Edit: Kaylee
"Tông chủ, xảy ra chuyện gì?"
Nam tử trung niên có chút không hiểu nhìn Tông chủ, không biết rốt cục trên thư kia là nội dung gì, làm cho Tông chủ cũng không bình tĩnh.
"Là Hồng Liên Lĩnh chủ gửi thư," Thường Lâm hít một hơi thật sâu: "Hắn nói nữ nhi của hắn có việc tiến đến Dược Tông, làm chúng ta giúp hắn chiếu cố nữ nhi của hắn!"
"Hồng Liên Lĩnh chủ có nữ nhi?"
So với Y thánh thu một đệ tử, chuyện Hồng Liên Lĩnh chủ có nữ nhi này càng làm cho nam tử trung niên khiếp sợ.
Hơn nữa, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Đồ đệ của Y thánh đến Dược Tông giúp vui cũng thôi, dù sao nàng cũng là một Y Sư, nhưng mà thế nào nữ nhi của Hồng Liên Lĩnh chủ cũng đến đây?
"Tông chủ, có phải vị cô nương kia cũng đã đến dưới cửa Dược Tông hay không? Ta phải đi đón hai người vào tông môn ngay." Nam tử trung niên chậm rãi bình ổn khiếp sợ trong nội tâm, cung kính mở miệng nói.
"Hai vị cô nương gì?" Thường Lâm không hiểu ra sao nhìn nam tử trung niên: "Chỉ có một, ngươi đón một người là được."
"Hả?"
Lúc này đây, đến lượt nam tử trung niên ngây ngẩn cả người, hắn dè dặt cẩn trọng liếc mắt nhìn Thường Lâm, nói: "Không phải người mới nói nữ nhi của Hồng Liên Lĩnh chủ cũng đến đây sao? Nữ nhi của đồ điên kia nếu chúng ta không chăm sóc tốt, lấy tính tình của hắn tuyệt đối sẽ san bằng Dược Tông chúng ta."
Hơn nữa, hắn còn nghe nói ở trước đây không lâu, người điên kia đã đột phá đến cảnh giới Võ Thánh!
Kia nhưng là Võ Thánh đó!
Trên toàn bộ đại lục, cũng chỉ có Đệ Nhất thành mới có được Võ Thánh!
"À, hình như ta quên nói, nữ nhi của Hồng Liên Lĩnh chủ cũng tên là Cố Nhược Vân!"
Ầm!
Một câu nói này giống như tiếng sấm, trực tiếp đánh nam tử trung niên bảy điên tám đảo, ngây ngốc nhìn về phía Thường Lâm: "Tông chủ, người là nói đồ đệ của Y thánh và nữ nhi của Hồng Liên Lĩnh chủ là cùng một người?"
Thường Lâm cười khổ một tiếng, nói: "Lâm Dương, ngươi nhanh đi xuống đón vị cô nương kia, nếu ta nhớ không lầm, lúc này đây có vẻ là nữ nhi của Hoàng trưởng lão Hoàng Phỉ Phỉ chấp quản ở ngoài tông môn, bình thường Hoàng Phỉ Phỉ kia đã kiêu ngạo ương ngạnh, không thiếu bắt nạt người, nhưng mà bản Tông chủ nể mặt Hoàng trưởng lão chỉ cần nàng ta không quá phận thì mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng lúc này đây lại khác! Cô nương kia không chỉ là đồ đệ của Y thánh, còn là nữ nhi của Hồng Liên Lĩnh chủ, nếu bị ủy khuất gì, chỉ sợ Dược Tông chúng ta đây thật sự sẽ bị người nhổ tận gốc! Hơn nữa hai người kia đều siêu cấp bao che khuyết điểm! Nhưng mà, Hồng Liên Lĩnh chủ cố ý nhắc nhở một câu, hắn không hy vọng nhiều người biết nha đầu kia là nữ nhi của hắn!"
Một Y thánh cũng thôi, quan hệ của ông và Y thánh tương đối tốt, đến lúc đó thực phạm vào sai thì nhận lỗi là được, Hồng Liên Lĩnh chủ lại khác, trình độ bao che khuyết điểm của đồ điên kia người người đều biết, đã từng có người ngộ sát một gã sai vặt trông cửa của Hồng Liên Lĩnh, kết quả, hắn đơn thương độc mã (một mình một ngựa) đi diệt cả nhà người ta.
Huống chi, này còn là nữ nhi của hắn!
Thực chịu ủy khuất, dựa theo tính cách kia của Hồng Liên Lĩnh chủ có thể buông tha Dược Tông?
Lâm Dương đột nhiên giật mình tỉnh lại, hung hăng rùng mình một cái, vội vàng chạy về phía ngoài tông môn, trong lòng lại đang không ngừng cầu nguyện hi vọng Hoàng Phỉ Phỉ sẽ không không coi ai ra gì như bình thường.
Dù sao, Hoàng Phỉ Phỉ có tính cách gì mọi người Dược Tông đều rõ ràng! Nhưng mà gia gia của nàng ta quyền cao chức trọng, cho dù là Tông chủ cũng phải lễ nhượng ba phần, mới tạo nên tính cách kiêu ngạo ương ngạnh hiện giờ của nàng ta.
Đáng tiếc, Lâm Dương vẫn chậm một bước, hắn mới vừa đi đến chân núi, đã nhìn thấy Hoàng Phỉ Phỉ và Cố Nhược Vân bị mọi người vây xem.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...