Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
“ Ta không có muốn giết ngươi, ta chỉ muốn ngươi đi theo ta thôi.”
Cố Nhược Vân phục hồi tinh thần lại, nhàn nhạt nói một câu.
Nghe vậy, Vân Ngạn rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Là đệ tử Ẩn Môn, hắn có cao ngạo của hắn, loại cao ngạo này đã khiến hắn triển khai khiêu chiến với Cố Nhược Vân, đồng dạng khi thua hắn cũng nhất định phải thực hiện lời đánh cược! Nếu sau khi thua mà sống chết không thừa nhận, tất nhiên sẽ làm mất mặt Ẩn Môn.
Hiện tại, Vân Ngạn thần là đệ tử Ẩn Môn cho dù ban đầu khinh thường Cố Nhược Vân, cũng không dám làm chuyện gì quá phận.
Nếu Cố Nhược Vân thật sự giết hắn, tất nhiên hắn sẽ cam tâm tình nguyện nhận lấy cái chết, chỉ vì trong lòng hắn rất cao ngạo.
Nhưng trên đời này, có ai là không sợ chết? Tuy nói hiện tại hắn nguyện ý tiếp nhận trừng phạt khi thất bại, cũng không đại biểu hắn không muốn sống!
Có thể được sống là một chuyện tốt, bởi vậy sau khi biết Cố Nhược Vân sẽ không giết hắn, trong lòng hắn mới nhẹ nhàng như thế.......
“ Ta có thể đáp ứng, ngoại trừ Ẩn Môn, người ta nguyện ý trung thành là ngươi, nhưng mà nếu ngươi muốn đối với Ẩn Môn bất lợi, mặc dù cho người đời phỉ nhổ ta cũng sẽ thu hồi hứa hẹn trước đây!
Trong lòng Vân Ngạn, Ẩn Môn là vĩnh viến là thứ quan trọng nhất! Cũng là một bộ phận không thể thiếu trong nhân sinh của hắn! Sở dĩ hắn đánh cược khi thua chấp nhận cái chết cũng là vì thanh danh Ẩn Môn.
Đối với hắn mà nói, thanh danh Ẩn Môn cũng quan trọng giống như chính là tên của mình.
“ Yên tâm đi! Ẩn Môn không thương tổn ta, ta cũng sẽ không thương tổn Ẩn Môn, đương nhiên nếu Ẩn Môn dám tổn thương ta, ta đây cũng sẽ không giữ lại ngươi.” Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, âm thanh vân đạm phong khinh như cũ, chậm rãi vang lên.
Vân Ngạn mím môi, không nói thêm cái gì, hắn biết từ nay về sau trừ bỏ Ẩn Môn, hắn còn nhất định nghe theo mệnh lệnh của tử nữ này!
“ Chủ tử.”
Tử Ngọc cùng Sở La đồng thời đi lên lôi đài, đi đến bên cạnh Cố Nhược Vân, trăm miệng một lời nói: “ Chúc mừng chủ tử lại lần nữa nhận được một thuộc hạ.”
“ Tử Ngọc, Sở La, chúng ta đi thôi.”
Cố Nhược Vân ngáp một cái, nhìn sắc trời nói: “ Sắc trời đã không còn sớm, chúng ta trở về tiếp tục tu luyện.”
“ Vâng, chủ tử.”
Tử Ngọc cùng Sở La củng củng nắm tay, vội vàng đi theo sau Cố Nhược Vân.
Nhìn thân ảnh ba người biến mất, trong mắt Vân Ngạn nâng lên một mảnh phức tạp.......
Đồng thời tại đây, toàn bộ trên quảng trường luận võ nổi lên một trận gió lốc, các đệ tử đều không có nghĩ đến, Vân Ngạn sư huynh thân là Chí Tôn sẽ bại dưới tay một nữ tử cảnh giới Siêu Phàm hậu kỳ! Chuyện này nếu lan truyền ra ngoài, sẽ khiến toàn bộ đại lục một hồi oanh động.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...