Chương 30
Trước vẻ mặt kinh ngạc của Cao Tiểu Triều, Lê Mộc trấn định chùi chùi vết nước đang đọng trên mặt.
"Cao Tiểu Triều, cậu giữa trưa ăn gì vậy, sao có mùi là lạ a?" Lê Mộc lắc lắc nước trên tay ghét bỏ nói.
Cao Tiểu Triều tự mình ngửi miệng thối của mình, thiếu chút nữa tự làm mình hun ngạt mất, vừa cười vừa đánh trống lảng ha ha nói: "Hờ...!Hắc hắc, không có gì, ách, chúng ta nói chuyện Lãnh Huyên tiếp đi."
"Đúng đúng đúng, gần đây tôi còn muốn nhờ cậu một việc, tuy nàng không cho tôi đi làm, nhưng tôi vẫn phải đi Lãnh thị, nơi này cách nội thành lại khá xa, tôi tính toán ở phụ cận Lãnh thị thuê một căn nhà trọ nào đó để ở tạm, nhưng bên kia hình như không dễ tìm được phòng trống.
Tôi biết cậu nhân duyên rộng, hỗ trợ nghĩ nghĩ biện pháp đi huynh đệ!" Lê Mộc nghĩ cả nửa ngày rốt cục nhớ tới chính sự.
Cao Tiểu Triều nghĩ nghĩ, dừng một chút nói: "Chuyện này giao cho tôi, cậu chắc còn không biết, Hổ Nữu nhà nàng hình như có một bộ nhà trọ ba gian hai phòng ở bên kia, chắc nàng cũng sẽ không thu tiền hai ta..." Lúc này Cao Tiểu Triều vẻ mặt gian trá cùng Lê Mộc nhìn nhau một hồi, Lê Mộc cũng ngầm hiểu nháy mắt đáp về một ánh mắt 'ta hiểu được'.
"Ha ha, Hổ Nữu bên kia nhờ cậu.
Bất quá, ba gian hai phòng tôi cũng dùng không hết a, chỗ ở quá lớn một người ở không nổi, tôi phải tìm người thuê chung thử xem, vụ này làm sao bây giờ a?" Lê Mộc rầu rĩ nói.
Chỉ tiếc trên thế giới này không có thuốc hối hận, nếu quả thật lại cho Lê Mộc một lần cơ hội hắn nhất định sẽ không nói ra cái lời muốn thuê chung này.
Chỉ thấy Cao Tiểu Triều lúc này biểu tình lập tức biến nhộn nhạo, một bên dùng ngữ điệu bi tiện chết người đối Lê Mộc nói: "Tôi vừa rồi đều nói là chúng ta, đương nhiên là tôi và cậu ở chung.
A ~ oppa, anh cảm thấy người ta và anh cùng nhau thuê chung thì thế nào ~~~ "
Thím có thể nhẫn thúc không thể nhịn, giờ phút này Lê Mộc đã thật sự chịu không nổi bộ mặt ti tiện của Cao Tiểu Triều, một cái tát hướng về phía đầu Cao Tiểu Triều quạt qua: "Đờ phắc, lão tử thật sự chịu không nổi ngươi, có thể nói chuyện thì hảo hảo mà nói chuyện, không thể nói chuyện đừng nói nữa! Ta đang nói chuyện nghiêm chỉnh, ngươi và ta cùng nhau thuê chung làm chi?" Trời biết hắn Lê Mộc đời trước là nữ, bất quá sao cứ cảm thấy Cao Tiểu Triều càng giống hơn một chút.
Cao Tiểu Triều nghe như thế mới không tình nguyện bày ra tư thái chính chắn, nghiêm trang nói: "Dù sao tôi cả ngày cũng không có việc gì làm, cha tôi cậu cũng không phải không biết, hắn mỗi ngày nhìn tôi ở nhà nhàn rỗi hắn nhìn đến phiền lòng, cứ thích phát hỏa với tôi, gặp tao ương cũng là tôi, cho nên tôi đã sớm có ý tưởng dọn ra ngoài, bằng không cũng sẽ không lưu ý đến phòng ở của nhà Hổ Nữu."
Nhất thời không ngờ được, hóa ra Cao Tiểu Triều cũng muốn dọn ra ngoài, vừa hay hắn cũng có bạn, Lê Mộc cho Cao Tiểu Triều một nụ cười hiểu ý "Quả nhiên là hảo huynh đệ!"
Thời điểm Lê Mộc trở về đại khái là một lát sau giữa trưa, hắn lại ở trong nhà Cao Tiểu Triều ngây người cả chiều cũng không làm chính sự, hứng thú tràn lên não cả hai đều chìm đắm đùa giỡn đến tung trời, hai tên nói chính sự xong chính là các loại chém gió, từ nam nhân chém đến nữ nhân, từ Obama chém đến Kim Jong-un, cho nên chớp mắt liền đến 6h tối.
Cao Tiểu Triều lơ đãng nhìn ánh sáng bên ngoài, thời tiết đã qua giữa hè, chiều dài ban ngày cũng dần dần ngắn đi, tuy rằng chỉ mới hơn 6h nhưng tà dương đã có xu thế muốn xuống núi.
Thấy thời gian đã không còn sớm, Cao Tiểu Triều cũng chỉnh chỉnh lại y phục đứng lên, vỗ vỗ bả vai Lê Mộc nói: "Đi thôi, đầu gỗ, hôm nay tôi mời cậu đi khách sạn Huy Hoàng ăn cơm, mấy ngày trước tôi đi ra ngoài chơi, nhận đứa con lão tổng khách sạn Huy Hoàng làm tiểu đệ, hắn đưa tôi tấm thẻ VIP, nói là có thể ở khách sạn của bọn họ tùy tiện ăn, hôm nay cậu muốn ăn cái gì tùy tiện gọi, dù sao cũng không phải choa tiêu tiền."
Nói xong, Cao Tiểu Triều từ túi tiền lấy ra tấm card thuần đen, mặt trên in dấu của khách sạn Huy Hoàng, tới khi nào Cao Tiểu Triều mới đổi được bộ dạng đáng khinh kia, rõ ràng là ăn chực không phải trả tiền người ta lại được hắn nói thuận lý thành chương như vậy.
Khách sạn Huy Hoàng này Lê Mộc kiếp trước có biết đến, xem như là khách sạn cấp sáu sao nổi danh quốc nội, ở Z thị cùng Q thị đều có mấy nhà chi nhánh, nổi danh hương vị ngon chính tông, nghe nói tổng đại lý ở Q thị đầu bếp đều là hậu nhân ngự trù Thanh cung, khách sạn chuyên môn mở cho kẻ có tiền, phục vụ siêu tốt, chỉ cần ngươi có tiền, mãn hán toàn tịch cũng có thể làm ra cho ngươi.
Lê Mộc kiếp trước luôn nghĩ muốn đến nơi đó nếm thử đồ ăn ngon một lần, lần này vừa lúc có người mời khách, không ăn không được, làm một dân ăn hàng thuần chủng Lê Mộc đương nhiên sẽ không cự tuyệt, cũng liền thí điên thí điên đi thu thập một chút, theo Cao Tiểu Triều lái xe đến khách sạn Huy Hoàng.
————————————————————————————————————————
Lãnh thị văn phòng tổng giám đốc.
Công ty từ trên xuống dưới người đã đi hết không sai biệt lắm, nhưng duy độc tổng giám đốc đại nhân của Lãnh thị vẫn còn cần cù chăm chỉ công tác, chiếu theo trước kia lúc này Lãnh Huyên cũng sớm nên ly khai, nhưng hôm nay không có, ngược lại là xử lý một đống một đống văn kiện, không riêng gì xử lý xong việc hôm nay, mà ngay cả văn kiện hai tuần tiếp theo cũng bị Lãnh Huyên làm sạch.
Sau khi làm xong một phần văn kiện cuối cùng trên tay, Lãnh Huyên lại bắt đầu tìm xem trên bàn mình còn cái gì chưa xử lý, kết quả phát hiện bí thư của nàng chỉ chuẩn bị văn kiện trong hai tuần cho nàng, bỗng chốc ngồi vào ghế tổng đần ra.
Nàng dường như là muốn tìm việc làm để kéo dài thời gian.
Liều mạng xử lý việc như vậy chỉ bởi vì phụ thân Lãnh Phong.
Lãnh Phong hẹn Nhâm đổng cùng con trai hắn, hơn nữa dặn Lãnh Huyên buổi tối sau khi tan tầm phải chạy qua chỗ hẹn, nhưng Lãnh Huyên cũng không muốn đi, trời sinh tính cách nàng làm cho nàng không dễ dàng cam tâm nghe theo người khác an bài, điều này cũng là lý do vì sao phía trước nàng cho dù rời nhà trốn đi cũng muốn giải trừ hôn ước với Lê Mộc.
Nhưng lúc này đây, tựa hồ chiêu này không hiệu nghiệm.
Chuyện hôn ước lần trước đã làm cho Lãnh phụ mẫu mất kiên nhẫn, bởi vì Lãnh phụ hy vọng để cho con gái duy nhất của Lãnh gia gia chủ là Lãnh Huyên đến kế thừa địa vị gia chủ của Lãnh thị gia tộc, nhưng mà một người con gái như Lãnh Huyên nếu không có một chỗ dựa cường đại vững chắc để duy trì nàng, vô luận nàng tài năng đến đâu cũng không thể ổn định Lãnh gia trạng huống, đến lúc đó những người bên nội nội ngoại ngoại mơ ước vị trí gia chủ nhất định sẽ chạy ra cướp đoạt, thời điểm nội loạn mấy đại gia tộc nhìn chằm chằm như hổ rình mồi khác nhất định sẽ đến phân một ly canh, chia cắt Lãnh gia.
Muốn tìm một chỗ dựa cường đại vững chắc nói dễ hơn làm, biện pháp duy nhất chính là kết thông gia, điều này cũng là lý do vì sao Lãnh phụ đã sớm đáp ứng Lê gia cầu hôn.
Nguy cơ trước kia của Lãnh thị hoàn toàn không phải ngẫu nhiên, mà là bị người âm mưu bày ra, phải nói lần này Lãnh thị có thể thành công vượt qua nguy cơ, chỉ dựa vào Lãnh Huyên một người không thể nào có thể dễ dàng cứu lại như vậy, đại bộ phận là bởi vì công bố hôn ước cùng Lê gia sau đó nhờ vào thủ đoạn của Lê gia, một phần nguyên nhân khác là dựa vào trợ giúp tài chính từ Nhâm gia của Chính Dương tập đoàn, hiện tại đã không có chỗ dựa vững chắc như Lê gia, Nhâm gia liền thành lựa chọn tốt nhất.
Khi Lãnh Huyên còn đang tự hỏi làm sao để cự tuyệt yêu cầu phó ước của Lãnh phụ, cửa văn phòng đã bị đẩy ra, vào đúng là Lãnh phụ.
"Huyên nhi a, ba đã biết con sẽ dây dưa không đi, cho nên ba tự mình đến đón, hai chúng ta cùng đi đi thôi, cho dù con không thích Nhâm gia công tử, ít nhất cũng phải đi nhìn Nhâm bá bá, Chính Dương tập đoàn cùng Lãnh thị chúng ta sâu xa rất nhiều, con tương lai tiếp nhận Lãnh thị cũng cần giao tiếp với Nhâm gia, thuận tiện ba mang con đi theo cùng Nhâm bá bá nói chuyện hợp tác sáu tháng cuối năm."
Lãnh Huyên vừa thấy Lãnh phụ đem sự tình xả đến công tác, cũng không tiện nói cái gì nữa, đành phải không tình nguyện theo sát Lãnh phụ đi đến nơi hẹn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...