Edit: kaylee
"Cố nha đầu, đây là báo ứng y nên thừa nhận, tất cả đều làm theo như lời của Cố nha đầu đi."
Cho dù ông không thích Hạ Khởi, hơn nữa còn rất nhiều lần muốn xử trí y, nhưng thật đến loại thời điểm này, tâm vẫn là co lại, chỉ là nghĩ đến những hành vi của y, bất giác tâm ác độc lên.
Bất luận Hạ Khởi làm chuyện gì, thân là phụ thân của y, có lẽ chỉ cần y nguyện ý sửa lại, cuối cùng đều có thể tha thứ.
Nhưng y đã làm một việc, vĩnh viễn không cách nào tha thứ.
Kia chính là đồng tộc tướng tàn!
Hơn thế còn làm hại tôn tử bảo bối nhất của ông không rõ tung tích.
Cho nên, mặc kệ Cố Nhược Vân sẽ làm gì y, ông cũng sẽ không ngăn cản.........
"Tốt, Độc Tôn, chuyện này cần sự trợ giúp của ông, kế tiếp, ta sẽ làm cho hắn đi vào làm bạn với Linh Tiêu, không phải y luôn luôn muốn có được nó à, ta sẽ cho y cơ hội này."
Cố Nhược Vân nhìn sắc mặt tái nhợt của Hạ Khởi, không nhanh không chậm nói.
"Nha đầu, đến lúc đó ngươi nói cho lão phu nên làm như nào là được."
Độc Tôn gật gật đầu.
Ở trong đại lục, cho dù ông có thanh danh không tốt, nhưng mà giết hại huynh đệ nhất mẫu đồng bào (anh em ruột cùng mẹ sinh ra), nhất là còn vì đoạt vị, loại chuyện này ông tuyệt đối làm không được! Mà ông, lúc trước chống lại Tam Đại Chế Tài, cũng là bởi vì gia chủ đệ đệ của mình bị người mưu hại, kết quả, ông cả đêm diệt toàn tộc đối phương báo thù vì huynh đệ, bởi vậy gặp phải Tam Đại Chế Tài đuổi giết........
"Vậy làm phiền ông."
Cố Nhược Vân mỉm cười, sau đó nói với Hạ lão gia tử: "Hạ gia chủ, không biết ông có thể rời đi trước hay không?"
"Được."
Hạ lão gia tử thở dài, quay đầu đi đến phía ngoài mật thất.
Ông biết nguyên nhân Cố Nhược Vân làm như vậy, bất luận như thế nào, cũng là máu mủ tình thâm, nàng không muốn để cho ông nhìn thấy tình cảnh đau lòng này…….....
"Không! Cha, con không muốn ở lại chỗ này, nhi tử biết sai lầm rồi, người dẫn con đi đi, về sau con cũng không dám nữa."
Mắt thấy Hạ lão gia tử sắp rời khỏi, Hạ Khởi sốt ruột hô to lên, y đưa tay muốn bắt được góc áo của Hạ lão gia tử, lại bị Độc Tôn hung hăng đánh bay ra ngoài......
Bịch!
Thân mình Hạ Khởi hung hăng rơi xuống đất, đau đến mức y run run vài cái, y vừa ngẩng đầu, lập tức trông thấy bóng dáng Hạ lão gia tử biến mất ở trong mật thất, bất giác tê tâm liệt phế hô to một tiếng.
"Cha!!!!"
Ngoài mật thất, bước chân Hạ lão gia tử lảo đảo một cái, ông chậm rãi nhắm đôi mắt lại, rồi sau đó lại mở ra, cũng không quay đầu lại đi ra ngoài........
Theo ông càng chạy càng xa, âm thanh phía sau kia cũng biến mất….....
.........
Trò khôi hài lần này của Hạ gia, vì Hạ Khởi mất tích mà không giải quyết được gì, bởi vì chuyện của Linh Tiêu càng ít người biết càng tốt, vì vậy Hạ lão gia tử cũng không có nói Hạ Khởi ở nơi nào cho người khác biết, bởi vậy, tất cả mọi người cho rằng y đã táng thân ở trong tay Độc Tôn.
Đương nhiên, hiện tại Hạ Khởi còn chưa chết, lại không khác nhau đã chết ở chỗ nào.
Nhưng mà sau khi chuyện này giải quyết viên mãn, Độc Tôn lập tức tính toán rời đi, mặc cho Hạ lão gia tử giữ lại như thế nào, vẫn là phất phất tay cũng không quay đầu lại mà cứ thế biến mất..........
Ngay sau đó, Cố Nhược Vân cũng khởi hành xuất phát đi Đông Phương thế gia, lần này so sánh với khi nàng vừa đến, không chỉ có nhiều hơn một Thiên Bắc Dạ, còn có một La Lỵ tính toán đi theo nàng........
"Nha đầu, ngươi thật sự phải đi? Không ở lâu thêm một đoạn thời gian."
Khác với lời nói khách sáo đối với Độc Tôn, khi đối mặt với Cố Nhược Vân, Hạ lão gia tử giữ lại có nhiều hơn mấy phần thật tình.
Nha đầu kia giúp Hạ gia nhiều lắm, nhiều đến mức ông cũng không thể hồi báo.
"Ta nên rời đi, về sau ta sẽ trở về, mặt khác…..." Cố Nhược Vân dừng một chút, nói: "Linh Tiêu không cách nào trợ giúp Hạ gia gì nữa, từ đây về sau, Hạ gia đều phải dựa vào chính mình, nếu không mà nói lại gặp phải kẻ địch như Luyện Khí Tông, chỉ có thể chờ chết."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...