kia, ngươi lại hoài nghi ta! Tốt!
Miêu Nghị túm lấy nhẫn trữ vật đưa cho hắn, nộ khí xung thiên quát:
- Cầm lấy mà kiểm tra đi, nếu không có, đám Kết Đan toàn bộ cho ta, nếu có, ta không cần viên Kết Đan nào cả, toàn bộ cho ngươi.
Hắn vừa rồi lo lắng bị yêu cầu thứ kia, giả bộ xuống dưới tìm đồ vật rồi mang nó giấu đi rồi.
Sài Quận và Hạ Nam Nhi nhìn nhau, có phần xấu hổ, cũng hiểu sư đệ làm quá đáng, nhưng sự tình trọng đại, hai người cũng chỉ trầm mặc.
Chung Ly Khoái cũng không khách khí, tiếp nhẫn trữ vật đưa cho sư tỷ, trữ vật vòng tay đưa cho sư huynh, nhờ bọn họ kiểm tra giúp.
Còn chưa xong, Chung Ly Khoái nói:
- Cởi giáp, phải kiểm tra trên người ngươi có tư tàng hay không.
- Lão đầu, không nghĩ tới ngươi là loại người này, xem như ngươi lợi hại.
Miêu Nghị tức giận, thi pháp cởi chiến giáp ném lên người lão đầu, trong nội tâm cũng may mắn, hắn đã giấu thứ tốt đi rồi.
Chung Ly Khoái kiểm tra chiến giáp xong lại duỗi thân tay ấn vào đầu vai hắn, kiểm tra cả tóc và bàn chân Miêu Nghị một lượt, cũng không tha dò xét trong cơ thể Miêu Nghị, xác nhận không có đồ vật gì mới trả lại cho Miêu Nghị.
Miêu Nghị ôm chiến giáp thở phì phì nhìn lão đầu, vẻ mặt bị đối phương ỷ thế hiếp người.
Mà Sài Quận và Hạ Nam Nhi kiểm tra nhẫn trữ vật và vòng tay trữ vật rất lâu, sau khi tra xét mọi vật hết một lần, đừng nói huyết đan, cho dù là thứ khả nghi cũng không có, sau đó nhìn Chung Ly Khoái lắc đầu, bọn họ trả đồ vật lại, hai người còn có phần xấu hổ áy náy.
Người trong chính phái nha, làm chuyện cưỡng bức dò xét đồ vật của người ta, nói không qua được, đối phương không phải tà ma ngoại đạo gì, lại có công trừ ma, bởi vì việc này quan hệ trọng đại cho nên mới làm vậy.
Hôm nay Miêu Nghị làm ra bộ dáng ủy khuất, Sài Quận và Hạ Nam Nhi bâng khuâng, Hạ Nam Nhi lườm Chung Ly Khoái.
Chung Ly Khoái lại không sao cả, vỗ vai Miêu Nghị, cười nói:
- Tức giận? Đừng tức giận, ta sẽ cho ngươi thêm một viên Kết Đan ngũ phẩm, giá trị không ít tiền.
- Một viên?
Miêu Nghị trợn mắt nói:
- Đã nói ta không tư tàng, ngươi phải giao hết Kết Đan cho ta!
Chung Ly Khoái hỏi lại:
- Ta đáp ứng sao?
- Lão đầu, ngươi chơi xấu có phải hay không?
Miêu Nghị tức giận.
- Ta vốn không đáp ứng, cũng không phải do ngươi nói tính toán, ngươi không muốn thì thôi, ta không cho ngươi thêm viên nào, ngươi có thể làm gì ta?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...