“Hừ,bổn công tử luôn là nghĩa khí chỉ là ngươi không biết thôi” Hắn cười đến phong đạm vân khinh nhưng trong lòng lại chua sót vô cùng,nàng đối với hắn biểu lộ tích cách bướng bỉnh đáng yêu trong khi hắn luôn nhắc nhở bản thân nàng là nữ nhân vương huynh, không thể nhớ, không thể nhìn, không thể… Yêu.
Tra Tiểu Tân nghe xong lời nói của hắn làm bộ nôn mửa,tay còn gắt gao ôm chặt cổ hắn : ” Ta nói ngươi tự kỷ! Nhéo chết ngươi!Nhéo chết ngươi! “Cô cho rằng bản thân có sức lực rất lớn nhưng đối với một người nam nhân mà nói cái nhéo kia quả thực chỉ là giải ngứa.
“A! Ngươi đừng nhéo, rất ngứa nha!” Lưng của Mộc Xuân Phong bị nàng vặn vặn xoay xoay, hắn sợ nhất ngứa .
“Ha ha, ngứa đi? !Ta muốn ngươi ngứa chết mới tốt, ha ha!” Tra Tiểu Tân nghe được hắn kêu mình đừng vặn ngược lại nàng vặn vắt càng hăng say,tay còn đưa đến cánh tay hắn gải ngứa.
Mộc Xuân Phong chỉ cảm thấy cánh tay ngưa ngứa,nóng lòng muốn thoát khỏi loại cảm giác này vì thế uy hiếp nói: “Ngươi ngừng hay không ngừng ? !”
“Ha ha, không ngừng không ngừng!”
“Không ngừng sao? !Được!” Nói xong hắn liền dùng sức muốn đem nàng từ trên lưng mình hất ra Tra Tiểu Tân lên sợ tới mức thét chói tai, hai chân gắt quàn ở bên hông hắn,hai taycũng ôm chặt cổ hắn không buông ra, còn cười hắn vô dụng, vì thế Mộc Xuân Phong càng ra sức hất đi,hất đến khi hai người đều hi hi ha ha, đùa giỡn lẫn nhau.
Mà giờ phút này chỗ thành lâu dưới bóng râm,nam tử áo hồng trầm mặt nhìn thấy hết tất cả,nhìn hai người bọn họ cùng nhau đùa giõn,cùng nhau cười to.
“Vương gia,gió lớn quá, ngài nên sớm trở về nghỉ ngơi đi.” Diêu Định do dự mà tiến đến hỏi thử, hiện tại đêm khuya trời đông giá rét hắn vẫn mặc áo ít như vậy.
Lâu Lan lẳng lặng nhìn Tra Tiểu Tân ở trên lưng hắn ánh mắt và môi cười như ánh trăng lưỡi liềm ,hắn ghen tị sắp phát điên rồi, mắt phượng không nháy mắt nhìn thẳng đến khi bọn họ vào Mộc vương phủ tay nặng nề đấm mạnh vào thành tường,hắn đánh liên tục không ngừng, máu tươi từ mu bàn tay trắng nõn của hắn chậm rãi rơi trên đất tuyết, một mảnh đỏ sẫm.
Nàng không đồng ý hắn chạm vào nàng nhưng lại nguyện ý ở trên lưng hắn cười vui.
Nàng không đồng ý nhìn thấy hắn nhưng là lại nguyện ý cùng hắn ngày ngày gặp mặt.
Nàng không đồng ý nhường hắn,vì sao hắn và nàng trong lúc đó khoảng cách lại càng ngày càng xa, càng ngày càng xa…
Dường như mỗi lần đi Mộc vương phủ cô liền ở đó ở ba,bốn ngày,cũng không phải Tra Tiểu Tân thích ở Mộc vương phủ, mà là do Mộc Xuân Phong tìm được rất nhiều đồ chơi cổ quái, thí dụ như có thể nói đến khỉ con,hội khiêu vũ rùa, hoặc là vẹt thích ăn anh đào… v…v.., đương nhiên,so với các thứ này đều càng hấp dẫn Tra Tiểu Tân ở lại đó là món ăn mê người,cho nên sau khi ra khỏi Mộc Vương phủ cô phát hiện thắt lưng hơi chật nha…..
“Mộc Xuân Phong! Làm hại ta béo ! Khốn kiếp a!”
Tra Tiểu Tân vừa mở cửa vừa nói, mấy ngày nay không về hữu cầu tất ứng Như Hoa ngay cả mở cửa làm ăn cũng không mở nha !Tiểu tử chết tiệt này muớn hắn về chơi sao?Sau khi mở cửa Tra Tiểu Tân lập tức chạy đến hậu viện, mới vừa đi đến hành lang ánh mắt bỗng nhiên bị người khác che lại,Tiểu Tân lập tức khẩn trương cả người cứng ngắc, sau khi trải qua sự kiện ám sát nàng so với trước kia càng cảnh giác hơn,cô hoang mang cầm đại một cây gỗ ném về phía người đó, miệng còn không ngừng trách móc .
“Ai cho ngươi che mắt ta! Đánh chết ngươi đồ biến thái, sắc lang,đồ ngu ngốc!”
Tra tiểu tân liều mạng hướng người nọ trên đầu ném tới, một hồi lâu mới nghe tiếng hô: “Đủ rồi đó nha !”
Gậy gỗ trong tay nàng trong tích tắc rơi xuống đất, không thể tin nhìn cái trán đổ máu trước mắt, miệng nói lắp bắp không rõ nghĩa : “Như như như như như… Như hoa?Tại sao lại là ngươi a? !”
Gia Luật Hằng một khuôn mặt tuấn tú âm u, giả bộ cười: “Nếu là người khác, ngươi cho là ngươi có thể đánh lâu như vậy? !” Vừa nói xong máu trên trán máu lại chảy ra càng nhiều, nhìn qua vừa vô tội vừa buồn cười,cho nên…
“Ha ha ha!” Tra Tiểu Tân thật sự không nhịn được cuối cùng cất tiếng cười to,vừa cười vừa lắc đầu: “Ôi, ngươi hôm nay là quên đem theo não hay là uống rượu quá hạn,tại sao lại bịt mắt ta?”
“… Ta chỉ muốn trêu chọc ngươi.” Bản thân chảy nhiều máu như vậy,làm người khởi xướng nàng còn cười vui vẻ như vậy!Gia Luật Hằng chỉ cảm thấy tim của hắn thật lạnh thật lạnh .
Nàng cười thoải mái không ngừng hỏi: “Gì? Muốn trêu chọc ta?”Thu lại nụ cười nàng nhìn vào tròng mắt đen nhánh của Gia Luật Hằng hỏi: “Vì sao muốn trêu chọc ta?”
Bị nàng nhìn gần như vậy,Gia Luật Hằng tuy bền lòng dường như bắt đầu không khống chế được, mặt cũng hiện lên lạnh nhạt,không nói lời nào còn làm bộ dáng tức giận,hắn chính là muốn trêu chọc nàng,dọa nàng,cho rằng nàng sẽ giống mấy nữ tử khác sợ chết liền cầu xin tha thứ,ai ngờ nàng lại mạnh mẽ như vậy…Nghĩ tới đây trong lòng vừa vui mừng vừa cảm thấy mất mát,vui mừng là sau này dù không có hắn ở đây nàng có thể tự mình bảo vệ bản thân,cứ việc giống hồi nãy là được,còn mất mát là hắn sẽ không giống như trước đây thấy một con chuột nhỏ,một con gián nhỏ nhảy bổ vào trong lòng hắn.
Sau nửa canh giờ, chỉ nghe trong phòng truyền đến tiếng rên rỉ của nam tử vô cùng bi ai nha.
“A! ! !”
“Ơ…”
Tra Tiểu Tân rốt cục nhịn không được cho hắn một hạt dẻ rang, cộng thêm ánh mắt xem thường: “Chỉ băng vết thương cho ngươi có thể là rất đau nhưng không không cần kêu ghê tởm như vậy a? !” Nàng vừa mới lau khử trùng vết thương xong đến giờ hắn vẫn ở trạng thái “già đông lạnh”!Thật ngoan nha…nếu không nàng xé cái miệng của hắn.
“Nhẹ tay một chút! Rất đau đó nha? !Ngay cả kêu ta cũng không có quyền lợi sao? !”Gia Luật Hằng tức giận bất bình nói, hắn lại không phải cố ý kêu như vậy, thật là rất đau, hơn nữa Tra Tiểu Tân một chút cũng không hiểu “Thương hoa tiếc ngọc” là như thế nào, khi bôi thuốc dùng ngón tay dùng ra sức chà trên vết thương,sau đó lấy vải băng lên,trời… Lúc này nàng giống như sát muối trên vết thương,rõ ràng là hình phạt đối với tù nhân lại áp dụng trên người hắn >_
“Muốn kêu đúng không? Muốn kêu ta giúp ngươi kêu càng to nha!” Tra Tiểu Tân tức giận ôm lấy đầu hắn sau đó hướng tới cái trán của hắn cắn,ngay sau đó, truyền đến một tiếng rên thảm thiết,sau đó tiếp tục hô vài câu cuối cùng là một tiếng khóc chấm dứt tất cả.
Vốn ầm ĩ không ngừng cuối cùng đã xong.
Tra Tiểu Tân ngồi bắt chéo hai chân,vừa cắn hạt dưa vừa nhìn người đối diện chảy nước mắt,một đôi mắt sáng to lóe lên tia giảo hoạt.
Chỉ thấy Gia Luật Hằng y phục không chỉnh tề,sợi tóc rối tung, không biết hắn còn tưởng rằng có ai vũ nhục hắn , hơn phân nửa bả vai nhưng không phải chổ đáng chú ý,đáng chú ý chính là trên trán hắn xuất hiện mấy dấu răng đỏ au,máu chảy thành sông nha.
“Gọi đi a, tiếp tục gọi… Hắc hắc.” Tra Tiểu Tân vui sướng khi người khác gặp họa nói, vừa nói vừa đem vỏ hạt dưa phun đến mặt hắn,còn có mất hạt còn dính trên mặt hắn rất giống bà mai,trong tiệm Tra Tiểu Tân tự nhiên lại phát ra một trận gào khóc thảm thiết và tiếng cừơi khủng khiếp.
Gia Luật Hằng giờ này khắc này có ý muốn treo cổ tự tử! Hắn đường đường thái tử Ấp quốc lại bị một nữ nhân cắn đến khóc? ! Trời ạ!Đây là chuyện tình hắn cảm thấy thẹn nhất a! Nghĩ vậy một đôi mắt phun ra lửa nhìn về hướng nàng, giết người diệt khẩu, giết nàng đi, giết nàng thì không biết cái trán này là do ai cắn … Nghĩ vậy,tay hướng về cổ nàng.
P/S:Vì thế đồng chí đáng yêu Tiểu Tân bị mất mạng sao?????
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...