Mọi người sôi nổi nghị luận vang vọng khắp quảng trường, làm cho tộc trưởng cùng các vị trưởng lão đều nhíu nhíu mày, hiển nhiên đối với lời nói của gã hộ vệ Ôn gia rất là bất mãn, phải biết rằng tính tình của thánh thú đại nhân rất quái dị, ngay cả lúc nó bình thường muốn được nó thừa nhận đều đã rất khó, huống chi hiện giờ nó còn đang phẫn nộ.
Dưới loại tình huống này mà gọi Cố Nhược Vân lên sân, căn bản chính là không có khả năng thành công!
“ Các vị.”
Tộc trưởng phất phất ông tay áo, ý bảo mọi người an tĩnh lại, chợt một đôi con ngươi lãnh đạm không dấu vết đảo qua người hộ vệ Ôn gia, thản nhiên mở miệng: “ Ẩn Môn chúng ta từ trước đến này đều rất chú ý công bằng, nếu thật sự để Cố Nhược Vân tiến lên vào lúc này chính là không công bằng, hiện tại chúng ta cứ giải tán trước, chờ sau khi tâm tình của thánh thú bình phục lại tiếp tục tiến hành.”
Sắc mặt Ôn Nhã biến đổi, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, tộc trưởng Ẩn Môn sẽ nói chuyện vì Cố Nhược Vân, rõ ràng là ngoài dự đoán của nàng.
Nàng gắt gao cắn cắn răng, trong lòng hận đến phát cuồng, cùng với hận ý mãnh liệt kia chính là cơn đau đầu kịch liệt, nàng vội vàng từ bỏ suy nghĩ trong đầu, trong lòng khôi phục bình tĩnh lại.
Sau khi âm thanh tộc trưởng rơi xuống, trong quảng trường một thoáng an tĩnh lại, nhưng vào lúc này âm thanh hộ vệ Ôn gia lại một lần nữa vang lên: “ Tộc trưởng đại nhân, hiện giờ nhiều người đã qua khảo nghiệm qua, duy chỉ có Cố Nhược Vân chưa từng lên sân, nếu hôm nay không để nàng tiến hành khảo nghiệm vậy đồng nghĩa chính là đang cấp cho nàng thêm thời gian chuẩn bị, có phải đối với những người khác cũng quá không công bằng?”
Bá!
Lúc này đây, đừng nói là những người khác, trong phút chốc ngay cả Ôn Nhã cũng trắng bệch một mảnh.
Lúc trước nàng chỉ lo ghen ghét đố kỵ Cố Nhược Vân, quên dặn dò hộ về Ôn gia nên thú nhỏ miệng lại, không nghĩ tới Ôn Nhã chưa ra mệnh lệnh, gã hộ vệ còn cho rằng tiểu thư nhà mình muốn thực hiện âm mưu đến cùng, bởi vậy mới ở trước công chúng nói ra những lời vô lễ như thế.
Con ngươi tộc trưởng âm trầm vài phần, vân thanh phong đạm nói: “ Ha ha, không nghĩ tới Ẩn Môn ta lánh đời nhiều năm như vậy, liền một cái hộ vệ Ôn gia cũng dám khiêu khích uy phong Ẩn Môn! Thật sự cũng không tồi! Xem ra ta phải hỏi một chút thành chủ Đệ Nhất thành, năm đó hắn lựa chọn tam đại gia tộc bảo hộ là như thế nào?”
“ Câm miệng!”
Sau khi âm thanh bất mãn của tộc trưởng rơi xuống, Ôn Nhã vội vàng từ trên mặt đất đứng lên, một cái tát hung hăng đánh lên mặt gã hộ vệ, biểu tình sắc bén nói: “ Ta còn chưa có mở miệng, nơi này đâu ra đến lượt ngươi mở miệng? Bình thường trưởng lão trong nhà đối với ngươi tín nhiệm cho nên ngươi mới tác oai tác quái, quan trọng hơn là còn khi dễ ta cùng muội muội Ôn Nguyệt cùng cha khác mẹ! Việc đó ta đều có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, còn không so đo hiềm khích trước đây đem ngươi mang tới Ẩn Môn, không nghĩ rằng ngươi lại nói ra những lời đại nghịch bất đạo như vậy!”
Ôn Nhã một bộ dáng thực sự tức giận, hai mắt đều trở nên đỏ bừng, lạnh giọng quát lớn.
Nếu người nào không biết còn cho rằng hành vi của gã hộ vệ Ôn gia này chính là do hắn tự quyết định, cùng Ôn Nhã không có quan hệ!
Mà nàng, cùng lắm cũng chỉ là một người quản giáo không nghiêm mà thôi.
Tên hộ vệ Ôn gia kia cũng hiểu rõ, thình thịch một tiếng quỳ trên mặt đất, cúi đầu nói: “ Thỉnh tiểu thư thứ tội,thuộc hạ cũng chỉ là bất bình thay ngươi, ngày đó khảo hạch ở Thiên Sơn, Cố Nhược Vân trộm hạ độc ngươi, bức bách ngươi từ bỏ vị trí quán quân, nói cách khác nếu không sao nàng lại có được vị trí quán quân? vị trí này vốn dĩ là nên thuộc về Ôn gia chúng ta, là nàng dùng thủ đoạn gây bất lợi để có được! Ta không nghĩ để tiểu thư uất ức hạ mình như thế, cho nên mới bất bình thay ngươi.”
Ngụ ý, quán quân khảo hạch lúc trước không nên là của Cố Nhược Vân, mà là Ôn Nhã.
Chỉ là do Cố Nhược Vân dùng thủ đoạn hạ độc đối với Ôn Nhã, khiến cho Ôn Nhã từ bỏ vị trí quán quân, thất bại trong tỷ thí.
Cố Nhược Vân nhàn nhạt nâng khóe môi, nàng hạ độc đối với Ôn Nhã là không sai, nhưng cũng không bức bách nàng buông bỏ vị trí quán quân, sau khi Ôn Nhã bại bởi nàng, nàng mới dùng độc kia uy hiếp Ôn Nhã, để Ôn Nhã không làm ra những chuyện xúc phạm tới người nhà nàng cùng bản thân nàng.
Nhưng không nghĩ tới sau khi trúng độc, Ôn Nhã vẫn như cũ trăm phương ngàn kế muốn mượn tay người khác giết nàng!
Bá!
Thời điểm sau khi hộ vệ kia nói xong, đám người chợt bạo động lên, từng ánh mắt không dám tin nhìn Cố Nhược Vân, tựa hồ như thế nào cũng không nghĩ tới, sẽ có người dám can đảm gian lận trong khảo hạch của Ẩn Môn!
Còn dùng thủ đoạn âm hiểm như thế!
Khuôn mặt Ôn Nhã tràn đầy thống khổ, trong miệng lại thốt ra tiếng: “ Đủ rồi! Ôn gia ta dạy dỗ ngươi chính là như vậy? sau khi trở về thì nhận trừng phạt đi!”
“ Đại tiểu thư, vô luận ngươi đối với thuộc hạ trừng phạt như thế nào, thuộc hạ cũng vẫn bất bình thay ngươi! Cố Nhược Vân là loại người dùng thủ đoạn ti tiện, vốn không nên tồn tại ở Ẩn Môn! Ta chỉ là đem hành vi tội trạng của nàng nói ra mà thôi! Để lừa gạt thế nhân.”
Cố Nhược Vân, đây chính là kết cục ngươi đối nghịch cùng Ôn gia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...