Phế Vật Nghịch Thiên Tiểu Thư

“Sư phụ, đồ nhi đánh không lại hắn.” Trong mắt Vân Khởi hiện lên một tia quỷ quyệt.
Yên Hà tiên tử hừ một tiếng: “Thứ không có tiền đồ! Đồ đệ của Yên Hà ta, há có thể nói ra loại lời nói nhục chí này!”
“Sư phụ…” Vân Khởi chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt hắn vốn đang ảm đạm bỗng bừng sáng như ánh sao lập lòe giữa trời đêm: “Sư phụ có cách sao?”
Yên Hà tiên tử lạnh lùng lên tiếng: “Biện pháp không phải không có, nhưng sẽ phải trả cái giá rất đắt.”
Vân Khởi trịnh trọng gật đầu: “Thù cướp vợ này, nhất quyết không đội trời chung, chỉ cần có thể đánh bại hắn, mặc kệ phải trả giá đắt như thế nào, đồ nhi đều sẽ không tiếc!”
“Tốt! Rất tốt!” Yên Hà tiên tử cười ha ha ầm lên: “Nếu muốn mạnh lên nhanh chóng trong khoảng thời gian ngắn, chỉ có một biện pháp, đó chính là nhập ma đạo!”
Nhập ma đạo? Đôi mày rậm của Vân Khởi hơi nhíu lại.
Yên Hà tiên tử cười lạnh liên tục: “Vân Khởi, ngươi còn muốn Nam Cung Lưu Vân bóp chặt cổ ngươi, bất lực mà để hắn xâu xé ư?”
“Tiện nha đầu Tô Lạc kia từ bỏ ngươi, còn không phải bởi vì ngươi yếu đuối, bởi vì ngươi yếu hơn so Nam Cung Lưu Vân sao, cho nên dù ngươi có cố gắng cầu khẩn như thế nào đi nữa, nàng ta cũng sẽ không quay về bên cạnh ngươi!”
“Vân Khởi, ngươi đừng chùn bước, đây là thế giới của cường giả, nơi này chỉ có thực lực mới là đạo lý.”
“Nhập ma đạo, ngươi có thể tăng thực lực chỉ trong khoảng thời gian ngắn; không vào ma đạo, ngươi sẽ bị Nam Cung Lưu Vân đuổi giết tới tận cùng trời cuối đất, không còn đường trốn.”

Từng lời Yên Hà tiên tử nói ra, đều chọc thẳng vào nội tâm Vân Khởi.
Nhập ma đạo…
Trước mắt Vân Khởi hiện ra hình ảnh ở trên vách núi hôm ấy.
Tô Lạc luôn mồm nói không cần hắn.
Nam Cung Lưu Vân bóp cổ hắn, trông như sắp làm thịt hắn tới nơi.
Vân Khởi nắm chặt hai tay lại!
Có thể đánh sư phụ bị thương tới mức như vậy, thực lực Nam Cung Lưu Vân đã đã mạnh đến mức không thể tưởng tượng được, hắn thúc ngựa cũng không đuổi kịp.
Chỉ có ma đạo… Nhập ma đạo…
Ba chữ nhập ma đạo, cũng giống như tâm ma, gắt gao gặm cắn nội tâm Vân Khởi.
“Được.” Vân Khởi nghĩ nghĩ, rốt cuộc nói một chữ.

Thấy Vân Khởi đáp ứng, khóe miệng Yên Hà tiên tử gợi lên một nụ cười lạnh âm độc.
“Ngươi thề đi, đời này kiếp này, không giết Nam Cung Lưu Vân, thề không làm người.” Yên Hà tiên tử nói với mặt lạnh như băng.
“Ta thề, đời này kiếp này, không giết Nam Cung Lưu Vân, thề không làm người.” Vân Khởi gằn từng chữ một, mồm miệng rõ ràng mà thề.
“Ngươi thề, đời này kiếp này, không giết… Không cưới Tô Lạc, thề không làm người.” Yên Hà tiên tử biết, Vân Khởi chắc chắn sẽ không thể giết Tô Lạc.
Dù sao thì, người Tô Lạc thích là Nam Cung Lưu Vân, kêu nàng ta gả cho người khác, còn tàn nhẫn hơn so với giết nàng ta.
Khóe miệng Yên Hà tiên tử gợi lên sự trào phúng càng dữ dội hơn.
“Được, ta Vân Khởi xin thề, đời này kiếp này, không cưới Tô Lạc, thề không làm người!” Giọng nói của Vân Khởi, xưa nay chưa từng kiên định như vậy.
Người từ đầu vốn là của hắn, không ai được quyền cướp đi người của hắn!
“Rất tốt.” Yên Hà tiên tử vừa rồi bởi vì hưng phấn, tinh thần tốt lên rất nhiều, hiện tại bình tĩnh lại, lại không ngừng ho khan, phun ra một bãi máu.
“Vi sư thời gian không còn nhiều nhiều, nên bắt đầu tu luyện ngay.” Yên Hà tiên tử vừa ho ra máu vừa nói.
Năm đó bà ta trong lúc vô ý được đến Ma quân bảo tàng, võng che chắn kia chính là một kiện bảo vật trong đó. Ngoài ra còn có một kiện bảo vật khác nữa, đó chính là bí kíp Ma Đạo Đỉnh.
Bí kíp Ma Đạo Đỉnh chỉ có nam nhân mới có thể tu luyện, bằng không, Yên Hà tiên tử đã sớm tu luyện.
Vì thế, tại đây trong sơn động yên tĩnh, thầy trò hai người bắt đầu tu luyện bí kíp ma đạo không biết ngày đêm


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui