Edit: kaylee
Hồng y thiếu nữ khinh bỉ nhìn Mộ Dung Yên, trên mặt tràn đầy khinh thường.
Theo nàng, mình là thiên kim đại tiểu thư của một phủ Thành chủ, dựa vào cái gì phải cúi đầu đối với loại nữ nhân này?
Lễ phép?
Lễ phép chính là dùng cho người có thân phận cao hơn nàng!
Ở Bình Nguyên Chi Khâu, tất cả thiên kim công tử của các phủ Thành chủ nàng đều gặp qua, nữ tử này rõ ràng thật xa lạ, vậy chứng minh nàng ta cũng không phải là nữ nhi của Thành chủ nào, một khi đã như vậy, vậy vì sao nàng muốn khách khí với nàng ta?
Kỳ thực, ở dưới tình hình bình thường hành vi của hồng y thiếu nữ, là không có vấn đề.
So thân phận, quả thật Mộ Dung Yên thấp hơn nàng ta mấy cấp bậc, nhưng cố tình là, Cố Nhược Vân thân là Thành chủ Hắc Nham Thành lại ở sau lưng nàng!
Nhưng mà, Cố Nhược Vân cũng không để ý đến hồng y thiếu nữ, nàng nhìn lão bản của vũ khí điếm ở một bên, hỏi: "Thanh kiếm này bao nhiêu tiền."
"À," Lão bản vũ khí điếm sửng sốt một chút, cung kính hồi đáp: "Mười Kim tệ."
Nếu bán thanh kiếm này cho những người khác, chẳng sợ một ngàn Kim tệ hắn đều sẽ không bán, lqd nhưng dù sao Cố Nhược Vân cũng là Thành chủ đương nhiệm của Hắc Nham Thành, vì đánh tốt tầng quan hệ này, lão bản vũ khí điếm cũng không có hét giá.
"Mười Kim tệ phải không?"
Cố Nhược Vân lấy ra mười Kim tệ ở trong ống tay áo đưa tới trên tay lão bản vũ khí điếm, nhàn nhạt nói: "Đây là Kim tệ đưa cho ngươi, mặt khác, nếu về sau ngươi có chuyện gì, có thể đi Mộ Dung thế gia, Mộ Dung gia chủ sẽ biết nên làm như thế nào."
Giờ này khắc này, như thế nào Cố Nhược Vân không biết lão bản vũ khí điếm này là muốn đáp thượng quan hệ? Vì vậy nàng cũng làm hắn như nguyện.
Thật rõ ràng, được đến một câu nói này, lão bản vũ khí điếm còn muốn hưng phấn hơn buôn bán lời mấy trăm vạn Kim tệ!
Nếu có thể đáp thượng quan hệ với phủ Thành chủ, chính là bao nhiêu tiền cũng mua không được.
"Ngươi…...."
Hồng y nữ tử tức đến mức cả người run run, mặc dù nàng thích thanh kiếm này, nhưng không nhất định phải mua được, nhưng vấn đề là, từ nhỏ đến lớn, nàng muốn gì đó, thì chưa từng bị thua, càng không có người dám cướp đoạt với nàng.
Cho nên, bất luận như thế nào, nàng đều sẽ không tặng kiếm cho những người khác.
"Mười Kim tệ?" Nghĩ đến đây, nàng hừ lạnh một tiếng, đoạt túi tiền trong tay nha hoàn lại, cao ngạo tiêu sái đến trước mặt Cố Nhược Vân: "Thanh kiếm này ta sẽ không cho ngươi! Không phải là vấn đề mười Kim tệ sao? Chỗ này ta có một trăm Kim tệ, coi như ta bố thí cho ngươi."
Sau khi lão bản vũ khí điếm nghe thấy lời này thì khinh thường quét mắt nhìn hồng y thiếu nữ.
Nàng thật đúng cho rằng thanh kiếm này chỉ cần mười Kim tệ à? Mười Kim tệ của ngươi nhiều lắm mua một thanh phá đồng lạn thiết (sắt vụn)! Bản thân chỉ là vì mặt mũi của Thành chủ đại nhân mới chỉ muốn mười Kim tệ, nàng lại thật tin giá này.
"Vị cô nương này, ta khuyên ngươi vẫn là giao thanh kiếm cho Mộ Dung cô nương, trong tiệm ta còn có vật phẩm khác, không bằng ngươi xem một chút đi, lee~l/qđ nếu ngươi không thích kiếm trong tiểu điếm ta đây, cũng hoan nghênh ngươi đi nơi khác xem một chút," Lão bản vũ khí điếm hừ hừ, tiếp tục nói: "Mặt khác, giá của thanh kiếm này cũng không chỉ một trăm Kim tệ, ngươi đến xem giá trước rồi nói sau."
Hồng y thiếu nữ rất là khinh thường, lão bản rõ ràng bán thanh kiếm này giá mười Kim tệ, bản thân nguyện ý ra giá gấp 10, đó là để mắt hắn!
Nếu không mà nói, chỉ bằng loại người như các nàng, một trăm Kim tệ còn không biết kiếm đến khi nào.
Chính là, sau khi mắt thấy lão bản nói ra giá, hồng y thiếu nữ trực tiếp choáng váng.
"Một vạn chín ngàn Kim tệ? Điều đó không có khả năng, rõ ràng ngươi chỉ bán mười Kim tệ! À, ta đã biết, các ngươi liên hợp lại muốn lừa bịp ta, chẳng lẽ các ngươi thật không biết ta là ai?" Hai mắt hồng y thiếu nữ tràn đầy lửa giận, theo nàng, chính là lão bản vũ khí điếm liên hợp với hai người kia muốn lừa gạt nàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...