Tụ Bảo Trai hiện tại là một mảng hỗm loạn vô cùng. Triệu gia tức giận phái người đi lục soát từng người từng người một có mặt ở đây,mong tìm ra một chút manh mối,ở đại sảng chính,khách nhân có mặt đều bàn tán về chuyện này,tụ họp lại thành các nhóm làm việc kiểm tra thêm khó khăn,tất thẩy đều thật hỗn loạn.
Lạc Thiên Y hiện nay đang yên vị trên ghế trong phòng đấu giá chờ thị vệ Triệu gia đến lục soát,nhìn một mảng lộn xộn dưới đại sảnh mà không khỏi tắc lưỡi than thở. Cảnh tượng phía dưới thực làm Lạc Thiên Y nàng khó chịu nha! Hơn nữa lọt vào mắt một kẻ bài xích chỗ đông người như nàng lại càng trở nên khó chịu hơn. Triệu gia thị vệ sao có thể lâu thế chưa đến? Nàng còn muốn hỏi Thiên Vân về mấy viên đá nguyên tố vừa mua kia a,không biết nàng có bỏ tiền ra mua phế thải không nữa.
Nhắc đến tào tháo là tào tháo đến liền,tâm ý vừa nói ra lập tức được linh ứng,Triệu gia thị vệ ngay sau đó không kiêng nể đạp cửa xông vào,cất giọng kiêu ngạo nói
"Vị công tử này,thỉnh cho chúng ta kiểm tra qua căn phòng một chút,xem xem có phải người trộm Bí tịch tộc Hồ là công tử hay không?"
Lạc Thiên Y không biết từ đâu lấy ra một câu quạy phẩy phẩy,bộ dạng thư sinh vô cùng
"A,kiểm tra phòng cũng không sao,bất quá,ngươi là gì mà đòi kiểm tra phòng ta?"
"Tại hạ là Triệu gia thị vệ trưởng,mong công tử hợp tác làm rõ vụ việc này."
Thị vệ trưởng trong lòng nói ẩn ẩn kiêu ngạo cùng dương dương tự đắc,Lạc Thiên Y tiếp tục phe phẩy quạt
"Ra là thị vệ trưởng,thật thất lễ quá. Nhưng mà,thị vệ trưởng theo ta nhớ cũng đâu có tư cách đạp cửa cùng tự ý xông vào phòng của người khác. Cái cửa vừa bị đạp kia ngươi tính xử lí thế nào?"
Thị vệ trưởng cứng họng nhìn Lạc Thiên Y bộ dạng thư sinh phe phẩy quạt,lại nhìn cánh cửa vừa bị quân mình đạp gãy ban nãy,trong lòng thầm kinh hoàng. Ác,Tụ Bảo Trai là cái máy sản xuất tiền của Triệu gia,của cải trong nhà đều 10 phần thì 8 phần kiếm được từ việc đấu giá ở Tụ Bảo Trai này. Hơn nữa,phòng đây còn là phòng Vip,chuyên để đón tiếp những đại gia tôc lớn hoặc những vị cường giả tôn giả,cánh cửa bị như này,không khác nào tát vào mắt người ta hết,đến lúc đó thì,thị vệ trưởng hắn chỉ còn nước lết người (ý nói bị đánh đến tàn phế) về quê thôi.
Thị vệ trưởng rối loạn một hồi nhìn "tên" vừa thả trộm đi là Lạc Thiên Y vẫn thản nhiên uống trà ăn điểm tâm trên bàn,híp mắt cười nhìn một đám đang nháo loạn dứng đại sảnh,trong lòng quyết định phải tìm bằng được Hồ tộc Bí tịch lấy công chộc tội. Hắn ho khan vài tiếng kéo đến sự chú ý của mọi người, bước về phía Lạc Thiên Y,thấp giọng hỏi
"Ngươi là kẻ đó?"
"Kẻ nào?"
"Kẻ trộm Hồ tộc Bí tịch."
"Ra là kẻ đó. Cơ mà ta lỡ tay đem hắn thả đi rồi,thật xin lỗi thị vệ đại nhân. Vì ta bắt được hắn chứ không phải người."
Thị vệ trưởng sắc mắt đại biến,phẫn nộ hướng "hắn" phóng đi. "Hắn" thật không muốn quản tên thị vệ trưởng này,nhưng cũng không phải do "hắn" khiêu ngạo hay nói nhiều gì đâu nha,chỉ là tên này có thể dẫn "hắn" đến chỗ lão họ Triệu kia thôi.
Quả nhiên thị vệ trưởng hung hăn nhìn Lạc Thiên Y rồi kéo "hắn" đến chỗ Triệu gia chủ ngay lấp tức.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong phòng,Triệu gia chủ tức tối đi qua đi lại không ngừng,lòng sốt ruột như ngồi trên đống lửa. Triệu Như ánh mắt vẫn như cũ trầm tư,từ chối cho ý kiến,trong lòng đang không ngừng khinh bỉ còn Triệu Viễn thấy lão gia gia nhà mình cứ đi qua đi lại chóng mặt định lên tiếng can ngăn thì thị về trưởng đã đem Lạc Thiên Y xách vào,ném cho Triệu gia chủ nói
"Lão gia,tên này nói hắn biết tung tích của kẻ trộm Hồ tộc Bí tịch."
"Cái gì?"
Triệu lão gia như hét ầm lên vọt về phía Lạc Thiên Y hỏi
"Ngươi biết tung tích kẻ đó,kẻ trộm Hồ tộc Bí tịch của ta?"
"Trộm a,ta lỡ tay thả hắn đi mất rồi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...