Đi trên quan đạo hình bộ, người rất thưa thớt, hai bóng người lảo đảo đi
tới, như một đôi tình lữ bình thường đang dạo chơi trên phố.
”Phía trước năm mươi thước, là cổng chính hình bộ, cửa hông ở góc Tây Bắc,
buổi tối cửa chính có bốn quan binh canh gác, cửa hông có sáu người, một canh giờ thay phiên nhau một lần, bên trong cửa ra của mỗi thông đạo
cũng có người canh gác, từng phân đội nhỏ là sáu người, nửa canh giờ
tuần tra một lần: “An Tri Cẩm cúi đầu, hai tay ôm ngực, bộ dạng vô cùng
nhàn hạ thảnh thơi, dư quang nơi khóe mắt cũng không ngừng xem xét tình
huống xung quanh.
Trì Cảnh đầu tiên là sửng sốt, sau đó vô cùng hiếu kỳ nói: “Mấy tin tức này rốt cuộc là ngươi từ nơi nào có được?”
Nghe nàng cung cấp tình báo vô cùng đầy đủ, lại nhìn ánh mắt của nàng, Trì
Cảnh cảm thấy nàng không giống như một lính mới, ngược lại giống như lão thích khách có kinh nghiệm chinh chiến sa trường dày dặn, người tài
giỏi như thế, nếu vào tổ chức chuyên nghiệp, nhất định sẽ rất được coi
trọng.
”Thu thập tình báo không phải như một bữa ăn sáng.”
An Tri cẩm cảm thấy chính mình bị xem thường, không cho là đúng bĩu môi, nháy mắt với hắn: “Nơi đó có cây, thấy không? Chờ một chút, chúng ta
lập tức từ trên cây bay qua, hôm nay ta đã xem xét địa hình rồi, bên kia là sau nhà, ẩn nấp rất tốt, hẳn là sẽ không bị phát hiện.”
”Bay qua?” Trì Cảnh giống như là nghe được chuyện gì vô cùng buồn cười, cười ra tiếng.
”Bằng không thì sao?” Nhìn da mặt khô héo của hắn lộ ra biểu tình khinh
thường, tâm An Tri Cẩm dao động: “Chẳng lẽ ngươi biết khinh công?”
”Sẽ không.” Ai ngờ Trì Cảnh lại hoàn toàn bác bỏ phỏng đoán của nàng.
”Vậy ngươi còn cười.” An Tri cẩm không nhịn được trừng mắt nhìn hắn, vừa rồi thiếu chút nữa cho rằng hắn biết khinh công, nếu thật sự có cái loại
khinh công trong truyền thuyết gì đó, đêm nay kế hoạch kia của nàng làm
chơi ăn thật rồi.
”Ta rất ngạc nhiên, vì sao ngươi lại cho
rằng ta có khả năng giúp đỡ ngươi?” Không có bạc, hắn một đường ăn xin
đi vào kinh thành, y phục trên người đã sớm rách tả tơi, dọc đường đến,
mọi người thấy hắn đều hận không thể một cước đá hắn đi thật xa, chỉ có
An Tri Cẩm, là người thứ nhất không chê hắn.
”Từ hai đầu cơ bắp của ngươi, chân nhỏ có ba cơ bắp, còn có cơ bắp ở lưng bụng được
buộc chặt đều có thể nhìn ra được, ngươi đã tập võ nhiều năm, mà xế
chiều hôm nay ngươi một tay ngăn tiểu nhị của tửu lâu kia, chứng minh võ công của ngươi không tệ, hơn nữa còn có vết chai trên tay ngươi, ta kết luận ngươi am hiểu sử dụng kiếm, chỉ là sắc mặt ngươi không tốt, thân
thể gầy yếu, nếu không phải bởi vì khuyết thiếu dinh dưỡng, cũng là có
bệnh trong người” Sức quan sát là điều kiện cần chuẩn bị hàng đầu để làm một đặc công, cho nên đối với điểm này nàng cũng rất tự tin.
Trì Cảnh ngây ngẩn cả người, phen này An Tri cẩm nói cực kỳ lưu loát, ngay
cả một kết thúc cũng không bỏ, tuy rằng nói một tràng hắn từ đầu đến
cuối nghe không hiểu danh từ riêng, nhưng hắn lại không thể không thừa
nhận, nữ nhân này, rất không bình thường!
Hắn bỗng nhiên rất muốn biết, rốt cuộc An Tri Cẩm từ nơi nào học được mấy thứ này.
”Này, cầm đi, ngươi hẳn là biết dùng.” An Tri Cẩm không biết từ nơi nào lấy
ra một cái hộp đưa cho hắn, mở ra xem, thì ra bên trong đều là từng khối cục đá nhỏ.
”Làm sao ngươi biết ta sẽ dùng ám khí?” Trên thực tế, thứ hắn am hiểu nhất đúng là kiếm và ám khí.
An Tri Cẩm trừng mắt, cũng không trả lời câu hỏi của hắn, mà là không chút nào đếm xỉa tới lảo đảo đi tới chỗ mục tiêu của chính mình. Nàng đi tới phía dưới cái cây trụi lủi không biết là cây gì kia: “Động tác phải
nhanh, nếu không sẽ bị người khác phát hiện.”
”Ta đương
nhiên biết rõ......” Trì Cảnh còn chưa nói xong, cũng đã bị làm
kinh ngạc nói không ra lời, ở lỗ hổng này, An Tri Cẩm vậy mà đã trèo lên cây rồi, đang ngồi xổm đầu tường, phi thân nhảy, người nhẹ như chim yến biến mất trong tầm mắt của hắn.
Nữ nhân này...... Thật là đáng sợ! Hắn thậm chí còn chưa nhìn rõ ràng rốt cuộc nàng làm như thế nào để leo lên trên.
Nhưng mà hắn sẽ không nhận thua, mũi chân điểm nhẹ trên mặt đất, tay duỗi ra, với lấy đỉnh đầu nhánh cây, lại đạp lên vách tường một cái, cả người
mượn lực dễ dàng bay qua.
An Tri Cẩm đang tựa ở sau tường, thật cẩn thận nghe động tĩnh ở mọi nơi.
Đại bộ phận quan viên Hình bộ đều đã tan tầm, bởi vậy khắp nơi đều là cảnh
tối lửa tắt đèn, vô cùng có lợi cho hai người các nàng hành động. An Tri Cẩm mang theo Trì Cảnh ngựa quen đường cũ đi tới phòng khám nghiệm tử
thi hình bộ, phân phó Trì Cảnh ở bên ngoài thông khí, mà còn lại chính
nàng là thần không biết quỷ không hay lẻn đi vào trong.
Nàng vốn định thay xà đổi cột thi thể của Tiền chưởng quỷ, như vậy mới cách
tốt nhất không có sơ hở, thế nhưng không có người thích hợp hỗ trợ, đành phải từ bỏ.
Bên trong phòng giữ xác không có một bóng
người, nàng thả nhẹ bước chân, chờ sau khi tiến vào, lấy hộp quẹt mang
theo bên người ra, tìm kiếm nơi đặt thi thể của Tiền chưởng quỹ.
Trăng lạnh cao rộng, Trì Cảnh dựa vào trên xà ngang ở bên trong hành lang
dài, vô cùng buồn chán chú ý đến gió thổi cỏ lay chung quanh, hắn ngồi
trên cao, đương nhiên cũng nhìn được xa, động tĩnh các nơi trong viện
đều có thể thu hết vào mắt.
Thời gian trôi qua từng giây
từng phút, khoảng chừng nhanh đến một khắc đồng hồ rồi, thời gian An Tri Cẩm cũng không kém nhiều lắm nên đi ra, không nhìn thấy phân đội nhỏ
tuần tra, hắn đang chuẩn bị xuống dưới xà nhà chờ An Tri Cẩm và người
cùng đi đi ra, lúc này, một đám lửa xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn.
Hắn bỗng nhiên mở to hai mắt, mượn ánh trăng, nhìn hai bóng người đi về bên này, một người trong đó mang theo ngọn đèn lồng nhỏ trong tay, vừa đi
vừa tán gẫu cùng một người khác, dường như đang bàn bạc chuyện gì.
”Lý đại phu, việc này nhờ ngươi rồi.” Nam tử cầm đèn lồng kia thoạt nhìn
rất trẻ tuổi, mặc y phục thường ngày, khuôn mặt có chút thấy không rõ
lắm.
”Xin đại nhân yên tâm, lão phu sẽ làm việc này, nhưng
mà lão phu không rõ, nếu như vậy, trực tiếp mua người khám nghiệm tử thi không phải là tốt rồi sao?”
”Ngươi không biết, hoàng thượng rất coi trọng chuyện này, nói không chừng đến lúc đó muốn khám nghiệm
tử thi ở trước mắt bao người, cấp trên có lệnh, vẫn là trước đó động
chút tay chân ở trên thi thể thì có vẻ ổn thỏa hơn.”
”Lão phu hiểu rồi.”
Trong lòng Trì Cảnh thầm kêu một tiếng không tốt, đang muốn xuống gọi An Tri
Cẩm đi ra, lại nhìn thấy một bóng người vọt ra từ cửa phòng giữ xác,
đúng là An Tri cẩm, vừa vặn đụng phải người cùng tới.
”Người nào?!” Mắt nam tử cầm đèn lồng kia vừa nhìn thấy An Tri Cẩm, lập tức chạy vội tới.
An Tri Cẩm cả kinh hét lớn, mới vừa quay đầu nhìn lại, chỉ thấy sau lưng
nam tử kia bỗng nhiên xuất hiện một bóng đen, vỗ nhẹ trên người nam tử
kia một chút, nam tử kia lập tức không động đậy.
Trì Cảnh lại còn có thể điểm huyệt.
”Người đâu, có thích khách...... Có thích khách......” Lý đại phu
kia thấy thế, xoay người nhấc chân chạy, còn chưa chạy tới hai bước, đã
bị Trì Cảnh ném cục đá qua đánh trúng huyệt đạo, đứng tại chỗ không cử
động được.
Hắn không chỉ biết điểm huyệt, còn có thể dùng cục đá điểm huyệt!
”Đi!” Trì Cảnh hạ giọng hô một câu, hai người lập tức giống như quỷ mỵ ra khỏi viện.
Chẳng qua là vừa đi ra ngoài, An Tri Cẩm lập tức hối hận, bởi vì hai người
các nàng, không ngờ vừa vặn đụng phải phân đội nhỏ tuần tra đang tới bên này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...