Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Tô Lâm gắt gao nắm thanh kiếm trong tay, ngực phập phồng không ngừng, trong đôi con ngươi kia lộ ra hận ý muôn phần.
Rất hiển nhiên, nàng cho rằng chính mình rút kiếm là một chuyện rất mất mặt.
Mà làm cho nàng mất mặt như thế, cũng chính là nữ tử trước mặt......
" Cố Nhược Vân, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội nhục nhã ta!" Nàng ngăn chặn lửa giận đang dâng lên trong ngực, nâng cằm từ trên cao nhìn xuống Cố Nhược Vân, ",trong vòng ba chiêu, tất nhiên ta sẽ đánh bại ngươi!"
Đương nhiên, sau khi nói dứt lời, Tô Lâm cũng không muốn nói thêm gì với Cố Nhược Vân, nàng lấy tốc độ tia chớp nhằm về phía Cố Nhược Vân.
Giờ khắc này, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, Tô Lâm một thân bạch y cũng đã mất đi tung tích, khi xuất hiện trở lại đã đứng trước mặt Cố Nhược Vân. Trường kiếm trong tay nàng tràn ra ánh sáng xanh, giống như một con cự long màu xanh phóng ra, muốn đem Cố Nhược Vân một ngụm nuốt vào!
Oanh!
Cố Nhược Vân nâng đoạn kiếm hướng về phía Tô Lâm, trong nháy mắt nàng cảm thấy cánh tay tê dại, chân nhịn không được lui về phía sau vài bước, ngước mắt lên nhìn thanh trường kiếm trong tay Tô Lâm đã biến thành một cự long màu xanh, há to miệng phát ra tiếng hét giận dữ.
" Chỉ dùng đoạn kiếm vẫn không được sao?"
Cố Nhược Vân nhíu nhíu mày, nếu lúc trước đoạn kiếm không bị hủy hoại, nàng có thể chỉ dựa vào đoạn kiếm này để đánh bại Tô Lâm, nhưng hiện tại uy lực đoạn kiếm hoàn toàn không phát huy được, cũng không thể so sánh với Tô Lâm.
" Cố cô nương, cẩn thận!"
Thời điểm Cố Nhược Vân đang trầm ngâm, trong đám người truyền ra một tiếng hét.
Ngay sau đó, một đạo lạnh lẽo từ phía trước truyền đến khiến nàng hồi phục tinh thần lại, dưới tình huống khẩn cấp nàng nâng đoạn kiếm lên chắn trước mặt.
Oanh!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...