Phế Vật Nghịch Thiên Tiểu Thư
Khuôn mặt tuấn tú của hắn hiện lên một nụ cười lạnh lùng quỷ dị: “Dám đuổi theo? Muốn chết!”
Nam Cung Lưu Vân dùng tay kết ấn, từng ấn ký bay ra từ trong tay hắn lơ lửng giữa không trung,
“Ngươi mới muốn chết!” Ông chú người sắt rốt cuộc cũng nói ra câu nói đầu tiên trong đời hắn.
Cánh tay phải của ông chú người sắt được bao trùm một tầng kim loại sáng bóng, tầng kim loại sáng bóng này không ngừng lan tràn khắp toàn thân, bao trùm toàn bộ thân thể cao lớn của hắn.
Tầng kim loại này là lớp phòng ngực cường đại nhất của hắn.
Lúc này hắn lại sử dụng lớp phòng ngự này là vì trận mưa to đang rơi xuống co khả năng ăn mòn rất cao, nếu không bảo vệ, thân thể của hắn sẽ bị bỏng.
Nam Cung Lưu Vân thấy hắn bảo vệ tốt từng cm trên người, đuôi lông mày hơi nhướng, đôi mắt hiện lên ý cười lạnh quỷ quyệt: “Phải không? Vậy nhìn xem ai mới là kẻ đang tìm chết!”
Vừa dứt lời, Nam Cung Lưu Vân đã đánh thẳng tới chỗ của ông chú người sắt!
Ông chú người sắt cũng như liệp báo đánh tới chỗ Nam Cung Lưu Vân!
Hai người giương cung bạt kiếm, sinh tử chạm vào là nổ ngay!
Mắt thấy hai người đã sắp đụng vào nhau, ấn ký torng tay Nam Cung Lưu Vân phải khó khăn lắm mới kết được.
“Hưởng thụ cho tốt đi!” Nam Cung Lưu Vân cúi người xuống, Trừng Ảnh Kiếm vẫn giống như lúc trước chạy vòng quanh dưới đất.
Lúc này, ông chú người sắt sớm đã có phòng bị.
Cái chân to đùng lấp lánh ánh vàng của hắn trong giây lát đá thẳng tới chỗ Nam Cung Lưu Vân!
Muốn chạy? Không dễ dàng như vậy!
Ngay khi đùi của ông chú người sắt sắp đá tới chỗ của Nam Cung Lưu Vân hết thì biến cố ngay lập tức xảy ra.
Chỉ thấy giữa không trung, một toa chớp bỗng đột ngột xuất hiện!
Tia chớp như long xà chợt lóe lên, bỗng nhiên một tiếng sấm vang lên!
Tiếng sấm này không thèm đánh trúng ai mà chọn ngay ông chú người sắt bổ xuống!
Ông chú người sắt được bao bọc toàn thân trong lớp kim loại ngay lập tức bị sét đánh trúng!
Một tia chớp hình rồng rắn nhanh chóng di chuyển khắp người hắn.
Thân thể cao lớn của ông chú người sắc tức khắc đứng thẳng bất động tại chỗ, cái chân kia vẫn bảo trì tư thế đang giơ lên, động tác kia thoạt nhìn vô cùng buồn cười.
Đúng lúc này, vô số lôi điện đã tụ lại giữa không trung tạo thành một quả cầu điện khổng lồ.
Lôi điện này không hề kém cỏi hơn lôi điện được sử dụng khi đánh chết Yên hà tiên tử.
Nam Cung Lưu Vân vung ống tay áo lên, tức khắc, lôi cầu trắng lấp lánh lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà ầm ầm lao thẳng đến chỗ của ông chú người sắt!
Ông chú người sắt thấy vậy, tức khắc mặt không còn chút máu!
Lôi hệ là hệ có lực lcông kích mạnh nhất trong tất cả các hệ nguyên tố.
Hơn nữa Nam Cung Lưu Vân lúc này đã là cường giả cấp mười.
Hơn nữa trước đó ông chú người sắt đã bị xối nước, lại tự chủ trương mà phủ thêm kim loại, nên tất cả những điều đó đã dẫn đến bi kịch của hắn.
Ông chú người sắt theo bản năng muốn thu hồi lớp kim loại lại, nhưng động tác của hắn ngay lập tức chậm lại sau khi bị tiếng sét thứ nhất đánh trúng.
Cao thủ so chiêu, trong thời gian ngắn đã có thể ra sát chiêu mấy chục lần!
Cho nên, khi lôi điện giữa bầu trời ầm ầm lao xuống, hắn vẫn chưa kịp thu hồi lớp kim loại trên người, cả người bị lôi cầu đâm thủng!
Lôi cầu nổ tung ngay đầu hắn!
Trong lúc nhất thời, ánh sáng trắng lóng lánh, ánh lửa mang theo tia chớp, giống như pháo hoa sáng lạn đẹp đẽ nhất, làm người say mê.
Đương nhiên, đối với ông chú người sắt đang đứng giữa lôi điện thì không vui vẻ gì.
Lúc này hắn không hề phòng bị nên bị lôi cầu đập cho choáng váng.
Thân thể bên dưới lớp kim loại của hắn giống như gà ăn mày, đã bị trực tiếp nướng chín.
Ông chú người sắt tứ chi phát đạt đầu óc đơn giản không biết Nam Cung Lưu Vân trước khi lên đài cũng đã nghĩ ra bẫy giết chết hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...