Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

“ Im lặng ~~~~~~~~!!!”

Nhìn thấy tình hình như vẻ sắp mất kiểm soát, Xích Trung Nghĩa lập tức giơ tay lên ra hiệu cho đám trưởng lão đang trong trạng thái phẫn nộ kích động ở phía dưới bình tĩnh lại.

Tộc trưởng đã lên tướng, cho dù trong lòng bất mãn miễn cưỡng cỡ nào, cũng không ai dám làm loạn nữa, chỉ còn cách im lặng đứng sang một bên chờ đợi.

“ Các ngươi còn gì để nói nữa không??”

Mặc dù lúc này hận không thể một chưởng vỗ chết đám phản tặc trời đánh đã khiến thực lực của cả gia tộc hùng mạnh phải hứng chịu tổn thất nặng nề trầm trọng, nhưng bề ngoài vẫn cố tỏ vẻ công chính liêm minh, để cho tội phạm một cơ hội bạo biện cho tội lỗi của bản thân, mặc dù biết rõ những lời bạo biện cũng chỉ bằng thừa, lúc này chỉ chờ đợi phán quyết cuối cùng mà thôi.

Gia đình ba người Xích Hạo Tín vẫn giữ trạng thái im lặng thẫn thờ quỳ đó, dường như tỏ vẻ chả buồn lên tiếng bạo biện cho bản thân, sẵn sàng chấp nhận mọi phán quyết của tộc trưởng vậy.

“ Gia đình Xích Trung Hiếu đã không có lời lẽ phản biện cho tội lỗi tày đình của mình, vậy thì không cần phải lãng phí thời gian tiến hành xét xử thêm nữa, bổn tộc trưởng sẽ trực tiếp tuyên bố phán quyết và tội danh của lũ phản tặc này.” Xích Trung Nghĩa lạnh lùng nhìn chằm chằm vào gia đình Xích Trung Hiếu ở trước mặt, giọng điệu đầy sát khí nói: “ hôm nay, có thể nói là một ngày tồi tệ đen tối nhất của cả dòng tộc nhà họ Xích chúng ta, và thủ phạm chính gây ra điều tồi tệ này, Gia đình Xích Trung Hiếu, phạm tội thông đồng kẻ địch, hãm hại đồng tông, thậm chí sau khi bại lộ bị bắt trói, trong quá trình xét xử vẫn không hề có chút ăn năn hối cải về lỗi lầm do mình gây ra, cái thái độ này có thể nói là trời đất bất dung, gia tộc khó tha. Bổn tộc chủ tuyên bố, cả gia đình Xích Trung Nghĩa bị tuyên tội phản nghịch, hành hình theo tục lệ tối cao của nhà họ Xích.”

Nếu như gia đình Xích Trung Hiếu phạm những tội lỗi khác, nể tình anh em ruột thịt, Xích Trung Nghĩa có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua.

Nhưng lần này hành vi của gia đình Xích Trung Hiếu đã vượt quá ranh giới chịu đựng của Xích Trung Nghĩa, quan trọng nhất là, chuyện lần này đã đụng chạm tới toàn bộ thế lực trong gia tộc, nếu như Xích Trung Nghĩa không giải quyết một cách ổn thỏa " công bằng", không thể cho các thế lực trong gia tộc một câu trả lời thích đáng, chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng tới quyền lực và địa vị mà Xích Trung Nghĩa gầy dựng bấy lâu nay.

Tao chết chả thà mày chết, vả lại, chuyện lần này chính các ngươi tự gây ra, vậy thì đừng có trách ai.

và gia đình Xích Trung Hiếu vô cùng hiển nhiên trở thành con tốt thí mạng, mặc dù trong việc này rõ ràng cha con Xích Trung Nghĩa cũng không phải hoàn toàn là vô tội.

nếu như không phải cha con này nổi lòng tham, muốn dùng Dương Kiệt làm vật tiến thân với Thiên Kiếm Tông, thì đâu có xảy ra " ngày tồi tệ đen tối nhất trong lịch sử nhà họ Xích"

như lời lão nói chứ!!

“ đội chấp pháp đâu??? Phạm tội phản nghịch trong gia tộc sẽ phải hứng chịu hình phạt tối cao như thế nào???”


“ Bẩm gia chủ, phàm phạm nhân phạm tội phản nghịch, nếu thi hành án phạt tối cao quy định trong tộc quy thì: dòng dõi dòng tộc của kẻ phản nghịch sẽ bị trục xuất khỏi gia tộc, con cháu đời đời kiếp kiếp không được phép quay về gia tộc, thậm chí tổ tiên dòng dõi đang trưng hưởng hương khói trong tông đường cũng sẽ bị thanh trừ khỏi miếu thờ phụng. Ngoài ra, còn phải hứng chịu hình phạt chặt đứt gân tay gân chân, xẻo lưỡi móc mắt chặt mũi, đâm thủng màng nhĩ, ném vào Vạn Xà Động, chịu đựng khổ hình vạn xà thôn thể mười năm.”

Xích Hạo Nghiên nắm giữ nhiệm vụ chấp pháp trong gia tộc, nghe xong lời hỏi của ông già, lập tức bước ra phía trước hùng hổ tuyên bố.

Mặc dù hận không thể phang thây xẻ thịt cả gia đình Xích Trung Hiếu ra, nhưng sau khi nghe xong hình phạt mà cả gia đình họ phải hứng chịu, những người phẫn nộ nhất cũng không kìm được sởn cả tóc gáy, run người nuốt nước bọt không ngừng.

Bất kỳ hình phạt nào vừa thốt ra từ miệng Xích Hạo Nghiên, đều khó có thể chấp nhận được đối với đại đa số người thông thường.

Đừng tưởng bị trục xuất khỏi gia tộc, chỉ đơn giản là bị tống cổ khỏi gia tộc, sau đó mang theo tâm lý chỗ này không chứa bố thì bố đi tìm nơi khác chứa bố vậy.

Trước khi trục xuất khỏi gia tộc, tội phạm sẽ bị đóng một dấu ấn đặc biệt lên hai bên má trên khuôn mặt, loại dấu ấn đặc biệt này cho dù có cào nát da thịt trên khuôn mặt đi nữa, đợi tới khi lên da non trở lại, dấu ấn cũng sẽ lớp da lành hiện diện trở lại trên đó, đó tuyệt đối là một vết dơ theo đuổi tội phạm suốt đời, không tài nào có thể tẩy xóa được.

Thậm chí phạm nhân sau này cưới vợ sanh con đẻ cái, dấu ấn đặc biệt này cũng trực tiếp sẽ lây truyền tới khuôn mặt tới con cái có do mình sinh ra, nói thẳng là có chung huyết thống với mình, và sẽ truyền từ đời này sang đời khác.

Và bất kỳ người nào bị khắc dấu ấn đặc biệt trên khuôn mặt, đều được mặc định bị xem là những kẻ đã phạm tội phản nghịch. Kẻ phản nghịch, cho dù đi tới nơi nào, cũng sẽ nhận được sự khinh bỉ chán ghét căm hận của tất cả mọi người.

Như đã nói, điều đáng sợ nhất chính là không chỉ bản thân phải hứng chịu hình phạt, ngay cả con cháu ra đời sau này ( nếu có) cũng không thể tránh khỏi số phận đen tối mà ông già ( bà già) đang hứng chịu, cả con cháu cùng chung huyết thống với phạm nhân cũng phải qua một cuộc sống với vết dơ bẩn thỉu đen tối tới cùng cực và bị người đời khinh bỉ câm ghét cả cuộc đời mà không tài nào tẩy rửa rũ bỏ đi được.

Khi bị biến thành kẻ phản nghịch, đừng nói là muốn qua cuộc sống có sỉ diện, cho dù bước ra ngoài đường bị người đi đường hành hạ đánh chết tại chỗ, thủ phạm không chỉ không bị kết tội, thậm chí đôi khi còn được mọi người tôn vinh như là vị anh hùng thay trời hành đạo nữa đấy.

Và tất nhiên, kẻ phản nghịch cho dù có thực lực lớn mạnh tới cỡ nào, nếu như may mắn lành lặn rời khỏi gia tộc, và có ý muốn gia nhập tới một gia tộc hay thế lực nào đó để phụng sự và che chở, thông thường sẽ bị từ chối một cách không thương tiếc, thậm chí gặp chủ nhà khó tính thậm chí còn lấy chổi đuổi đánh hoặc ra tay trảm sát tại chỗ nữa là.

Vì ngay cả gia tộc mình hắn còn dám tạo phản, dám thu nhận chúng chẳng lẽ không sợ một ngày nào đó tên đó quay sang phản chủ làm hại tới mình sao??

Cho dù có miễn cưỡng thu nhận đi nữa, nhưng cũng chỉ xem đối phương là một con chó hoang thu nuôi vì lòng trắc ẩn hay mục đích gì đó, và địa vị thậm chí không bằng một tên người hầu nô lệ thấp nhất trong phủ nữa là.

Vì một tên nô lệ người hầu, cho dù tầm thường vô dụng cỡ nào, nhưng ít ra người ta còn một lòng chung thành với chủ. Còn tên phản nghịch kia, cho dù năng lực cao tới cỡ nào, có vị chủ nào dám tin tưởng sử dụng như một thuộc hạ bình thường chứ??


Và khi không phải chỉ duy nhất bản thân phải chịu sự đối đãi kinh tởm đó, ngay cả con cháu vô tội đời đời kiếp kiếp sau này, cũng phải hứng chịu hoàn cảnh mà ông cha của chúng gây ra và để lại, đó mới là điểm đáng sợ nhất của hình phạt này.

đó còn chưa kể thêm hình phạt cả dòng dõi tổ tiên thuộc chung huyết thống bị tống cổ khỏi tông đường trong gia tộc, nếu như để các tổ tông đã khuất biết được đứa con cháu bất hiếu gây chuyện tày đình khiến mình ngay cả chết cũng không được yên thân như thế này, không chừng bật nắp quan tài lên nhảy ra đánh chết tên súc sinh bất hiếu đó ngay tại chỗ cho mà xem.

Cho dù ở Trái Đất hay Huyền Thiên đại lục, từ cổ chí kim, chữ hiếu luôn được đặt trên hàng đầu. Anh có thể bất trung bất nghĩa, cùng lắm mọi người khinh bỉ chế giễu tránh xa không muốn đến gần tiếp xúc với bạn. Nhưng nếu như ngay cả chữ hiếu cũng không có, không chỉ bị người trên đại lục Huyền Thiên hận tới tận xương tủy, nghiêm trọng hơn thậm chí khiến cho thiên đạo chú ý tới thì chỉ có nước chết và chết mà thôi, và thậm chí là chết không có cơ hội đầu thai nữa là.

Bị người trên đại lục Huyền Thiên căm hận đòi chém đòi giết nếu như may mắn còn có cơ hội bỏ trốn giữ được cái mạng, nhưng nếu như khiến thiên đạo cảm thấy ngứa mắt, cho dù đào sâu xuống lòng đất cả trăm tất ngàn tất bỏ trốn dưới đó, cũng tuyệt đối không tài nào thoát nổi trận thiên lôi do thiên đạo phái tới để đánh chết tên đại nghịch tử bất hiếu kia.

đúng như một câu nói: bị trời đánh thì có trốn đằng trời.

tất nhiên, tổ tiên dòng tộc của gia đình Xích Trung Hiếu là cùng chung với Xích Trung Nghĩa, nên hình phạt này xem như có thể bỏ qua, không cần phải lo ngại tổ tiên dòng tộc bị tống cổ ra khỏi tông đường nhà họ Xích. Và các nhánh trưởng lão trong tộc cũng sẽ vô cùng biết điều mắt nhắm mắt mở bỏ qua vấn đề này, không ai dám mở miệng nhắc tới.  nhưng hình phạt phía trên tuyệt đối không thể trốn tránh được rồi.

Còn bị chặt đứt gân tay gân chân, xẻo lưỡi móc mắt chặt mũi, đâm thủng màng nhĩ, không cần phải nói rồi, ngũ quan bị hủy, biến thành một tên tàn phế, chết không được, sống cũng không xong, thậm chí muốn tự vẫn cũng không làm được, sống như thế chẳng thà được chết ngay tức khắc còn hơn, cái chết lúc này tuyệt đối là một ân huệ to lớn nhất trong cuộc đời mà nạn nhân có thể nhận được, được chết ngay còn sung sướng hạnh phúc hơn gấp trăm lần ngàn lần khi phải chịu đựng sự đau khổ kéo dài mãi mãi và mãi mãi, không phải sao???

Tất nhiên, tất cả những thứ ở trên vẫn chưa phải là hình phạt đáng sợ nhất đối với phạm nhân!

Và hình phạt đáng sợ nhất, chính là hình phạt cuối cùng, kẻ phạm tội bị đẩy thẳng xuống Vạn Xà Động, hứng chịu sự đau khổ tột cùng khi bị vạn xà thôn thể không ngừng nghỉ.

Thông thường thì những nơi Vạn Xà Động như thế này, là một khu vực đặc biệt dùng để hành hình tội phạm phạm tội tày đình và những kẻ địch truyền kiếp nhất, có thể nói là không thể đội trời chung với nhau, hận tới tận cùng xương tủy mới nhận được " đặc ân" khi hưởng thụ hình phạt kinh hoàng này.

Trong địa điểm hành hình chính là một hang động nhân tạo có nuôi một chủng loại rắn độc đặc biệt, lọc độc của nó không thể khiến người bị cắn tử vong, nhưng lại có thể khuyếch đại sự đau đớn tới tận linh hồn của người bị chúng cắn phải. Thử nghĩ xem, chỉ cần một con rắn có loại lọc độc như thế cắn vào người, đã có thể khiến nạn nhân đau tới mức gần như điên tiết đi, khi bị hàng trăm, hàng ngàn, hàng vạn con không ngừng bò lên người di chuyển qua lại và cắn vào người, rỉa từng miếng da, từng miếng thịt trên cơ thể, chỉ nghĩ qua cảnh tượng đó thôi cũng cảm thấy kinh tởm rùng rợn cả người rồi.

Và những Vạn Xà Động như thế, thông thường sẽ được bố trí một pháp trận phục hồi đơn giản. Không cần phải nói, pháp trận như thế được dùng với mục đích không ngừng phục hồi những miếng da thịt của tên tội phạm đã bị lũ rắn cắn nuốt đi trước đó, giúp cho người chịu tội luôn luôn giữ được cái thể xác nguyên vẹn để không ngừng hứng chịu cảm giác đau đớn tới cực đỉnh khi bị vạn xà cắn xé liên miên không dứt hết ngày này tới năm tháng khác.

Đối với nạn nhân phải hứng chịu hình phạt đáng sợ này, cái chết tuyệt đối là một đặc ân to lớn quan trọng hơn gấp trăm lần ngàn lần so với khi phải hứng chịu hình phạt thứ hai trước đó, và có nằm mơ cũng không tài nào mơ thấy được đấy chứ.

Gia đình Xích Hạo Tín tuy đã một lòng thản nhiên đối diện cái chết, nhưng khi nghe thấy hình phạt dành cho mình, cũng không kìm được lộ ra vẻ kinh hãi hoảng hốt, đặc biệt là Xích Hạo Tín, thậm chí khẽ lóe qua vẻ ân hận tột cùng.


Không phải ân hận vì việc làm của mình, chỉ là ân hận chính vì việc làm của mình đã khiến cho hai người thân nhất là phụ thân và vợ yêu phải hứng chịu cơn cực hình kinh khủng sắp diễn ra, thậm chí liên lụy tới các đời tổ tiên dòng dõi nữa là.

Đồng thời ân hận tột cùng vì sao ngay từ lúc ban đầu không trực tiếp ra tay tự vẫn cùng với gia đình ngay sau khi thả Dương Kiệt thay vì vẫn mang theo tư tưởng con cháu trong dòng tộc, sẵn sàng chấp nhận chờ đợi phán quyết của tộc trưởng với ý định khi làm thế ít nhiều có thể chuộc lại lỗi lầm do bản thân gây ra, ngoài ra ít nhiều cũng muốn giúp cha con Xích Trung Nghĩa không bị khó xử và bị đám trưởng lão đối lập bắt bẻ trong việc này.

vì nếu lúc này không có người đứng ra chịu tội trước công chúng, đám trưởng lão trong tộc mất đi đối tượng để trút giận, không chừng cho dù gia đình Xích Hạo Tín tự nguyện tự vẫn để tạ tội đi nữa, họ vẫn sẽ cảm thấy chưa thỏa mãn hài lòng, thậm chí có thể khuyếch đại sự việc, gây ảnh hưởng tới dòng dõi tổ tiên của nhánh mình trong gia tộc nữa là.

Chỉ là, Xích Hạo Tín không thể nào ngờ được " ý tốt" và "ước nguyện nhỏ nhoi" của mình lại bị bóp nát một cách tàn nhẫn phủ phàng như lúc này.

Ông ta không thể nào ngờ được cha con Xích Trung Nghĩa lại có thể tuyệt tình tuyệt nghĩa như thế này, vì ngay từ đầu, theo dự tính của Xích Hạo Tín thì cùng lắm cả gia đình chỉ bị tuyên án tử hình và thi hành án ngay tại chỗ, đó là kết quả tốt nhất mà gia đình Xích Hạo Tín mong muốn có được. Và cho dù như thế nào đi nữa, Xích Trung Nghĩa và Xích Trung Hiếu là cùng chung một nhánh huyết thống, được sanh ra từ chung một cha một cha, cho dù bác mình có giận gia đình mình bao nhiêu đi nữa, ít nhiều cũng còn chút tình nghĩa, không thể nào làm tới mức cực độ như những gì diễn ra như lúc này.

Chỉ là, Xích Hạo Tín đã lầm, gia đình Xích Trung Hiếu đền tội bằng sinh mạng của gia đình dường như vẫyn chưa đủ, chưa thể thỏa mãn được cha con Xích Trung Nghĩa. Hai cha con họ thậm chí còn muốn làm nhiều hơn thế nữa, chứ không chỉ đơn giản là bắt gia đình Xích Hạo Tín đền tội bằng tính mạng của mình thôi đâu.

Vào thời điểm như thế này, sẽ có nhiều người hỏi nếu như lo sợ phải hứng chịu hình phạt đáng sợ như thế, sao không cắn lưỡi tự vẫn ngay tại chỗ?? đối phương đã bất nhân thì đừng trách bản thân bất nghĩa, tự vẫn thay vì hứng chịu hình phạt, còn hậu quả như thế nào, đám trưởng lão có cảm thấy chưa hài lòng bắt bẻ hai cha con vô tình vô nghĩa kia hay không thì mặc kệ, để chúng tự đau đầu lo liệu giải quyết lấy.

Nếu như ai có suy nghĩ như thế thì nên bỏ ngay đi. Nên nhớ rằng ngay trong phòng này đang tồn tại một kẻ mạnh tông sư tầng thứ 7 như Xích Trung Nghĩa. Ngay từ lúc Xích Hạo Tín tuyên bố hình phạt mà gia đình Xích Hạo Tín phải hứng chịu xong, thần thức của lão đã nhanh chóng khóa chặt vào người cả ba. Chỉ cần ba người có bất kỳ động tĩnh gì, lão sẽ lập tức phát hiện ngay tức khắc, chỉ sợ chưa kịp cắn lưỡi tự vẫn đối phương đã lao tới bẻ gãy quai hàm của cả ba rồi.

Vả lại, cho dù có kịp cắn lưỡi đi nữa, chỉ cần không chết ngay tức khắc, Xích Trung Nghĩa có vô vàn phương pháp cứu chữa ngay tại chỗ. Nên hành động tự vẫn đã quá ư là muộn màng lúc này là hoàn toàn vô nghĩa nếu như Xích Trung Nghĩa nhất quyết muốn gia đình Xích Trung Hiếu hứng chịu khổ hình thay vì muốn họ chết ngay tức khắc.

“ Phụ thân, Phi Diễm, xin lỗi, xin lỗi vì đã làm liên lụy tới hai người.” Xích Hạo Tín mang theo vẻ mặt đầy hổ thẹn quay sang cha và vợ mình, nghẹn ngào nói.

Nghe thấy lời nói đầy vẻ tự trách và ân hận của con trai ( chồng), Xích Trung Hiếu và Liễu Phi Diễm nhanh chóng từ cơn hoang mang sợ hãi bừng tỉnh lại, khẽ đưa mắt nhìn nhau một cái, cả hai đều lộ ra vẻ đầy quyết tâm, như vẻ xua tan hết mọi sợ hãi trước đó, cố gắng tỏ ra kiên cường quay sang Xích Hạo Tín mỉn cười dịu giọng nói: “  Tín nhi ( phu quân) không cần phải tự trách bản thân như thế, ngay từ đầu ta ( muội) đã ủng hộ tuyệt đối việc làm của con ( huynh), thì cũng đã lường trước được điều tội tệ nhất có thể xảy ra, ngay cả chết còn không sợ, thì xá chi ba cái hình phạt vớ vẫn kia chứ?? Hình phạt cho dù có đáng sợ cỡ nào, chỉ cần gia đình chúng ta cùng đồng lòng, tay nắm tay cạnh nhau, tất cả mọi thứ cũng sẽ trở nên tầm thường, cũng sẽ trở nên chả có gì đáng sợ trong mắt chúng ta, và chúng ta cũng sẽ vượt qua một cách dễ dàng thôi mà.”

“ haha, đúng thế, chỉ cần chúng ta đồng lòng, thì còn thứ gì có thể khiến chúng ta phải sợ hãi nữa chứ??” Tuy biết rõ chỉ là những lời an ủi, nhưng trong tình cảnh khó khăn nhất, tuyệt vọng nhất, vẫn nhận được những lời an ủi ấm lòng như thế này, những thứ khác không còn quá quan trọng đối với Xích Hạo Tín nữa, thậm chí ngay cả hình phạt mà mình phải hứng chịu sắp tới cũng chỉ như trò đùa đối với ông ta mà thôi. Xích Hạo Tín ngẩng cao đầu há há cười lớn đầy vẻ hào hùng, một dòng nước mắt khẽ chảy dài trên má, không biết là do cảm động hay gì gì nữa.

Nhưng chắc chắn không phải là do sợ hãi, chắc chắn như thế ~~!!

“ Thôi diễn thế đủ rồi ~~!!!” Xích Trung Nghĩa tỏ ra ngứa mắt trước những “ trò diễn quá lố” của gia đình em trai “ ruột thịt” của mình, lạnh lạnh ngắt lời và lớn tiếng nói: “ Người đâu, mang lũ tội phạm phản nghịch này đi hành hình ngay.”

“ tuân lệnh ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!”

Xích Hạo Nghiên nhanh chóng chắp tay nhận lệnh, quay sang đám cận vệ phía sau vẫy vẫy tay lạnh lạnh ra lệnh: “ Dẫn đi ~~~~!!!”


Đám cận vệ chờ sẵn ở phía sau ngay lập tức lao tới tóm lấy hai tay của gia đình Xích Trung Hiếu kéo thẳng từ dưới đất đứng dậy, nhét mảnh khăn khô vào miệng của cả ba để đề phòng đối phương cắn lưỡi tự vẫn ( Xích Trung Nghĩa không thể lúc nào cũng rảnh hơi phát tán thần thức ra theo dõi kiểm soát ba người, đặc biệt là trong lúc dẫn giải đi tới nơi hành hình, nên cách làm này là hợp lý nhất), sau đó dùng sức đẩy cả ba di chuyển rời khỏi đại sảnh đi thẳng tới nơi hành hình.

Đám trưởng lão vẫn còn chưa hoàn toàn hoàn hồn khẽ đưa mắt nhìn nhau, lúc này ánh mắt của không ít người khi nhìn về phía Xích Trung Nghĩa đều không kìm được lộ ra vẻ sợ hãi thận trọng.

Ngay cả em trai ruột thịt của mình cũng có thể đối xử như thế này. Nếu như lỡ sau này mình rơi vào tay của lão ta thì sẽ phải hứng chịu số phận đáng sợ như thế nào nhỉ?? Sẽ như gia đình Xích Trung Hiếu lúc này, hay thậm chí đáng sợ hơn thế nữa??? và kết cục sau cùng, có vẻ chiếm phần lớn hơn đấy.

Không ít người chỉ khẽ nghĩ qua thôi cũng không kìm được sởn cả tóc gáy. Và hiệu quả mà Xích Trung Nghĩa cần, chính là như thế này đấy.

Tất nhiên, cũng có không ít vị trưởng lão trung lập cho rằng hình phạt dành cho gia đình Xích Trung Hiếu quá khắc nghiệp, định lên tiếng nói đỡ vài câu, chỉ là khi nhìn kỹ dáng vẻ và thái độ của Xích Trung Nghĩa lúc này, lập tức hiểu rõ lúc này lên tiếng không những không giúp ích được cho gia đình Xích Trung Hiếu, thậm chí có thể khiến dòng tộc của bản thân đắc tội gia chủ thì khổ, thôi thì tốt nhất im lặng đứng sang một bên coi phim vậy.

“ Mời mọi người theo lão phu đi chứng kiến kiểm chứng quá trình thi hành hình phạt dành cho lũ phản nghịch.”

Nói xong, không thèm quan tâm đám trưởng lão có phản ứng hay đi theo hay không, trực tiếp từ trên ghế chủ đứng bật dậy cùng Xích Hạo Nghiên đi theo phía sau đám cận vệ đang dẫn giải gia đình Xích Trung Hiếu di chuyển ở phía trước.

Đám trưởng lão có thù hận với gia đình Xích Trung Hiếu tất nhiên là mang theo tâm trạng háo hức đi theo phía sau, muốn tận mắt chứng kiến sự đau khổ của gia đình phản nghịch này phải hứng chịu, mới có thể trút hết cơn phẫn nộ đau thương về cái chết của con cháu của mình.

Tất nhiên, cũng có vài người không đủ can đảm và mang theo tâm lý trung lập không muốn dính líu quá nhiều vào chuyện này, chỉ khẽ lắc đầu thở dài một tiếng, chào hỏi những người xung quanh xong nhanh chóng rời khỏi quay trở về khu vực sinh sống của mình.

Thà không nghe, không thấy xem như không biết, mất công rước nỗi ám ảnh về cho bản thích chứ bổ ích gì ba cái trò hành hình quỷ quái đó.

“ tộc chủ ~~~~~~~~~!!!”

Không quá lâu, cả nhóm đã nhanh chóng di chuyển tới một hang động nhân tạo nằm sâu trong một khu vực chuyên biệt trong Xích phủ. Bên ngoài hang động có vài ba tên cận vệ người hầu ngày thường phụ trách canh gác và quản lý duy trì hang động nhân tạo này.

Vừa nhìn thấy một nhóm động người bước tới, trong đó toàn những gương mặt tai to mặt lớn ngày thường muốn gặp mặt cũng không phải dễ dàng gì, thế mà lúc hày lại tụ tập thành nhóm đông đi thẳng tới cái nơi chim không đẻ nổi chứng này, đặc biệt là trong đám đông thậm chí sự có mặt của gia chủ và đội chấp pháp, xem ra có chuyện lớn xảy ra rồi.

Nhóm người phụ trách khu vực không dám lơ là, nhanh chóng chạy tới chắp tay thi lễ, ai nấy đều mang theo tâm trạng thấp thỏm không yên, rốt cuộc là ngọn gió lớn nào đã đưa đám đại ca tai to mặt lớn này tới nơi này nhỉ??

“ hành hình đi ~~~~!!!!” Xích Trung Nghĩa quay sang liếc nhìn Xích Hạo Nghiên, lạnh lạnh nói.

“đội chấp pháp đâu, hành hình tội phạm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận