Người bên ngoài Địa Hỏa Các ngẩng mặt nhìn lôi vân trên trời, mọi người đều biết đây chính là dị tượng bảo vật sắp được luyện chế ra qua sự giảng giải từ tu sĩ có kiến thức.
Vật có thể luyện chế tới dẫn động dị tượng, ít nhất cũng là cấp bậc Bảo Khí, dù là người đang luyện khí có thất thần hoặc là thao tác trong bước nào đó không tốt, chỉ cần cuối cùng thành công luyện chế ra cũng là Linh Khí thập phẩm.
Cho nên, dù không thể lấy được bảo vật sắp xuất thế nhưng có thể ở bên cạnh xem náo nhiệt và dính chút vận may cũng tốt, không chừng người có duyên đang luyện bảo vật đó không phải người của tứ đại thế gia hoặc năm đại môn phái, thậm chí là có thù oán với những người đó thì càng vui hơn.
Đến lúc đó thì ai cũng có cơ hội tranh một phen.
Người ôm suy nghĩ muốn đục nước béo cò không ít nên bên ngoài Địa Hỏa Các có rất nhiều tu giả, lúc này không có ai dám quấy rối, thậm chí chỉ cần người bên cạnh lỡ phát ra thanh âm hơi lớn đều sẽ bị người bên cạnh cảnh cáo, dù sao đi nữa thì bảo vật xuất thế khác với tu giả từ Trúc Cơ lên Ngưng Mạch, người sau là lợi ích của chính bản thân họ, còn người trước có thể chính là lợi ích của tất cả mọi người.
Cho nên bên ngoài Địa Hỏa Các rất an tĩnh.
Thậm chí càng lúc tụ tập càng nhiều tới bên này, nhưng bầu không khí vẫn rất an tĩnh.
Như cả thành Vận đang yên tĩnh chờ đợi thứ gì đó.
Trái lại với sự an tĩnh bên ngoài là sự náo nhiệt bên trong Địa Hỏa Các.
Các chủ Địa Hỏa Các đã tới tọa trấn ngay khi dị tượng xuất hiện, mặc kệ nói thế nào đi nữa thì bảo vật này cũng là được luyện chế ra từ địa bàn của ông, dù không thể có được bảo vật thì cũng có thanh danh duyên tốt, chỉ là có ít nhất 35 vị đang bế quan luyện khí, trong số đó ngoại trừ ba tầng đầu tiên không có khả năng xuất hiện bảo vật nhất vậy thì chỉ còn lại 13 người ở ba tầng còn lại.
Ông đã cầm trong tay tư liệu của 13 người này, ngó trái ngó phải thì chỉ có 3 người có hy vọng nhất...!Trưởng lão Đa Bảo Các Đan Dương ở phòng chữ Thiên tầng cao nhất, đại sư luyện khí tán tu Chu Minh ở phòng chữ Nhân tầng cao nhất và đích trưởng tôn của gia tộc Thiết gia Thiết Thành Công tại phòng chữ Thiên tầng bốn.
Ba người này, muốn thực lực có thực lực, muốn tài nguyên có tài nguyên, cho nên chắc chắn là bọn họ luyện chế ra bảo vật.
Nếu đã vậy thì ông có nghĩa vụ đi báo cho họ biết lôi vân đã xuất hiện, tuy không bổ vào người nhưng có khi ngộ thương và biết đâu cần hỗ trợ gì?
Phản ứng của ba người khi nhận được tin từ Địa Hỏa Các lại khác nhau, tán tu Chu Minh trực tiếp nói vật không phải do hắn luyện chế nên Địa Hỏa Các đừng có tới làm phiền.
Trưởng lão Đan Dương của Đa Bảo Các lại cười tủm tỉm trực tiếp dừng việc luyện chế đan Ngưng Thần mà đi tới đại sảnh đứng cùng đám người các chủ Địa Hỏa Các, đã lâu rồi ông chưa từng thấy luyện khí sư có thể dẫn động dị tượng, hạt giống tốt như vậy dù không bị Đa Bảo Các bọn họ lôi kéo thì tới làm quen cũng là chuyện tốt.
Dù sao trong thế giới tu tiên được quyết định bởi sức mạnh này thì một pháp bảo nghịch thiên là có thể trực tiếp đảo ngược cục diện trận chiến.
Hai trong số ba vị được các chủ Địa Hỏa Các coi trọng đã phủ định mình không phải người luyện ra bảo vật, vậy chỉ còn lại đích trưởng tôn của gia tộc Thiết gia Thiết Thành Công.
Hơn nữa lời người hầu mang tới cũng làm các chủ kích động, Thiết công tử tỏ vẻ gã đã biết, có chuyện gì thì nói sau.
Các chủ Địa Hỏa Các kích động không thôi, xem ra chính là đích trưởng tôn của Thiết gia luyện khí, quả nhiên không hổ là thế gia luyện khí.
Chỉ là ngay khi các chủ Địa Hỏa Các kích động, ông không có nhìn thấy nụ cười châm chọc trên mặt trưởng lão Đan Dương đang ngồi bên cạnh, quả nhiên nói dối không cần chuẩn bị chính là phong cách của cả Thiết gia, chuyện gì tới trong miệng họ đều là công lao lớn lao của họ, người khác có làm tốt thế nào cũng là dính ánh sáng của họ.
Nếu tôn tử Thiết gia thật sự có thể luyện ra Bảo Khí vậy thì Thiết gia không phải là gia tộc kém cỏi nhất trong tứ đại gia tộc mà đã thay thế Triệu gia trở thành gia tộc mạnh nhất.
Trưởng lão Đan Dương hoàn toàn không tin Thiết Thành Công tạo thành dị tượng, nhưng hiện tại ông rất hứng thú với người đã kéo lôi vân tới, theo ông biết thì chỉ có sáu vị đại sư luyện khí có thể luyện ra Bảo Khí tại Nhiên Nguyên Giới, chỉ có một Chu Minh đang ở đây lại bị hắn phủ nhận.
Năm người còn lại không ở đây, nói cách khách chính là đại sư luyện khí mới xuất hiện.
"Ha ha, giang sơn rộng lớn lại có thêm một nhân tài...!Quả nhiên ta đã già rồi."
Các chủ Địa Hỏa Các Hỏa Bảo bên cạnh ha ha hai tiếng: "Trưởng lão Đan Dương quá khiêm tốn rồi, dù tiểu bối Thiết gia lợi hại nhưng vẫn còn kém xa ngươi, ai mà không biết thuật luyện đan của ngài chính là đệ nhất Nhiên Nguyên Giới chứ? Chỉ là Thiết gia không hổ là thế gia luyện khí."
Trưởng lão Đan Dương chỉ cười chứ không nói gì.
"Các chủ, ngoài cửa có một kiếm tu một hai phải tiến vào, chúng ta ngăn y không được."
Hỏa Bảo trừng mắt: "Lão tử nuôi đám vô dụng các ngươi để làm gì hả? Sao chỉ một người mà cũng không ngăn được? Không biết công tử Thiết gia đang tới thời điểm luyện khí mấu chốt sao? Ai cũng không thể vào quấy rầy!"
Đầu lĩnh hộ vộ nghe các chủ Hỏa Bảo nói xong cũng lộ vẻ thống khổ: "Nhưng các chủ, đó là một vị tiền bối Ngưng Mạch kỳ! Nhìn khí thế thì chính là một vị kiếm tu!"
Sắc mặt các chủ Hỏa Bảo mới vừa rồi còn đang đỏ bừng vì tức giận lập tức run rẩy rối rắm, Ngưng Mạch kỳ, đã vậy còn là kiếm tu! Nếu thật sự làm ồn ào lên thì cả ông cũng không thể khống chế được tình hình, giờ lại là thời khắc mấu chốt, lỡ mà xảy ra chuyện...!Chậc!
"Được rồi, để ta đi gặp y."
Hỏa Bảo hùng hổ đứng dậy muốn ra oai phủ đầu đối phương, nhưng ông càng đi khí thế càng giảm, chờ tới khi gặp được Dịch Nhiên đứng thẳng như một thanh bảo kiếm chưa ra khỏi vỏ đang bị các hộ vệ ngăn cản trước cửa, trong lòng đột nhiên lộp bộp.
"...!Ừm, có chuyện gì mà đạo hữu một hai phải tiến vào? Ngươi cũng thấy tình huống bên ngoài rồi, chúng ta cần phải bảo đảm luyện khí sư an toàn trong Địa Hỏa Các." Hỏa Bảo ôn hòa dễ thân nói chuyện, nhưng không ai biết được nội tâm ông lúc này đang rất điên cuồng! Trên người đối phương có yêu khí! Có yêu khí! Hơn nữa tuyệt đối là Yêu tộc có tên trên Địa Bảng, nếu không thì huyết mạch Hỏa Trĩ Kê (gà tây) trong cơ thể ông sẽ không run rẩy như vậy! Nếu không phải ông còn một nửa huyết mạch Nhân tộc của phụ thân thì chắc chắn đã quỳ rạp xuống đất rồi!
Gương mặt vốn lạnh lùng cứng rắn của Dịch Nhiên sau khi nghe thấy lời "bảo đảm luyện khí sư an toàn" thì cũng dịu hơn không ít, Phó Tu Vân cũng là một trong những người được bảo vệ mà, nhưng điều này cũng không thể chặn y ở ngoài cửa được: "Luyện khí sư ta quen đang luyện khí bên trong, ta lo cho sự an toàn của hắn nên muốn vào trong."
Hỏa Bảo rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy lời này, may mà không phải tới gây chuyện.
Hơn nữa nếu có bằng hữu bên trong thì muốn vào cũng có lý.
"Không biết quan hệ giữa ngài và vị luyện khí sư kia là?"
Dịch Nhiên chém đinh chặt sắt: "Sinh tử chi giao, chí giao hảo hữu."
Hỏa Bảo giật giật khóe môi, ngài có muốn luôn hồng nhan tri kỷ hoặc hôn ước mai mối không? "Khụ, đã như vậy thì đương nhiên ngài có thể vào, nhưng ta hy vọng ngài và vị kia ở yên trong phòng luyện khí đừng ra ngoài, có thể chút nữa sẽ rất hỗn loạn."
Dịch Nhiên bất ngờ với thiện ý đột nhiên của các chủ Địa Hỏa Các, cẩn thận đánh giá ông một hồi lập tức phát hiện huyết mạch của ông: "Thì ra là Hỏa Trĩ Kê...!Đa tạ.
Ừm, ngươi có thể đi tìm quả Kim Sa thất phẩm."
Lời này của Dịch Nhiên là nói bên tai các chủ Hỏa Bảo, những người khác không nghe thấy được, nhưng bọn họ lại thấy các chủ vốn tính tình hay nổi lửa, vẻ mặt luôn không phục trời không phục đất, ta là lớn nhất thế mà lộ ra vẻ mừng như điên, hai lời với kiếm tu Ngưng Mạch xong lại trịnh trọng dẫn người đi vào.
Đương nhiên bọn họ không hiểu được sự kích động trong nội tâm của Hỏa Bảo, trong cơ thể tổ mẫu ông có huyết mạch Hỏa Trĩ Kê Vương, đến đời mẫu thân cũng đã giảm bớt, vốn cho rằng đến đời ông sẽ giảm tới gần như không còn, nhưng ai ngờ ông lại phản tổ, không chỉ có linh căn hệ Hỏa của phụ thân còn có huyết mạch Hỏa Trĩ Kê Vương của mẫu thân, vốn dĩ rất tốt với người muốn theo đuổi sức mạnh như ông, ông cũng dựa vào thiên phú của huyết mạch Hỏa Trĩ Kê xoay chuyển rất nhiều tình thế trong chiến đấu, nhưng khi tu vi càng cao lại cảm thấy tựa hồ huyết mạch của mình như bị hạn chế khiến không thể nào tăng tiến.
Đối với Hỏa Bảo chính là chuyện lớn sét đánh giữa trời quang.
Cho nên một câu này của Dịch Nhiên tương đương với giúp ông tăng tiến thêm một tầng, hiện tại ông kẹt ở Ngưng Mạch hậu kỳ, nhưng ông tin chờ tới sau khi tìm được quả Kim Sa thất phẩm là có thể trực tiếp kết đan! Không chừng trong lúc còn sống có thể tới Trung Thế Giới xem!
"Bằng hữu của ngài ở tầng nào? Ta sẽ đưa ngài tới đó! Nếu hôm nay ngài và bằng hữu không bận rộn gì thì hãy để ta bày tỏ lòng biết ơn! Chúng ta đến thực lâu (quán ăn) Linh Diệu thì thế nào?"
Hỏa Bảo đi cùng Dịch Nhiên tới tầng ba Địa Hỏa Các, vẻ mặt kia làm trưởng lão Đan Dương không kiềm được mà kinh ngạc, phải biết tính tình đối phương luôn rất táo bạo, dáng vẻ hiện tại lại như đối đãi với tổ tông vậy.
Nhưng sắc mặt của các chủ Hỏa Bảo chỉ trong chốc lát, sắc mặt ông lập tức trở lại vẻ hung tợn kiểu ngươi chọc ta ta liền đánh chết ngươi ngay khi Dịch Nhiên vào phòng.
Khi Dịch Nhiên vào phòng lập tức phát hiện tình hình có vẻ không đúng, chưa đợi y hiểu rõ thì thanh âm sốt ruột truyền tới từ Phó Tu Vân: "Mau mau! Ngươi mau đưa cho ta mấy khối linh thạch thượng phẩm, ta dùng hết hàng tồn rồi!"
Dịch Nhiên ngây ra nhưng vẫn vô thức lấy linh thạch cho Phó Tu Vân, chờ tới khi Phó Tu Vân vận khí xong thì mang vẻ mặt may mắn lại sợ hãi nói: "Thật là đáng sợ, nếu ngươi tới trễ xíu nữa thì ta sẽ luyện tới kiệt sức rồi."
Dịch Nhiên lặng lẽ nhìn vẻ mặt may mắn của Phó Tu Vân, ném một tin lớn xuống: "Ngươi biết kiếm ngươi đang luyện chế dẫn tới lôi kiếp không?"
"A? Lôi kiếp gì?" Phó Tu Vân chả hiểu ra làm sao.
Chờ tới khi Dịch Nhiên nói hết tình huống bên ngoài cho Phó Tu Vân, sắc mặt hắn từ trắng tới đỏ lại từ đỏ tới trắng, cuối cùng là tái mét.
"Động tĩnh lớn như vậy thì không có khả năng thành chủ thành Vận hoặc tứ đại gia tộc không ra mặt, nhưng thanh kiếm này là cho ngươi, ta tuyệt đối sẽ không bán cho bất kỳ ai!" Phó Tu Vân nghiến răng nghiến lợi, Dịch Nhiên đứng bên cạnh lại dần mở to mắt, nghiêm túc lặp lại lời mới vừa nghe được.
"Thanh kiếm này là làm cho ta sao?"
"Đương nhiên, không phải ngươi không có kiếm sao?"
Đột nhiên Dịch Nhiên cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, tuy bên ngoài đang có chuyện cũng không bằng một câu của đối phương.
"Ừ, ta không có kiếm.
Kiếm này nhất định phải cho ta." Giọng nói của Dịch Nhiên hơi rung rung.
Ánh mắt nhìn Phó Tu Vân vô cùng nóng bỏng lại dịu dàng.
"Ta mua cho ngươi ba kiện pháp y, chút nữa ngươi có thể thử xem."
Vốn Phó Tu Vân có chút xấu hổ, nhưng vừa nghe chuyện này là lập tức vui ra mặt: " Thật sao? Ta đã sớm muốn mua rồi."
Tiểu Đầu Đất lượn lờ trên không tựa hồ cảm thấy rất vui vẻ, nhưng nếu nó có thể nói được, nó nhất định sẽ nói: Kiếm sắp luyện thành rồi, có thể đừng lạc đề được không?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...