Edit: kaylee
"Nữ đại bất trung lưu (con gái lớn không thể giữ), chuyện của nàng là không thể quản được," Hồng Liên Lĩnh chủ thở dài: "Ngọc Nhi, nàng cũng mệt mỏi rồi, nàng đi xuống nghỉ tạm trước, ta còn có một chút công vụ muốn xử lí."
Đông Phương Ngọc dịu dàng cười, phía trên khuôn mặt tuyệt mỹ nở rộ tươi cười động lòng người.
"Được, ta đây về phòng trước, chàng cũng đừng quá mệt nhọc."
Hồng Liên Lĩnh chủ không nói gì, chỉ là nâng tay kéo Đông Phương Ngọc vào trong lòng, cường ngạnh dịu dàng hôn ở trên môi của nàng: "Phu nhân, trở về phòng chờ ta, ta xử lý xong việc sẽ đi tìm nàng."
Đông Phương Ngọc không nói cái gì nữa, cười cười với Hồng Liên Lĩnh chủ, lập tức đi tới phương hướng phòng.
——
Chỗ không xa, thiếu nữ nhìn hai người nùng tình mật ý kia, đáy mắt hàm chứa ghen tị thật sâu.
"Tuyết nhi, ta đã nói rồi, cảm tình của Lĩnh chủ và phu nhân tốt lắm, ngươi chen vào như vậy..."
"Ta mặc kệ!"
Thiếu nữ kiêu ngạo ngẩng đầu, trên mặt mang theo tình thế nhất định: "Ta nhất định phải sinh đứa nhỏ vì Lĩnh chủ, chỉ có như vậy, ta mới có thể trở thành người trên người! Chờ ta sinh nhi tử cho Lĩnh chủ, hắn khẳng định sẽ đối đãi với ta giống như đối đãi với phu nhân!"
Giờ khắc này, thiếu nữ nhớ tới Cố Nhược Vân gặp được trên đường kia, đáy mắt nồng liệt càng sâu.
Không thể không nói, vận khí của hai huynh muội này thật không tốt, bọn họ tới chậm một bước, cho nên, không nhìn thấy tình cảnh Cố Nhược Vân và Hồng Liên Lĩnh chủ gặp nhau, bởi vậy, nàng ta vẫn cho rằng, chỉ cần mình sinh đứa nhỏ vì Lĩnh chủ, có thể làm cho hai người Cố Nhược Vân quỳ xuống xin lỗi mình!
"Tuyết nhi, cho dù muốn kê đơn cho Lĩnh chủ, cũng phải tìm thời gian thỏa đáng, hơn nữa, cường giả có thực lực như Lĩnh chủ, không phải có thể dễ dàng ám toán như vậy, ngươi cho ta thời gian mấy ngày, ta đi chuẩn bị một chút, được không?"
"Ta đã biết ngươi vẫn là không đồng ý ta."
Thiếu nữ lắc lắc góc áo, sắc mặt đều vặn vẹo lên: "Quên đi, ta không dựa vào ngươi nữa, ngươi giới thiệu ta cho Lĩnh chủ, bản thân ta tự hoàn thành chuyện này!"
Nhìn khuôn mặt tình thế nhất định kia của thiếu nữ, hộ vệ lại thở dài, trong lòng hắn luôn có chút bất an mơ hồ, thật giống như sẽ xảy ra chuyện gì...
——
Bởi vì Cố Nhược Vân trở về, Hồng Liên Lĩnh chủ tính toán tổ chức một tiệc tối vì nàng, thuận tiện làm cho người Hồng Liên Lĩnh đều là nhận thức đại tiểu thư của bọn họ một chút!
Lúc này, bên trong phủ Lĩnh chủ, Cố Nhược Vân nói từng chuyện cho phụ mẫu.
Nghe xong, hai người Hồng Liên Lĩnh chủ và Đông Phương Ngọc đều trầm mặc xuống, thật lâu sau, nam tử mặc trường bào màu đỏ khuôn mặt lãnh khốc kia mới ngẩng đầu, trong con ngươi đen thâm thúy hiện lên vẻ kiên định.
"Vân Nhi, nếu Sanh Tiêu thật sự ở Đệ Nhất thành, vậy hắn có khả năng sẽ đi Ôn gia, cho nên, lát sau phụ thân sẽ phái thân tín đi phụ cận Ôn gia chờ, tin tưởng có thể chờ được hắn."
Nghĩ đến nhi tử của mình bị người luyện chế thành con rối, trong ngực Hồng Liên Lĩnh chủ lập tức dâng lên lửa giận, hận không thể lập tức tiến đến giết sạch những người Ôn gia đó.
Nhưng mà, hiện tại, hắn còn không biết Cố Sanh Tiêu có lại rơi vào trong nanh vuốt của bọn họ hay không, vì vậy hoàn toàn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Thực lực hiện tại của huynh trưởng, người có thể bị thương hắn không nhiều lắm, duy nhất không yên tâm chính là Ôn gia!" Cố Nhược Vân hơi hơi rũ mi mắt xuống, thật lâu sau, mới nâng lên, nói: "Nhưng mà, Ôn gia thật vất vả luyện chế hắn thành con rối, cũng sẽ không dễ dàng động hắn."
"Không sai," Hồng Liên Lĩnh chủ đứng lên: "Vân Nhi, hiện tại thời gian không còn sớm, chúng ta đi tham gia tiệc tối trước, đi thôi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...