Phi Khuynh Thiên Hạ

89.

Phương Thiến nhìn gương mặt kia, lúc này thật giống như đang soi gương. Khuôn mặt trong phật quang kia nghiễm nhiên chính là khuôn mặt mà nàng mượn cơ thể. Nàng là….
Nàng kia không để Phương Thiến lên tiếng, đã nói ra đáp án, “ đúng vậy, đúng như ngươi suy nghĩ, ta chính là Loan Ngọc Khanh, Loan Ngọc Khanh chính là ta.”
Phương Thiến ánh mắt chấn động.
“ Phương Thiến, ngươi không cần lo lắng cũng không cần kinh ngạc. Thật ra hồn phách của ngươi là do ta xuyên qua thời không thông qua triệu hồn sư đi vào cơ thể của ta. Ta ngay từ đầu đã muốn trốn tránh vận mệnh, ta không muốn lại làm một Loan Ngọc Khanh thống khổ, cho nên ta triệu hồi ngươi tới, Ngươi có thể nói ta ích kỷ, cũng có thể nói ta yếu đuối, mặc kệ là gì, thì cũng chính là thân thể của Loan Ngọc Khanh cho ngươi một cơ hội sống lại. Hơn nữa ta biết, ban đầu ngươi khó thích ứng với cơ thể của ta nhưng hiện tại ngươi có thể hợp nhất cùng cơ thể ta, có thể tự nhiên phát huy tác dụng của nó mà ta cũng có thể an tâm rời đi.” Nàng lộ ra nụ cười thiên chân khả ái.

“Phương Thiến, mấy ngày nay thật sự cám ơn ngươi, ta chưa từng được bình tĩnh, cũng chưa từng có được cảm giác thư thái như vậy. Cám ơn ngươi, cám ơn ngươi mấy ngày qua đã làm thay ta mọi chuyện, làm cho ta nghĩ thông, cũng cho ta bỏ qua thù hận. Ta hiện tại không hề hận một ai trong bọn họ, không hận những ngày thống khổ mà bọn họ đã gây ra cho ta. Phương Thiến vận mệnh đã bắt đầu vận chuyển, bằng sự kiên cường của ngươi, đảm phách của ngươi, ngươi nhất định vượt qua cửa ải khó khăn, mà ta không thể cùng ngươi tiếp bước, bở vì ta phải đầu thai chuyển thế. Phương Thiến, hẹn gặp lại. Ta tin tưởng ngươi có thể thoát khỏi thiên mệnh bằng chính mệnh cách của chính mình.” Nàng dương thần mỉm cười, chậm rãi biến mất.
“ Phương Thiến ta đã nói tất cả những gì ta biết, tất cả nhứng gì của ta đều thông qua đài sen truyền lại cho ngươi, từ nay về sau ngươi chính là Loan Ngọc Khanh, Loan Ngọc Khanh chính là ngươi.” Lời nói của nàng theo ánh sáng tan vào hư vô, như mây như khói, hoàn toàn tiêu tán.
Phật quang vạn trượng đồng thời thu hồi. Hào quang chói lòa cũng như bọt nước phác một tiếng vỡ thành thủy ngân, hòa tan vào ben trong dòng nước.
Phương Thiến bừng tỉnh, bỗng cảm thấy đầu oanh một tiếng, vô số hình ảnh tiến vào đầu nàng, nàng tiếp thu những tin tức này không ngừng ngưng kết hai mày.
Nàng đứng dậy, bước xuống đài sen liền thấy Xuân Hương vừa khóc vừa chạy đến, “ Tam tiểu thư, tam tiểu thư, người hù chết nô tỳ, hù chết nô tỳ.” nàng nắm nắm vạt áo Phương Thiến.

Phương Thiến vỗ vỗ tay nàng, “ không có việc gì, mọi chuyện đã qua.” Thì ra mấy ngày nay nàng đối với mọi chuyện đều có cảm giác mơ hồ là do ảnh hưởng của tư tưởng Loan Ngọc Khanh.
Loan Ngọc Khanh hận Lục Nghi Tĩnh, khiến cho nàng trong lúc đó nổi lên tâm tình chán ghét,có tâm muốn sữa chữa.
Loan Ngọc Khanh đối với Ngự Thiên Kỳ phẫn nộ, khiến nàng có cảm xúc mâu thuẫn, có ý nghĩ muốn rời đi.
Loan Ngọc Khanh đối với Ngự Thiên Hành yêu hận đan xen, khiến nàng ở kim điện cự tuyệt mệnh lệnh của hắn, nôie lên ý nghĩ trả thù. Lại trong đại sảnh Viên Nguyệt lâu, trước mặt mọi người quả quyết cắt đứt hết thảy, cũng là nàng buông tha cho quan hệ cừu hận.
Loan Ngọc Khanh hận Loan Ngọc Phượng khiến nàng khi tỉnh dậy mở to mắt liền cảm thấy xa cách thậm chí là khinh miệt.
Loan Ngọc Khanh đối với Loan Ngọc Thần an tâm và thân cận, cũng khiến nàng an tâm yên tĩnh, cảm giác thân thiết.
Hiện tại Loan Ngọc Khanh rời đi, thân hình chỉ còn tư tưởng của Phương Thiến, về sau nhìn thấy bọn họ , thái độ của nàng như thế nào đây? Còn có những người mới gặp có phải hay không đều là bắt đầu từ cái nhìn của Loan Ngọc Khanh ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui