Phi Kiếm Vấn Đạo

Bạch Hổ Đại yêu chỉ cảm thấy linh hồn bị công kích nổ vang, toàn thân khắp người đều đau nhức kịch liệt, da tróc thịt bong, gân cốt có chút vỡ nát, máu tươi trào ra, da lông cháy đen. Mà Tần Vân lúc này liều mạng chém một kiếm, Bạch Hổ Đại yêu trong lòng run lên, dục vọng muốn sống khiến hai mắt hắn trợn tròn để nhìn rõ kiếm này. Thế nhưng ánh mắt hắn chỉ có thể mơ hồ thấy một kiếm của Tần Vân chém tới, theo bản năng hắn che đại phủ ở tay trái trước người làm tấm khiên.

Vì dục vọng sinh tồn, mặc dù bị trọng thương, thế nhưng Bạch Hổ Đại yêu vẫn rất nhanh chắn đại phủ trước người.

Không ổn rồi, hắn cứ như thế ta không cách nào có thể chém vào chỗ hiểm của hắn rồi.

Tần Vân thấy thế sắc mặt tuy biến hóa, thế nhưng kiếm trong tay vẫn tiếp tục chém tới Bạch Hổ Đại yêu đang cầm chặt đại phủ.

Ta lấy một vuốt của ngươi trước!

Vù!!

Kiếm của Tần Vân quá nhanh, kiếm thế như vũ bão, chỉ có tiến chứ không lùi. Bạch Hổ Đại yêu bị trọng thương khá nặng, có thể cầm đại phủ che trở chỗ hiểm đã là khó, lúc này hắn đã không cách nào kịp trở tay nữa rồi. Kiếm này của Tần Vân trực tiếp chém lên tay của Bạch Hổ Đại yêu.

Lúc trước với kiếm này của hắn cũng chỉ làm tổn thương cái đuôi của ta thôi, có lẽ lần này cũng chỉ làm tổn thương cánh tay ta thôi. Ngay lúc cái suy nghĩ này của Bạch Hổ Đại yêu hiện lên, cũng là lúc truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt.

Phốc!

Kiếm quang hung lệ vô cùng, thế tới như cuồng phong vũ bão, trực tiếp chặt đứt một bên móng vuốt đang nắm đại phủ xuống dưới đất.

Sau khi Tần Vân chém ra một kiếm này, xuất hiện vô số sơ hở. Thế nhưng Bạch Hổ Đại yêu hiện đang trọng thương lẫn sợ hãi nên không dám làm gì cả.

Ngay lúc Tần Vân vốn định cầm kiếm xông tới lần nữa.

Oanh...

Xung quanh Bạch Hổ Đại Yêu hiện lên một tầng gió màu đen, sau đó ngay lập tức liền lui ra xa.

- Chạy trốn vui vẻ nhé!

Chân Tần Vân dẫm lên thanh đại phủ đang nằm dưới đất, cũng không đuổi theo! Bởi vì Bạch Hổ Đại yêu đang chạy thục mạng, với tốc độ của hắn, đừng nói là dùng lực lượng của bản thân hắn, cho dù là một số cao nhân Tiên Thiên Thực Đan cảnh bình thường đuổi cũng chẳng kịp. Như Thủy Thần ác danh khắp Quảng Lăng quận tốc độ cũng chỉ bằng một nửa của Bạch Hổ Đại yêu mà thôi.


Trong lúc Bạch Hổ Đại yêu nhanh chóng lùi lại trốn, hắn bị lôi đình đánh bay thanh đại phủ còn lại, tuy nhiên trong nháy mắt tay phải bắt lấy lại đại phủ, sau đó liền trực tiếp bay lên giữa không trung mà trốn đi.

Sau khi cưỡi hắc phong, Bạch Hổ Đại yêu ở giữa không trung quan sát, sau đó mới thở ra một hơi.

- Tay của ta.

Bạch Hổ Đại yêu nhìn cái tay trái bị đứt của mình, rồi lại cúi đầu nhìn thanh đại phủ bị Tần Vân giẫm ngay dưới chân.

- Búa của ta!

Bị mất một tay tuy rằng là thương thế nặng, nhưng thân thể người tu hành đến trình độ như hắn, hơn nữa có sự trợ giúp của sư tôn vẫn có thể dài ra lại được! Chỉ cần ăn nhiều đồ đại bổ cùng nghỉ ngơi một thời gian là được.

So với cánh tay bị đứt, Bạch Hổ Đại yêu càng đau lòng vì cái đại phủ hơn.

Hắn hầu như dốc hết tâm huyết, bảo bối nhiều năm tích góp vào hai thanh đại phủ này, vì thanh đại phủ thứ hai, hắn đã tích góp từng li từng tí hơn ba mươi năm.

- Hổ yêu, có gan đến đây.

Tần Vân ngẩng đầu phẫn nộ quát.

Sắc mặt Bạch Hổ Đại yêu dữ tợn, nhưng trong lòng hắn hiểu rõ:

"Ta vừa rồi dùng hai thanh đại phủ mới có thể chặn được kiếm của hắn! Thế nhưng bây giờ chỉ còn một thanh đại phủ, lúc ta còn khỏe mạnh e rằng cũng không được chứ nói gì là hiện tại bị thiên lôi đánh trọng thương, lại còn bị đứt mất một cánh tay. Chỉ sợ thực lực hiện tại của ta chỉ còn lại có ba thành. Xuống dưới khác nào đi chịu chết."

"Vừa rồi một kiếm kia cũng quá lợi hại đi! Thân thể ta cứng rắn, tay không cần phải nói, thế mà hắn có thể một kiếm chặt đứt. Không lẽ vừa rồi lúc chém đuôi ta hắn còn ẩn giấu thực lực?"

Bạch Hổ Đại yêu nhớ rất rõ, lúc vừa rồi Tần Vân chém ra một kiếm liều mạng kia hoàn toàn không có kẽ hở, không còn là cái loại mông lung mờ mịt thay đổi liên tục bất định làm cho người khác cảm thấy không có kẽ hở.

"Đó có thể là sát chiêu của hắn, tuy có sơ hở thế nhưng uy lực lại rất lớn." Bạch Hổ Đại yêu nghĩ thầm.


"Hừ, nếu không phải ta bị thiên lôi đánh trúng, cộng thêm hai thanh đại phủ hắn làm sao có thể chém trúng tay ta chứ?" Bạch Hổ Đại yêu lại quét mắt nhìn về phía dưới nữ tử mặc áo bào xanh nhạt ‘Y Tiêu’ đứng bên cạnh Tần Vân, không khỏi nghiến răng thầm hận.



Bên trong Vụ Hồ hạp cốc.

Tần Vân ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Hổ Đại yêu ở trên trời với cánh tay còn lại đang nắm một thanh đại phủ cưỡi lấy hắc phong.

Hắn không dám quay lại rồi, tên yêu quái này thật là cẩn thận. Nghe nói tên Thủy Thần hoành hành bá đạo vì đang sợ cao nhân Tiên Thiên Kim Đan cảnh đối phó hắn nên vẫn luôn không dám rời Giang hồ quá xa.

Tần Vân nói:

- Còn con Bạch Hổ Đại yêu này cũng thế, thấy tình hình không ổn liền bay lên trời chạy trốn.

Trên mặt đất Bạch Hổ chạy trối chết có thể đạt được tốc độ rất nhanh, thế nhưng cái lợi hại nhất của hắn là phi hành! Trời sinh hắn có sở trưởng ngự gió, hắn lại một lòng tu luyện kỹ năng này, thế nên muốn đuổi theo hắn là rất khó.

Phi hành thuật thật ra tu luyện không dễ, một vài cao nhân Tiên Thiên Hư Đan Cảnh giống như Phương đại thống lĩnh, rất nhiều người cũng không biết bay.

Đại yêu bậc này đương nhiên là cẩn thận rồi. Ta có một trưởng bối Tiên Thiên Kim Đan đối phó với Thủy Thần. Thế nhưng hắn thường hay ở trên bờ cách Giang hồ không xa, mỗi khi hắn phát hiện có nguy hiểm, liền sẽ ngay lập tức tiến vào bên trong Giang hồ.

Y Tiêu đi tới nói:

- Cũng là ỷ vào thuật thao túng thủy lưu, Thủy Thần gây hại cho Quảng Lăng quận cả hơn hai trăm năm rồi, thế nhưng triều đình cùng Đạo gia Phật môn cũng bó tay không làm gì được hắn.

Tần Vân gật đầu

Yêu đánh không lại, mạnh trong nước đuổi cũng không kịp Thủy Thần.

Hô...


Trên bầu trời, Bạch Hổ Đại yêu bay đến chỗ hơn trăm con yêu quái đang đứng, cầm cái kèn lệnh Thương Nha Sơn lên.

- Toàn bộ các ngươi rút lui, rút ra bên ngoài Vụ Hồ hạp cốc trông coi cho ta! Chờ thêm nghìn tên yêu quái tập hợp, ta xem bọn hắn ngăn chặn như thế nào!

Sắc mặt Bạch Hổ Đại yêu dữ tợn, đồng thời hạ lệnh.

- Tuân lệnh, thưa Bạch Hổ đại vương!

Yêu quái nhanh chóng lui lại, hướng bên ngoài Vụ Hồ hạp cốc mà di chuyển.

Số lượng yêu quái càng ngày càng đông đến đáng sợ.

Trên trời dưới đất, đủ các loại yêu quái quỷ dị đang nhanh chóng vây quanh.

- Hừ, đến lúc đó tên Kiếm tiên kia một mình cũng không thể ngăn trở hết tất cả các công kích. Chỉ cần một lần sai lầm đều sẽ bị trúng chiêu. Thân thể nhân tộc cũng không đủ mạnh mẽ cứng cáp đâu.

Bạch Hổ Đại yêu tin tưởng như vậy, về phần nữ tu kia, có pháp bảo sao? Điều khiển pháp bảo cũng cần phải tiêu hao chân nguyên. Nhiều yêu quái điên cuồng vây công như vậy, cũng sẽ làm cho chân nguyên của ả ta tiêu hao nhanh hơn.

Cuối cùng cũng chỉ là một tên tiểu bối chưa đạt Tiên Thiên mà thôi. Sợ là vừa rồi sử dụng Thiên Lôi chi thuật đã tiêu hao hơn phân nửa chân nguyên của ả ta rồi.

Lúc chân nguyên tiêu hao hết cũng là lúc ả ta phải chết.

Trong lòng Bạch Hổ Đại yêu hạ quyết tâm phải giết cho bằng được một nam một nữ này, đầu tiên là để cho hả giận, mà trọng yếu hơn cả là đoạt lại thanh đại phủ! Về phần Linh quả, ngược lại xếp hạng chót.



Hai người Tần Vân, Y Tiêu cũng biết, thời điểm nguy hiểm nhất sắp tới chính là lúc hàng nghìn con yêu quái vây công họ.

- Tần huynh, vì thi triển Thiên Lôi Thuật, chân nguyên của ta đã hao hơn phân nửa, chỉ còn có thể thi triển được bảy lần Ngũ hành lôi pháp nữa thôi.

Y Tiêu nói.

- Không sao, cứ giao cho ta, ngươi cũng không cần thi triển Ngũ hành lôi pháp đâu, chỉ cần ngươi chú ý bảo vệ tính mạng mình là được.


Tần Vân cúi đầu nhìn về phía cái móng vuốt Hổ đã hiện lại nguyên hình trên mặt đất. Cái móng Hổ này so với eo hắn còn to hơn nhiều, nếu dựng thẳng cái móng lên có khi còn cao bằng hắn. Da lông của móng Hổ này đều là đồ tốt, áo quần được làm ra từ đó đều sẽ là bảo bối. Còn đám vuốt sắc kia cái nào cái nấy còn sắc bén hơn cả loan đao, mỗi cây so với kiếm của Tần Vân đều dài hơn một chút.

Còn cây đại phủ kia dài hơn một trượng, dựng thẳng đứng còn cao hơn một cái phòng bình thường. Cây đại phủ to như vậy vật liệu dùng để chế tạo cũng phải là bất phàm. Nếu như coi mười cân tám cân nặng là bảo bối thì một nghìn tám trăm cân này là cả một cái bảo tàng!

Kiếm vào vỏ, một tay cầm đại phủ, tay còn lại mang theo đoạn vuốt Hổ. Tần Vân nói:

- Đi, lão yêu Tiền Thúc kia hiện tại đang trên vách núi, tranh thủ thời gian qua giúp lão, đừng để lão bị yêu quái giết mất.

Lên đỉnh vách núi, hắn liếc mắt liền nhìn thấy lão bộc Tiền Thúc đang ngồi ở đó.

- Ừm, đi thôi.

Hai người dùng tốc độ cực nhanh mà lao đi.

Một đường di chuyển thẳng đến chỗ lão bộc Tiền thúc.

Thuận theo đường lên núi, bắt đầu từ giữa sườn núi trở lên, Tần Vân cùng Y Tiêu thấy vô số thi thể yêu quái, sắc mặt hai người liền thay đổi. Những thi thể yêu quái này đều bị móng vuốt sắc bén xé rách và đâm thủng, có con bị cắn chết, hiển nhiên đây là vết thương do yêu quái chém giết lẫn nhau.

Vô số thi thể yêu quái thế mà không có một con nào có thể lên đỉnh núi.

Tiền lão này ngăn cản số yêu quái này ở dưới vách núi.

Y Tiêu vừa chạy như bay lên núi nhìn xung quanh, vừa truyền âm:

"Nếu như lão yêu trốn chắc chắn sẽ có thể trốn được, căn bản sẽ không cùng đám yêu quái dốc sức chém giết liều mạng ở nơi này."

Tần Vân truyền âm nói:

"Lão là vì bảo vệ tên Cổ Hoài Nhân kia. Tại Quảng Lăng quận chúng ta, Tiền lão kia cũng rất có danh tiếng, dù sao thực lực của mười chín tên yêu quái dưới trướng Thủy Thần cũng không bằng lão Cẩu yêu này. Thủy Thần đã mấy lần mời lão, có điều lão không thèm để ý đến, một lòng vì Giả phủ dốc sức. Nghe nói lão vốn là một con chó bình thường của Giả phủ đời trước nuôi, về sau có cơ duyên được thành yêu, sau đó một lòng trung thành hầu hạ chủ nhân. Về sau giúp cho Giả phủ gia chủ đời trước thành gia lập nghiệp. Chỉ có điều Giả phủ chủ nhân của lão tuổi đã quá lớn, sau khi nhiều năm hưởng phúc liền bệnh rồi chết. Chỉ còn lại có Cổ Hoài Nhân - huyết mạch duy nhất của Giả gia. Tiền Thúc này một mực hầu hạ chăm sóc Cổ Hoài Nhân. Lão có thể giúp cho Cổ Hoài Nhân bái nhập tu Tiên môn phái, mở ra Tiên môn. Ta thật bội phục lão ấy."

Y Tiêu nghe xong cũng trầm mặc.

Vù vù.

Hai người lên đến được đỉnh núi, thấy được Tiền Thúc đang ngồi ở đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui