Phế Vật Khuynh Thiên Địa

"Sở Vi Ca, Vân Thiên Các các ngươi đừng khinh người quá đáng như thế."

"Khinh người? Chẳng lẽ bản công tử nói không đúng sao? Lục Tử Ninh, Luyện Khí Các các ngươi căn bản toàn một lũ ô hợp. Loại phế vật như ngươi mà cũng đòi xứng với Vi Nhi?"

Ai nha, đánh nhau a đánh nhau. Có trò vui để xem rồi. Phong Lăng tinh thần phấn chấn đi về phía đám đông, nàng biết dạo một vòng quanh Học Viện thế nào cũng gặp chuyện hay mà.

"Ngươi... Cho dù ta phế vật thì đã sao? Cũng không đáng khinh như ngươi. Ta và Vi Nhi yêu nhau thật lòng, ngươi lại mặt dày mặt dạn chen vào giữa chúng ta..."

Lời còn chưa hết, nam tử liền bị chưởng lực đánh tới bay xa vài mét.


"Lục Tử Ninh, ngươi nên nhớ bản công tử là vị hôn phu của Vi Nhi, ngươi mới chính là kẻ chen ngang." Sở Vi Ca nghiến răng gằn từng chữ.

"Hôn phu? Vi Nhi căm ghét ngươi cỡ nào ngươi thừa biết, ngươi vẫn nghĩ có thể làm hôn phu của nàng mãi?" Lục Tử Ninh lảo đảo đứng dậy, một chưởng vừa rồi Sở Vi Ca đánh hắn đã trực tiếp tổn thương đến lục phủ ngũ tạng, nhưng vậy thì đã sao. Nếu bây giờ hắn chịu thua khác nào buông tha Vi Nhi?

Ầy ôi, thì là là đánh nhau vì tình a. Thiện tai, thiện tai. Đáng thương Tiểu Ly không được xem trò hay.

Lục - Tử - Ninh! Ánh mắt Sở Vi Ca hiện lên tia âm hiểm, phải biết hắn hận nhất chính là chuyện này. So về tướng mạo, hắn hơn hẳn Lục Tử Ninh. Đọ về thiên phú, hắn hiển nhiên là mạnh hơn. Bối cảnh? Lục Tử Ninh một cái gót giày của hắn cũng không bằng. Rõ ràng cái gì hắn cũng hơn tên phế vật này, nhưng vì sao Vi Nhi luôn không bao giờ nhìn đến hắn? Vì cái gì trong mắt nàng chỉ có Lục Tử Ninh? Chính vì hắn, vì sự tồn tại của hắn mà nàng mới không để ý đến ta. Chỉ cần Lục Tử Ninh chết, Vi Nhi sẽ không còn vướng bận gì nữa. "Lục - Tử - Ninh ngươi đã muốn chết, ta liền thành toàn cho ngươi."


Sở Vi Ca vừa dứt câu, không khí xung quanh hắn bỗng chốc nóng hẳn lên như bị thiêu đốt. Trường kiếm trong tay khẽ động, cả người hắn lao như tên bắn về phía Lục Tử Ninh.

Biết chắc không thể tránh được, Lục Tử Ninh cũng rút vũ khí ra chuẩn bị ứng chiến. Nguyên khí cũng theo đó mà bộc phát toàn bộ, nếu nói phía Sở Vi Ca là một trái cầu lửa thì phía Lục Tử Ninh chính là một cái hầm băng, bất quá, lửa quá dữ dội mà băng chẳng đủ lớn để dập nổi nó.

Huyền cảnh cao cấp đấu Huyền cảnh sơ cấp? Thực lực hai bên chênh lệch quả thực rất lớn a. Chẳng qua, hàn nguyên khí sao? Học Viện quả nhiên là nơi thiên tài tùy tiện liền quơ được một nắm nhưng lại luôn bị vùi dập đến độ không thể tồi tệ hơn được nữa. Phong Lăng lắc đầu cảm thán.

Phía bên này, hai nam tử đang kịch chiến với nhau rất quyết liệt. Bất quá, rõ ràng trận đấu này chỉ nghiêng về một phía Sở Vi Ca. Còn người tên Lục Tử Ninh kia, ai... thiên phú tốt chỉ tiếc mệnh bạc. Nếu không ai can ngăn thì hẳn là sẽ bỏ mạng đi.

"Sở Vi Ca! Ngươi đang làm cái gì?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận