CHƯƠNG 236: BẮT ĐẦU, HIỆN HỌC HIỆN MẠI
Editor: Luna Huang
Cố Khuynh Thành giơ tay lên một cái, ngón tay nhẹ bỗng chỉ người dối diện.
Mọi người theo phương hướng nàng chỉ nhìn lại, nhất thời đồng loạt hít một hơi lãnh khí.
Tê… Lá gan của nha đầu này, cũng to đi? Các vị trưởng lão cùng Tu Văn, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Cố Khuynh Thành, căn bản không có dự liệu được, Cố Khuynh Thành cư nhiên sẽ làm ra quyết định như vậy.
Bên kia, dưới đài mọi người vây xem, cũng thật không ngờ, Cố Khuynh Thành không muốn sống như thế! Sẽ không phải là biết trước sẽ phải thua không thể nghi ngờ mới cố ý làm như vậy?
Dạ Thương Lan thấy Cố Khuynh Thành chỉ mình, nhíu mày, lạnh lùng nói: “Cố Khuynh Thành, ngươi điên sao?”
Phốc…
“Muốn điên, cũng là ngươi!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Khuynh Thành âm trầm nhìn Dạ Thương Lan, chọn hắn làm đối thủ của mình, nàng là kinh qua thâm tư thục lự, những người khác nàng không biết có thể chiến thắng hay không, về phần Ngọc Vô Thương sao, nàng cũng không muốn tổn thương người một nhà.
Tương phản, Dạ Thương Lan mặc dù đệ nhất danh trên là thiên tài bảng, nhưng hai người bọn họ cũng đã giao thủ, đối với Dạ Thương Lan có thể nói vẫn tương đối hiểu rõ, càng là lý giải ở vào thời điểm này mới phát huy công dụng.
Dạ Thương Lan đứng lên, nhìn Cố Khuynh Thành, trong mắt toát ra thần tình bất mãn: “Cố Khuynh Thành, ngươi nhất định muốn đánh với bổn vương sao?” Đánh chết hắn cũng không nghĩ tới Cố Khuynh Thành sẽ chọn đối chiến với hắn, dù sao trên cái thiên tài bảng người khó đối phó nhất chính là hắn.
Thực lực của hắn, so với Cố Khuynh Thành cao rất nhiều, đánh một trận với hắn có thể nói là Cố Khuynh Thành đào hầm chôn bản thân.
“Không phải là ngươi chẳng lẽ là quỷ sao?” Cố Khuynh Thành cũng đứng lên, hướng về phía Dạ Thương Lan liếc mắt, dẫn đầu lên trên lôi đài, Dạ Thương Lan thấy thế, trong lòng rất nghi hoặc nhưng vẫn là đi theo phía sau Cố Khuynh Thành.
Trên lôi đài, Tu Vũ đứng ở đó, thấy Cố Khuynh Thành cùng Dạ Thương Lan thực sự lên lôi đài, đối với chọn lựa của Cố Khuynh Thành cũng là hết chỗ nói rồi, thật muốn kiếm chuyện, chọn một người không thể đánh thắng đuolcjw như Dạ Thương Lan, đây không phải là ở không đi gây sự sao!
Ai… Thế nhưng hắn cũng không có biện pháp, hai người nhân gia lên một lượt lên lôi đài rồi, hắn không đồng ý cũng không được.
“Xin mời.” Cố Khuynh Thành đứng ở trên lôi đài, đuôi ngựa buộc thật cao phất phới ở sau người, lộ ra cái trán trơn bóng, có vẻ thập phần anh khí, Dạ Thương Lan nhíu mày, “Cố Khuynh Thành, bổn vương khuyên ngươi, vẫn là chọn người khác.”
Tu Vũ nghe được Dạ Thương Lan nói ra lời trong tim của mình, cũng liền vội vàng phụ họa: “Đúng vậy, ngươi vẫn là chọn những người khác đi.” Chọn những người khác còn có một chút khả năng, thật muốn đánh nhau với Dạ Thương Lan, Cố Khuynh Thành là tuyệt đối phải thua nha!
Vọng Thư Uyển
“Không cần. Tài phán quan, ngươi có thể tuyên bố bắt đầu rồi.” Cố Khuynh Thành nhàn nhạt nhìn Tu Vũ một mắt, lời của Tu Vũ vừa tới miệng bị nghẹn trở lại, không thể làm gì khác hơn là cất cao giọng nói: “Được rồi, ta tuyên bố quy tắc tranh tài một chút, trong lúc tỷ thí, mỗi người đều có thể sử dụng một con ma thú, cũng có thể mượn những vũ khí khác. Hiện tại ta tuyên bố, tỷ thí bắt đầu.”
Dứt lời, Tu Vũ thối lui, đem lôi đài nhường lại cho Cố Khuynh Thành cùng Dạ Thương Lan.
Nghe được lời của Tu Vũ, Cố Khuynh Thành nhíu mày, nàng có thánh thú, chuyện này người của học viện Thanh Minh không có bao nhiêu người biết, nhưng Tu Vũ lại đường hoàng tuyên bố, có thể cho ma thú trợ chiến, đây không phải là nói rõ thiên vị sao?
A, vì để cho nàng thuận lợi tiến nhập Đoạn Thiên tháp, hai huynh đệ Tu Văn Tu Vũ khổ tâm không ít a!
Bên kia, Dạ Thương Lan nghe được quy tắc tranh tài không công bằng, cũng không nhịn được nhìn Tu Vũ một mắt, học viện Thanh Minh vì Cố Khuynh Thành thật đúng là nhọc lòng. Hắn cũng hoài nghi, cuộc tỷ thí này, có phải nhất định Cố Khuynh Thành phải thắng mới được hay không.
Mấy ngày nay Dạ Thương Lan đều chạy khắp nơi bên ngoài, vừa về tới Bạch Hổ quốc liền nhận được thư của Tu Văn, trong thư nói thắng để hắn hôm nay tới học viện Thanh Minh tham gia một cuộc tỷ thí, đối tượng tỷ thí chính là Cố Khuynh Thành, chỉ là không có nói đến cùng vì sao. Hiện tại, thấy phản ứng của Tu Văn cùng Tu Vũ, Dạ Thương Lan có chút nghi ngờ.
Thế nhưng, Cố Khuynh Thành cũng không có cho hắn nghi ngờ thời gian, trực tiếp lấy gân thú tiên ra, nhất phó hình dạng muốn vung tay.
“Động thủ đi.”
Cố Khuynh Thành một bên giơ gân thú tiên trong tay lên, một bên nhìn về phía Dạ Thương Lan.
Dạ Thương Lan thấy thế, không thể làm gì khác hơn là lấy trường kiếm của mình ra, chậm rãi giơ tay lên, nhắm ngay Cố Khuynh Thành. Hai người một người chấp tiên, một người cầm kiếm, mọi người chỉ thấy trường tiên bay lượn, kiếm hoa lượn lờ, bất quá trong nháy mắt, hai người trình trạng thái giằng co, khó hoà giải.
Tất cả người xem náo nhiệt, chỉ cảm thấy hoa cả mắt, chỉ có đương sự mới biết được hiện tại ai chiếm thượng phong.
Thực lực của Dạ Thương Lan dù sao cũng cao hơn Cố Khuynh Thành, vừa đứng với Cố Khuynh Thành không có dùng dụng hết toàn lực cũng đã chiếm hết thượng phong, mà Cố Khuynh Thành ngay từ đầu cũng chưa dùng hết toàn lực, đấu với Dạ Thương Lan, nàng cũng không dám thoáng cái dùng sức quá mạnh.
Thế nhưng, thấy Dạ Thương Lan rõ ràng nhường, mi tâm Cố Khuynh Thành vặn một cái, quát lạnh: “Dạ Thương Lan, xuất ra toàn bộ thực lực của ngươi đi, ta không cần ngươi nhường!”
“Ngươi thực sự không muốn sống?” Rõ ràng hắn chỉ dùng một nửa linh lực, Cố Khuynh Thành không chiếm được thượng phong còn để hắn dùng toàn bộ thực lực, thật là chán sống.
Cố Khuynh Thành híp hai mắt một cái, hạ thủ càng thêm ngoan lệ, mỗi một tiên đều dùng thập phần khí lực, hình như muốn đánh chết Dạ Thương Lan, Dạ Thương Lan huy kiếm né tránh, nhưng cũng biết, Cố Khuynh Thành là muốn cho hắn không thể lui được nữa, dùng thực lực chân chính, cùng nàng đánh một trận.
Mà thôi, dù sao không cần mạng là bản thân nàng.
Dạ Thương Lan thở dài trong lòng, trường kiếm trong tay bay lượn, vẽ ra một kiếm hoa xinh đẹp, quang mang hồng sắc đẹp mắt, thật giống như từng đạo hỏa diễm, hướng về phía Cố Khuynh Thành mà đến, Cố Khuynh Thành thấy thế, khóe môi cong loan, trường tiên cũng không cam hạ xuống kiếm, mỗi một cái đều nỗ lực đuổi theo.
Đánh một trận với cường giả, chỉ có đánh một trận như vậy, mới thú vị!
Chỉ là thực lực của Dạ Thương Lan cao hơn Cố Khuynh Thành nhiều lắm, ngay từ đầu, Cố Khuynh Thành có thể nỗ lực đuổi theo tiết tấu của Dạ Thương Lan, thế nhưng càng về sau, Cố Khuynh Thành càng cảm thấy mệt mỏi, vô ý thức nhíu mày, nhìn về phía Dạ Thương Lan ánh mắt sinh ra một phần tìm tòi nghiên cứu.
Một phần tìm tòi nghiên cứu chiêu thức sở dụng của Dạ Thương Lan.
Kỳ thực, Cố Khuynh Thành lao thẳng đến đánh một trận với Dạ Thương Lan, cho rằng thực chiến đến xem, chính là vì tích lũy kinh nghiệm tác chiến, dù cho nàng thua, không có biện pháp tiến nhập Đoạn Thiên tháp, cũng không xem như thiệt thòi.
“Dạ Thương Lan, ta muốn xem, ngươi có phải thật không chê vào đâu được hay không!” Cố Khuynh Thành lạnh lùng cười, xuất kỳ bất ý vẫy ngân châm, nhìn như là muốn đánh lén Dạ Thương Lan, kì thực Cố Khuynh Thành dự định nghiên cứu bước tiến của Dạ Thương Lan.
Bước tiến của Dạ Thương Lan rất không giống người thường, rất nhanh rất chuẩn, hầu như mỗi một tiên của nàng, Dạ Thương Lan có thể trong nháy mắt tránh né, tốc độ cực nhanh ngay cả Cố Khuynh Thành cũng cảm thấy không bằng…
Quả nhiên…
Cây ngân châm đầu tiên vung đến, Dạ Thương Lan lấy tốc độ cực nhanh tránh ra diện tích lớn nhất của ngân châm, những ngân châm khác bị trường kiếm đánh rơi, không chút ngân châm nào thương tổn được, kỳ thực Dạ Thương Lan sớm phòng bị thủ đoạn này của Cố Khuynh Thành, nên hắn đánh rớt những ngân châm này cũng phi dựa vào bước tiến tốt.
Cố Khuynh Thành bào chế đúng cách phóng ngân châm vài lần, rốt cục nhìn rõ đại khái bước tiến của Dạ Thương Lan, nàng không biết đây là linh kỹ đặc hữu của Bạch Hổ quốc, là chuyên môn dùng để phối hợp sử dụng linh lực phong hệ.
vongthuuyen.com
Loại linh kỹ này, tên là huyễn ảnh tiên tung, uy lực không thua gì linh kỹ địa cấp, chỉ bất quá Dạ Thương Lan không phải là linh sư phong hệ, uy lực của huyễn ảnh tiên tung cũng không có được hắn phát huy hết.
Thế nhưng, Cố Khuynh Thành lại bất đồng, bản thân nàng chính là linh sư toàn hệ, mỗi một loại linh kỹ ở chỗ nàng đều có thể phát huy ra uy lực tối đại hóa, mạc thanh sở bước tiến của huyễn ảnh tiên tung, Cố Khuynh Thành đem linh lực phong hệ ngưng tụ trên hai chân, thử sử dụng một lần.
Mà hiệu quả của lần này, để Cố Khuynh Thành mừng rỡ, bởi vì xoay người rất nhanh của nàng một rơi đánh tới tay trái của Dạ Thương Lan, trên cánh tay trái của Dạ Thương Lan lập tức sinh ra một vệt máu.
Cố Khuynh Thành đắc ý cười: “Dạ Thương Lan, xem ra, ngươi muốn thắng cuộc tranh tài này, sợ rằng không dễ a!”
Lời nói này…
Sắc mặt của Dạ Thương Lan đều đen, linh kỹ đặc hữu của Bạch Hổ quốc bọn họ đều bị Cố Khuynh Thành dễ dàng học được, Cố Khuynh Thành còn nói lời này? Đơn giản là được tiện nghi khoe mẽ!
Bất quá, thiên phú của Cố Khuynh Thành cũng làm cho Dạ Thương Lan hứng thú.
“Muốn linh kỹ, bổn vương để ngươi hảo hảo học một ít!” Dạ Thương Lan lộ ra nụ cười, trường kiếm trong tay thật nhanh vẽ ra từng đạo kiếm hoa, chỉ nghe Dạ Thương Lan khẽ quát một tiếng: “Lửa nhứ khắp bầu trời!” Liền có hỏa hoa khắp bầu trời từ trên thân kiếm không ngừng bay ra, càng lúc càng lớn.
Cố Khuynh Thành nhíu mày, đồng thời tránh né nặn ra một lồng bảo hộ, như trước quan sát Dạ Thương Lan làm sao sử xuất hỏa nhứ mãn thiên.
Hỏa nhứ mãn thiên, đồng dạng là linh kỹ địa cấp, là thăng cấp bản của hỏa vũ mãn thiên, yêu cầu linh lực đối với người sử dụng cũng cao hơn so với hỏa vũ mãn thiên, ngày hôm qua Cố Khuynh Thành hoàn thành toàn bộ tấn cấp, hiện tại đã là nhất tinh linh vương sử dụng hỏa nhứ mãn thiên ngược lại cũng là có thể.
Không biết là Dạ Thương Lan cố tình để Cố Khuynh Thành học tập hay là thế nào, tốc độ dưới tay hắn càng ngày càng chậm, hình như pha quay chậm từng chiêu từng thức hiện ra trước mặt Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành hiểu Dạ Thương Lan là cố ý để cho nàng học, học tập, càng phát dụng công thật giống như một hài tử thích học chiếm được chỉ đạo hấp thu chất dinh dưỡng cần thiết. Dần dần, mọi người cũng phát hiện, cuộc tỷ thí này, đã không phải là tỷ thí nữa mà biến thành hiện trường dạy học.
Như thế vừa nhìn, tất cả mọi người chăm chú nhìn, dù sao linh kỹ của hoàng thất Bạch Hổ quốc còn không phải ai muốn học cũng có thể học.
Chỉ là…
Dạ Thương Lan cũng không có hào phóng như vậy, thấy mọi người nhất phó dáng dấp trông mòn con mắt, Dạ Thương Lan lạnh lùng nhìn quét một vòng, phất tay thi cái chắn bao phủ chung quanh lôi đài, ngăn cách ánh mắt mọi người.
Hừm linh kỹ của hoàng thất Bạch Hổ quốc hắn là ai muốn học liền có thể học?
Chê cười!
Cố Khuynh Thành thấy Dạ Thương Lan che giấu ánh mắt mọi người, đối với hành vi ấu trĩ của Dạ Thương Lan buồn cười lắc đầu, nhưng cũng càng thêm dụng công học. May mà, Cố Khuynh Thành tuy rằng không gọi được đã gặp qua là không quên được, nhưng nhìn vài lần như trước nhớ thất thất bát bát, rất nhanh thì học xong hỏa nhữ mãn thiên.
“Hỏa nhữ mãn thiên!”
Một tiếng khẽ kêu rơi xuống, hỏa diễm chặt tận lực bồi tiếp khắp bầu trời, như tuyết nhứ phô thiên cái địa mà đến, đập đến chỗ Dạ Thương Lan.
“Xú nữ nhân, ngươi thật muốn mưu sát bổn vương?” Dạ Thương Lan biến sắc vội vã né tránh.
Cố Khuynh Thành sử dụng linh lực nhiều lắm, uy lực của hỏa nhứ mãn thiên đã ở vô hình trung làm lớn ra, làm hại Dạ Thương Lan chỉ có thể chật vật chạy trốn.
(Luna: Càng edit càng chán, hèn gì lượt đọc mỗi ngày một ít nhỉ T_T)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...