Phi Khuynh Thiên Hạ

Chương 19
So với vẻ hoa lệ phú quý của bọn họ, Phương Thiến lại có vẻ thanh nhã mộc mạc hơn rất nhiều, mái tóc đen như mực của nàng chỉ được quấn gọn bằng một món trang sức đơn giản, cột gọn bằng hai dải lụa màu lam, trên búi tóc gắn một thanh châu thoa.
Một thân tố y, điểm xuyến vài bông tuyết trắng, so với ánh trăng màu bạc trên cao, thật sự nhan sắc nhìn có chút đơn điệu.
Phương Thiến cảm thấy như vậy thật giản tiện, nhưng trong mắt bọn họ thật sự là giật mình không ít. Bọn họ trong mắt toát ra vẻ kinh ngạc, yên lặng quan sát gương mặt đạm mạc lãnh tình của nàng.
Nàng không chú ý đến cái nhìn của họ, nhìn Xuân Hương phía sau đang vuốt vuốt cằm, xe lăn cứ thong thả mà vững chắc ngừng lại trước mặt Thuần vương gia.
“ Khanh nhi bái kiến cha mẹ, xin thứ cho con dâu hai chân không tiện, không thể hành lễ trước mặt hai người.” Nàng thần sắc lãnh đạm nhưng có lễ có chương.

Âm sắc của nàng vừa hạ xuống, trong nội đường biểu tình trên mặt mọi người lại cả kinh.
Phu thê Thuần vương gia ngây ngẩn cả người, không biết nên phản ứng như thế nào.
“ Khanh nhi bái kiến cha mẹ, xin thứ cho con dâu hai chân không tiện, không thể hành lễ trước mặt hai người.” Phương Thiến vẫn như trước, thản nhiên lặp lại một lần nữa.
Phu thê Thuần vương gia thấy tình hình như vậy, nhanh chóng hoàn hồn, kêu Phương Thiến không cần đa lễ.
“ Không cần, không cần, Khanh Nhi cứ ngồi cũng được.”
“ Đa ta cha mẹ.” Phương Thiến thản nhiên nói, nhướng ánh mắt chậm rãi : “ Hôm nay thị vệ đến Lan Tâm cư truyền Khanh nhi, không biết cha mẹ tìm Khanh nhi có chuyện gì?”
Phu thê Thuần vương gia nhìn nhau, sau đó Thuần vương phi ôn hòa mở miệng : “ Là như vậy, hôm nay chiến sự ở phía nam đại thắng, Hoàng Thượng long nhan phấn khởi, đặc mời bách quan cùng gia quyến vào cung thụ yến, không biết….”
“ Ý của nương là muốn Khanh nhi cùng vào cung ?” Phương Thiến lạnh nhạt hỏi ngược lại .
“ Đúng vậy.” Thuần Vương phi cười cười gật đầu.
“ Nhưng Khanh nhi đi đứng không tiện, cho dù cha mẹ có tâm để Khanh Nhi đi, chỉ sợ hai chân của Khanh nhi cũng không tiện.” Phương Thiến vẫn đạm mạc nói không mang ý châm chọc, cũng không có cảm giác tự ti, nàng chính là đang bình thản kể ra một sự thật.

Trên đại sảnh, thần sắc của phu thê Thuần vương gia có chút sợ hãi, đây là con dâu không lễ phép trước kia sao ? bọn họ liếc nhau, ánh mắt va chạm, trong hốc mắt có chút hoang mang.
Phương Thiến thấy bọn họ chậm chạp mở miệng, nàng cũng không nói gì, kiên nhẫn chờ đợi, Có lẽ chính vì bầu không khí bên trong nội đường quá yên lặng, Thuần vương gia là người lớn nhất cho nên không mở miệng không được.
“ Nếu Khanh nhi cảm thấy không tiện, như vậy có thể…” Hắn định nói có thể không cần đi, Ngự Thiên Kỳ lại chen vào.
“ Nếu hành động không tiện, thì ngươi cứ mang cái ghế dựa này đi theo, khi lên xe ngựa cũng không cần lo lắng, bổn vương sẽ giúp ngươi một tay.” Trên mặt hắn có một chút không được tự nhiên.
Ách—
Phương Thiến co chút kinh ngạc, phu thê Thuần vương gia cũng sửng sốt.
Sườn phi Lục Nghi Tĩnh hiển nhiên cũng không đoán được, không cần nói cũng biết trong đáy mắt nàng có chút kinh ngạc.

“ Kỳ ca ca, tỷ tỷ nếu đi lại không tiện, muội nghĩ cũng không nên để nàng mệt nhọc, nên ở lại trong phủ mà tĩnh dưỡng.” Nàng nhỏ giọng quan tâm.
“ Yến hội mừng công hôm nay, Hoàng Thượng đã nói rõ là mời gia quyến, Loan Ngọc Khanh như thế nào cũng là vương phi của bổn vương, nếu nàng không đi thì còn ra thể thống gì ?”
Phu thê Thuần vương gia nghe xong, trên mặt lộ ra một chút an ủi tươi cười. “ Cũng tốt, nếu Kỳ nhi đã nói vậy, Khanh nhi cũng không nên từ chối, cũng là nên đi.”
“ Dạ.” Phương Thiến thản nhiên gật đầu, nàng trước vốn đã tính toán sẽ đi, hiện tại Ngự Thiên Kỳ lại nói như vậy giúp nàng tránh khỏi mất chút khí lực.
Xuân Hương nhìn thấy thái độ của Vương gia đối với tiểu thư có sự thay đổi, trong lòng mừng thầm, những người khác cũng vì vậy mà vui vẻ. Chỉ có Lục Nghi Tĩnh, các ngón tay giấu trong ống tay áo rộng thùng thình đang nắm chặt vào nhau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui