Chương 61
Phướng Thiên đôi mắt có chút biến đổi, chẳng lẽ khó như lên trời ? chẳng lẽ bài thơ khó đến mức không ai có thể chống đỡ?
Nàng nhìn trên bàn đã sớm an bài tốt rượu nữ nhi hồng, các loại thức ăn cùng canh hạng nhất, huân tố đều đều, một bàn được xếp bốn đôi đũa, vừa vặn bốn người ngồi xuống.
Tề Nghiễn khuôn mặt tươi cời, ánh mắt hắn lúc này đều như bông tơ liễu bàn, ôn nhu tường hòa, thản nhiên phân phó thuộc hạ, an bài thật tốt cho Lạc Nguyệt vương triều, Nhật Quang vương triều, Thương Dạ vương triều, Phượng Vũ vương triều, hoàng tộc, hậu duệ của tứ quốc ngồi xuống.
“ Các vị ở đây, có thể nói đều là nhân tài xuất sắc được thiên hạ kính ngưỡng, lần này tứ quốc đại bĩ, lúc này đã kết thúc hoàn mỹ. Lần đấu này có thể thuận lợi, bản công tử nên cảm tạ bốn người so tài của tứ quốc đó là Vệ đế, Phượng đế, Nam Cung thái tử, còn có Ninh vương gia, vì thiên hạ mà đẻ lại rất nhiều bản vẽ, văn tự đẹp, hình ảnh phấn khích, để đời sau tham khảo học tập. Còn có, năm nay trận đấu có thể phấn khích như vậy, bản công tử còn phải đa tạ một người, nàng chính là Lạc Nguyệt vương triều Loan Ngọc Khanh cô nương.” Tề Nghiễn ánh mắt dừng trên người Phương Thiến. Sắc mặt hai người khác nhau, có thưởng thức, có kính nể, có cao hứng, cũng có khinh thị, phẫn nộ…
Phương Thiến lãnh nhạt mà chống đỡ, mặt không chút thay đổi thừa nhận rồi.
“ Đương nhiên quan trọng nhất chính là kết quả trận đấu. Năm nay Lạc Nguyệt vương triều Ninh vương gia văn võ song toàn, xuất sắc hoàn thành vượt qua hết các cửa ải, đại biểu cho Lạc Nguyệt vương triều lần này xếp thứ nhất. Kiếp tiếp theo sắp xếp là Thương Dạ vương triều Vệ đê, Phượng Vũ vương triều Phượng đế, Nhật Quang vương triều Nam Cung thái tử. Căn cứ vào quy định trước đó, các quốc gia theo xếp hạng mà nhận được ngọc lưu ly, quốc vũ khí, hỏa dược…” Tề Nghiễn vung quat lên,đứng ở trái phải hai bên Hồng Tụ, Lục Y lập tức hioongs như con bướm, một đỏ mộ xanh ay xuyên qua các bàn.
Các nàng đem những hộp nhỏ khác nhau đưa đến tay vua của bốn nước.
“ Bên trong hộp này có một phần danh sách cá vật phẩm tương xứng với vị trí của tứ quốc đã đạt được. Các vị sau khi trở về đều có thể mở ra.”
Tề Nghiên tay giơ chén rượu, ánh mắt tà mị, “Hiện tại, tại hạ đại diện cho tam hoàng tử kính các vị một ly rượu nhạt, hy vọng các quốc vương vẫn theo truyền thống, lấy nhân nghĩa thống trị thiên hạ, phúc trạch thương sinh, tại hạ trước xin được uống.” Hắn uống một hơi cạn sạch.
Mọi người cũng cạn chén một hơi, đem chén không hướng Tề Nghiễn.
Tề Nghiễn cười cười, “ Theo quy củ, các vị hiện tại món ăn món uống, nếu có gì chiêu đãi không chu toàn cũng xin các vị lượng thứ.” Hắn vỗ hai tay
Ba ba ba—
Ba tiếng qua đi, Hồng Tụ, Lục Y, lấy ra hai bức văn chương thư pháp. Theo âm thanh xôn xao, chỉnh tề mở ra quyển trục, treo trên lầu cao, khi rớt xuống đối với mọi người là một hàng chữ viết.
Hồng Tụ vừa mở là liên :
“ Các vị, vẫn là một nén hương, thị đồng đốt nhang.”
Đúng vậy, không ai có thể ứng được liên đối này, bởi vì bởi vì vế trên đến từ…Phương Thiến nhìn chằm chằm câu đối kia, ánh mắt vỡ ra, sáng lên, đây không phải….
Câu này rõ ràng tuyệt đối là liên đối hiện đại, vế trên đều là địa danh.
Vế dưới, nếu nàng không có nhớ nhầm, hắn là :
Lấy tác phẩm văn học nổi tiếng cổ kim ứng đối.
Kiến trúc của Viên Nguyệt lâu, rồi câu đối này, Phương Thiến cảm thấy phương diện này lộ ra một chút quỷ dị.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...