Bùi Thanh Mai nghe được mấy lời suy đoán của mọi người từ Huyền Âm Cốt, càng nghe càng hận tới nghiến răng nghiến lợi: “Luyện khí tầng sáu, khó trách có can đảm dám chống lại ta.”
Tuyệt đối không thể để như vậy được.
Nàng ta nhớ tới sư huynh tai to mặt lớn ở trong nội môn, chịu đựng cơn buồn nôn liên hệ với đối phương, dùng giọng điệu nũng nịu nói: “Đồ sư huynh, là ta.”
…
Mấy ngày sau đó, Tần Thất Huyền bận rộn tối tăm mặt mũi, cứu sống được không biết bao nhiêu mẫu linh điền.
Xuân Phong Hóa Vũ quyết cũng đột phá tới tầng thứ sáu, sau khi tiến vào tầng thứ sáu thì mưa bụi có thể dùng để chữa thương, trực tiếp trị hết cái cằm sưng to mấy lớp của nàng.
Điều này làm cho Tần Thất Huyền vô cùng kinh ngạc và vui mừng, cảm thấy về sau mình có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền thuốc thang.
Bận rộn liên tục mấy ngày, cuối cùng cũng có thời gian thư thả hơn, Tần Thất Huyền quyết định nằm xuống giường nghỉ ngơi, sau đó mở giao diện hệ thống lên.
Chờ đến khi nhìn thấy khoản nợ ghi trên giao diện vẫn là một viên linh thạch thượng phẩm, Tần Thất Huyền tức giận nhảy dựng lên: “Mấy ngày nay ta mệt đến chết đi sống lại, cống cho ngươi nhiều linh châu như vậy, sao vẫn là một viên linh thạch thượng phẩm hả?”
Hệ thống: “Tiền lãi.”
Tần Thất Huyền: “… Đồ chó nhà ngươi!”
Xéo đi, ta không muốn phấn đấu nữa.
Hệ thống hố cha nhất quyết đòi tiền, công cuộc đấu tranh của Tần Thất Huyền không có hiệu quả, chỉ có thể tạm thời cam chịu.
Trước mắt xem ra vấn đề của Linh Cốc đã được giải quyết.
Gần đây giá Linh Cốc ở Độ Xuyên giới thi nhau tăng, Linh Cốc được đệ tử tông môn cứu sống có thể bán với giá đắt hơn ba bốn lần giá năm ngoái, ngược lại bù trù vào sản lượng tổn thất, vẫn có thể nộp nổi chi phí để được tiếp tục ở lại ngoại môn.
Nhưng vấn đề là tử khí của Linh Điền vẫn chưa được giải quyết, mọi người không thể trồng được linh thực mới, có khả năng sẽ không thể duy trì được vấn đề sinh hoạt và tu luyện sau này.
Nghe nói chuyện này đã bị làm ầm tới Linh Thực Viện của nội môn, có lẽ rất nhanh thôi sẽ có đại lão tới đây hỗ trợ giải quyết vấn đề.
Đệ tử ngoại môn cũng là bộ phận cấu thành quan trọng của Linh Tiêu Môn, bọn họ không thể bỏ mặc được.
Vấn đề Tần Thất Huyền quan tâm nhất bây giờ là Ngưng Thần.
Nàng cần một viên Ngưng Thần đan, mà nàng không có tiền.
Tiền vừa vào đến tay đã bị hệ thống nuốt luôn, hết lần này tới lần khác lại không thương lượng được, cho nên nàng phải làm cách nào để có thể lấy được đan dược mà không cần tốn linh thạch đây? Thỉnh thưởng Thứ Vụ đường sẽ cho ra một số nhiệm vụ có phần thưởng là đan dược, Tần Thất Huyền tính sẽ tới đó thử vận may,
Thứ Vụ Đường chính là nơi đệ tử tông môn nhận nhiệm vụ, Tần Thất Huyền là khách quen ở đây.
Trước kia nàng thường xuyên nhận nhiệm vụ giúp đỡ chăm sóc Linh Thực, thỉnh thoảng có ra khỏi thành đào chút dược thảo, một lần nguy hiểm nhất chính là lúc bắt một con bướm ba màu thì gặp phải ác đồ muốn giết người đoạt bảo.
Tần Thất Huyền lợi dụng hoàn cảnh xung quanh, tiêu hao dần tên hung đồ có tu vi cao hơn mình một cảnh giới, từ đó cũng đạt được không ít chiến lợi phẩm, diều gỗ mà nàng hay dùng bây giờ cũng chính là do lục soát từ trên người người nọ mà có.
Nàng vốn là người xuyên việt lão thành đã từng trông thấy máu, mấy ngày trước còn lén xông vào cấm địa của tông môn, cho nên dạo gần đây dũng khí của Tần Thất Huyền tăng gấp bội, bước đi cũng thoăn thoắt nhanh như gió.
Đợi đến Thứ Vụ đường rồi, sau khi chào hỏi với quản sự xong, Tần Thất Huyền bắt đầu quan sát những cây cờ nhỏ cắm trên tường.
Nhiệm vụ hái hoa chọc chim, toàn bộ không nhận.
“Chăm sóc linh thảo cũng PASS…” Tần Thất Huyền vừa nhìn vừa nói thầm, kết quả quản sự kia đột nhiên xen vào hỏi: "Sợ chết à? Ha ha, ở chỗ ta thực ra có một nhiệm vụ an toàn lại còn đáng tin cậy, đang chuẩn bị treo lên đây, ngươi có hứng thú hay không?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...