Những người nói mấy lời này đều là người đi theo lão môn chủ rất nhiều năm, cũng là những người mà lão môn chủ tin tưởng nhất. Mà bọn hắn, hoàn toàn không tin, Vệ Y Y có thể ra tay sát hại lão môn chủ, bởi vì nàng hoàn toàn không có lí do để làm vậy.
Vinh Hân cười lạnh một tiếng, trong mắt hiện lên tia sáng lạnh: "Những việc này, đều là Lâm Quân tận mắt nhìn thấy, lúc đó, Lâm Quân là vị hôn phu của Vệ Y Y, hắn cũng không có lí do gì để hãm hại nàng cả, nếu hắn thật sự chứng kiến tất cả, vậy việc này chắc chắn không phải giả."
"Đúng vậy." Nam tử luôn im lặng đứng cạnh Vinh Hân từ lúc bắt đầu đến giờ, cuối cùng cũng gật đầu, trong mắt hiện lên tia tàn nhẫn, nói:
"Chính ta tận mắt nhìn thấy Vệ Y Y hạ độc lão môn chủ luôn luôn tin tưởng nàng, khi đó, ta còn không tin nàng sẽ làm ra những việc như vậy, nhưng sự thật đã nói cho ta biết, nàng chính là một nữ nhân lòng dạ độc ác, trong ngoài không giống nhau! Loại nữ nhân nhân này rõ ràng chết cũng không hết tội, ngay cả người luôn yêu thương nàng ta như lão môn chủ nàng ta cũng có thể ra tay sát hại, nàng có còn là người nữa không?"
Vệ Y Y, ngươi đừng tránh ta tuyệt tình, ta là nam nhân, mà nam nhân thì cần phải giải quyết sinh lý! Ta chỉ là không thể nhịn lại được sự dụ hoặc của nữ đệ tự khác mà phát sinh quan hệ một lần, ngươi liền muốn nói chuyện này với lão môn chủ, còn đòi giải trừ hôn ước với ta. Lão môn chủ yêu thương ngươi như vậy, nếu hắn biết được, chắc chắn sẽ đuổi ta ra khỏi Y Môn!
Cũng vì vậy, năm đó, ta đã bỏ hết vốn liếng ra để nhận được sự chú ý của Vinh Hân, vừa lúc trở thành đồng minh cho dã tâm của nàng ta, chẳng những hạ độc giết chết lão môn chủ, còn có thể hãm hại ngươi! Ai bảo ngươi không hiểu rõ nam nhân, còn bắt ta cả đời chỉ có một mình ngươi, đây rõ ràng là người si nói mộng! Nam nhân nào mà không có tam thê tứ thiếp?
Ngươi là đệ tự được môn chủ yêu thương nhất thì đã sao? Nói cho cùng cũng chỉ là một nữ nhân mà thôi, là một nữ nhân, phải biết mắt nhắm mắt mở cho qua khi nhìn thấy nam nhân có quan hệ cùng nữ nhân khác!
Nghĩ tới quá khứ, ngoan độc trong mắt của Lâm Quân càng sâu. Từ trước tới nay hắn đều không cảm thấy bản thân mình sai, hắn thấy, người sai chính là Vệ Y Y.
“Ầm!” Ngồi trên ghế trưởng lão, có một vị trưởng lão mặc áo trắng vỗ bàn đứng dậy, phẫn nộ trừng mắt nhìn Lâm Quân:
"Lâm Quân, ngươi đừng nghĩ rằng mấy hành động những năm gần đây không ai biết! Ngươi có quan hệ không trong sáng với rất nhiều nữ đệ tử? Còn có cả những nữ đệ tử không tình nguyện, ngươi liền dùng sức mạnh cưỡng ép! Chúng ta không so đo với ngươi chỉ vì nể mặt môn chủ, ngươi đừng có được một tấc lại muốn thêm một bước! Nói thật, mấy lời nói của ngươi, một chữ lão phu cũng không tin! Bây giờ ta muốn đi tìm Vệ Y Y, chỉ có khi nàng chính miệng thừa nhận thì ta mới tin!
“Xoát xoát xoát!”
Nhìn thấy hắn bước nhanh ra phía cửa, mấy vị trưởng lão lâu đời cũng nhao nhao đứng dậy, chắp tay cúi đầu với Vinh Hân, lập tức rời khỏi.
Trước đây, dù sao môn chủ với Vệ Y Y cũng là sư tỷ muội, cuối cùng lại vì một nam nhân liền hoài nghi sư tỷ luôn gắn bó như chân tay với mình! Kết quả này thực sự khiến lòng bọn hắn lạnh ngắt. Những năm qua, bọn hắn kiên trì không rời khỏi Y Môn, chỉ vì muốn đòi lại công đạo cho lão môn chủ đã chết.
Bây giờ, Vệ Y Y chính là hi vọng duy nhất của bọn hắn! Chắc chắn nàng biết rõ lí do lão môn chủ chết, chỉ có nàng, mới có thể lột mặt thật của Lâm Quân ra trước mắt môn chủ.
"Người đâu, ngăn bọn hắn lại cho ta!" Sắc mặt Lâm Quân trầm xuống, lạnh lùng phân phó.
Lập tức, mấy vị trưởng lão còn lại đứng lên, không nói lời nào liền đứng đuổi theo mấy vị trưởng lão kia, chớp mắt đã chạy tới cửa, chặn lại mấy vị đang chuẩn bị rời khỏi phòng hội nghị kia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...