Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

"Còn một ưu điểm khác của lão, lại là thực lực của ai mạnh hơn lão, thì lão sẽ buông cao ngạo đầy người kính nể hắn, lúc trước lão đối với ngươi như thế, chỉ là vì
ngươi chỉ là một thiên tài có thiên phú, cũng không phải là loại cường
giả có thể làm cho lão ngưỡng vọng, hiện giờ ngươi thành công luyện chế
ra đan dược, lão muốn bái ngươi làm sư, cũng là đương nhiên!"


Thượng Thần cười cười: "Đương nhiên, lão tìm ngươi bái sư, quả thật cũng có tư tâm, tư tâm của lão là vì Phong Cốc! Không thể không nói, lee~lqđ Phong trưởng lão này quả thật rất trung tâm đối với Phong Cốc, hiện tại lão biết dùng sức mạnh với ngươi là vô dụng, tính toán buông cái giá,
nếu ngươi thu lão làm đồ đệ, về sau Phong Cốc gặp phải nguy hiểm gì,
phỏng chừng ngươi cũng không cách nào ngồi xem mặc kệ."

Đây chính là điểm tư tâm duy nhất của lão!

Cố Nhược Vân khẽ cười một tiếng, ánh mắt thanh lãnh nói: "Đối với lão, ta

không có hứng thú gì, cũng không tính toán thu lão làm đồ đệ, chẳng qua
ngươi nói với ta một chút tình huống Phong Cốc trước, tỷ như —— Hỏa Linh Thú!"

Điều này, là Tiểu Chu Tước muốn biết.

Dù sao nàng
ấy mới vừa thu một tiểu đệ, nhưng mà gia tộc tiểu đệ này lại bị Phong
Cốc giam cầm, nàng ấy làm lão đại, đương nhiên muốn báo thù giúp tiểu
đệ! Hơn nữa Cố Nhược Vân có một loại cảm tình, chờ sau khi nàng vào Đệ
Nhất thành, ắt phải dính dáng với người Phong Cốc.

Một khi đã như vậy, tất nhiên phải hỏi thăm một chút tin tức liên quan tới Phong Cốc.

"Cốc chủ Phong Cốc quả thật là một cường giả, cường đại của ông ta, cũng
không chỉ là ở phương diện thực lực, mà là các phương diện đều rất cường đại," Cho dù Tá Thượng Thần không có cảm tình gì đối với Phong Cốc, lại cũng không thể không bội phục năng lực của Cốc chủ Phong Cốc này:
"Nhưng mà, Phong Cốc này lại con nối dòng điêu linh, tổng cộng Cốc chủ
chỉ sinh ra một nhi một nữ, thiếu gia Phong Cốc kia vốn thiên tư trác
tuyệt, cũng là thiếu Cốc chủ Phong Cốc danh chính ngôn thuận, nhưng mà
sau này lại bị một gã cường giả không biết tên ám toán, làm cho thực lực đều phế! Ngay cả sinh mệnh cũng nguy ở sớm tối, Cốc chủ Phong Cốc vì
cứu hắn, hợp lại toàn lực, hơn nữa còn khiến thực lực của mình rút lui."

Cố Nhược Vân không nói gì, nghiêm cẩn nghe Tá Thượng Thần tự thuật, đôi

con ngươi thanh lãnh kia vẫn không hề bận tâm, trong lòng lại không biết suy nghĩ cái gì.

"Đoạn thời gian kia, Phong Cốc cũng không yên
ổn, cũng ngay tại khi đó, Phong Tiêu Tiêu đứng dậy lấy thực lực của mình bình phục nội loạn của Phong Cốc, cũng làm cho Cốc chủ thấy được năng
lực của nàng ta. Bởi vậy đã truyền vị trí thiếu Cốc chủ Phong Cốc này
cho nàng ta, hiện giờ, thế nhân đều cho rằng thiên phú của Phong Tiêu
Tiêu xuất chúng, mới ép thiếu gia Phong Cốc xuống, lại không biết tiểu
thiếu gia Phong Cốc kia sớm đã bị phế thực lực, không có năng lực đảm
nhiệm vị trí thiếu Cốc chủ này."

Cố Nhược Vân trầm mặc một lúc
lâu, ngẩng đầu nhìn về phía Tá Thượng Thần: "Thiếu gia Phong Cốc là một
phế vật, hẳn là một bí mật ở Đệ Nhất thành, một khi đã như vậy, sao
ngươi lại biết chuyện này?"


Nghe vậy, Tá Thượng Thần cười cười:
"Tiểu Vân Nhi, chẳng lẽ ngươi quên Huyền Âm Điện của bổn hoàng tử ở Tây
Linh đại lục là làm cái gì? Trên đời này, lqđ không có chuyện ta không
biết! Mặt khác, còn có một việc ta muốn nói cho ngươi, Phong Tiêu Tiêu
và tiểu thiếu gia Phong Cốc là huynh muội đồng phụ dị mẫu (cùng cha khác mẹ)?"

Cố Nhược Vân giật mình, có chút kinh ngạc nhìn về phía Tá
Thượng Thần: "Ngươi nói với ta chuyện này làm cái gì? Chẳng lẽ ngươi
muốn nói, tiểu thiếu gia Phong Cốc bị phế thực lực, là Phong Tiêu Tiêu
giở trò quỷ?"

"Ta chỉ đoán mà thôi," Tá Thượng Thần nhún vai: "Dù sao, Phong Tiêu Tiêu hoàn toàn có động cơ làm như thế……..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui