Phi Duyệt Quân Tâm

Nam tử trung niên kia vò đầu khó chịu nói: “Rốt cuộc ai là ông chủ hả?!”

“Đương nhiên là ta, nàng lớn lên như dạng đoản mệnh khắc phu làm sao có thể là ông chủ hả.” Tra Tiểu Tân nói tùy tiện, nói xong tay quàng vai nam tử kia nghiêm giọng nói: “Chuyện này muốn trách thì trách chính ngươi, ta sẽ không bồi thường bất kỳ chi phí nào.”

khuôn mặt tuấn tú của Gia Luật Hằng đã sớm biến thành đủ màu sắc, lại còn nói hắn lớn lên đoản mệnh?! bộ dáng khắc phu?

Nam tử trung niên kia nghe Tra Tiểu Tân nói trong cơn giận dữ, tới gần nàng rống to: “Nơi này của ngươi không phải gọi là hữu cầu tất ứng sao?! Lão tử tới tìm ngươi trả lại tiền, kết quả chuyện gì cũng không làm được!”


Tra Tiểu Tân lười nghe hắn nói dài dòng liền xua tay: “Ngươi nói nào là giúp tiểu đệ đệ biến dài một chút, ngươi lại không nói tiểu đệ đệ là em trai cùng mẹ với ngươi, vậy thì ngươi chính là tiểu đệ đệ của mình.” Nói xong ngón tay chỉ xuống phía dưới người nọ, đúng là hợp tình hợp lý.

Nghe xong lời nàng nam tử kia vừa giật mình vừa tức giận, suy nghĩ lại quả thật hắn không nói rõ ràng liền ôm em trai hắn sải bước rời đi. Gia Luật Hằng ở một bên nhìn ngây người, đặc sắc, thật sự đặc sắc! Nữ nhân này quả thật nhanh mồm nhanh miệng, biết ăn nói! Đang lúc hắn muốn nói với nàng có thể không giả nữ được không? Một cỗ kiệu hoa lệ dừng lại ngoài cửa, ngay sau đó một nữ nhân áo tím đi tới, nét mặt đỏ hồng, phong trần diêm dúa.

“ Nhìn gì vậy! Còn không mau dọn dẹp sạch sẽ đống phân ngoài cửa.” Tra Tiểu Tân thấy hắn nhìn chằm chằm nữ tử bên ngoài thích thú đẩy hắn cộng thêm Vô ảnh cước. Chỉ nghe tiếng “ Ôi”, không chút phòng bị Gia Luật Hằng ngã về phía cửa, mặt dán lên đống phân chó, lập tức không khí tĩnh lặng.


“Ha ha ha…” Tra Tiểu Tân sửng sốt một chút rồi cười thành tiếng, thắt lưng cong lại hô lên: “Ngươi là nam nhân làm sao bị ta đẩy liền trượt chân thế.”

“Xin hỏi cô là Ông chủ Tra sao?” Nữ tử áo tím kia đến bên cạnh cười nói, phong tư đa tình.

Tra Tiểu Tân quay lại thấy mình lỡ miệng, lúc này nên nhẫn nhịn, nàng giở chiêu bài cười nịnh: “Là ta, có chuyện gì vậy cô nương?” Kỳ lạ, Lục Uyển làm sao tìm được cửa hàng của nàng? May là nàng không nhìn ra mình, như vậy tốt rồi.

Lục Uyển đưa mắt nhìn nàng khẽ mỉm cười, chân thành nói: “ Lục Uyển muốn nhờ ông chủ Tra giúp ta chuẩn bị hôn lễ với Lâu Lan vương.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui