Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Mộ Dung Thiến đã nhận định, đan dược Cố Nhược Vân cho Tử Ngọc chính là cái nàng đã mất trộm tối qua.

“ Ngươi nói ta ăn cắp đan dược của ngươi, vậy ngươi nói một chút xem đan dược ngươi mất là đan dược loại gì?” Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, ánh mắt trước sau vẫn như cũ nhìn chằm chằm Mộ Dung Thiến, thong thả mở miệng hỏi.

“ Kia còn phải nói sao,” Mộ Dung Thiến cao ngạo ngẩng đầu, cười lạnh mở miệng, “ Đương nhiên là Tụ Linh đan, Tụ Linh đan này thập phần trân quý, loại người như ngươi khẳng định sẽ không có loại đan dược này! Cho nên ngươi chỉ có thể cướp từ trong tay ta!”

“ Ngươi xác định là Tụ Linh đan?”

Cố Nhược Vân nhướng nhướng mày, tươi cười trên mặt mang theo một tia thâm ý.

Ôn Nhã một bên vẫn luôn nhìn tình huống của hai người, nhưng sau khi nhìn đến biểu tình của Cố Nhược Vân, tức khắc trong lòng kêu to không tốt, muốn ngăn cản Mộ Dung Thiến, nhưng vừa xuất hiện cái suy nghĩ này thì toàn bộ đầu đều đau lên giống như muốn nổ mạnh, đau đến mức một chữ cũng không nói được.

Kỳ thật, Ôn Nhã không biết chính là trong đan dược này Cố Nhược Vân đã bỏ thêm một tia linh hồn của chính mình, hiện tại chỉ cần Ôn Nhã xuất hiện một chút suy nghĩ liền sẽ giống như bây giờ.


“ Đương nhiên.”

Thời điểm Ôn Nhã thật vất vả giảm bớt cơn đau, liền nghe giọng nói của Mộ Dung Thiến, sắc mặt Ôn Nhã đều thay đổi, trong ánh mắt tràn đầy bất đắc dĩ.

Thật không biết Mộ Dung thế gia như thế nào lại đem Mộ Dung Thiến nuông chiều thành như vậy, nếu Cố Nhược Vân thật sự là kẻ ăn cắp đan dược, như thế nào lại lấy ra trước mắt mọi người? Hơn nữa, nếu Cố Nhược Vân đã dám hỏi như vậy, chứng minh đan dược trong tay nàng không phải là Tụ Linh đan!

Nhưng mà, nếu như Mộ Dung Thiến muốn hàm oan cho Cố Nhược Vân không phải là không có cách nào, ít nhất phải làm cho Cố Nhược Vân chứng minh đan dược của nàng ở đâu mà có.

Nhưng nữ nhân này lại cố tình ngu ngốc thừa nhận đan dược chính mình mất đi chính là Tụ Linh đan, căn bản là cho đối phương cơ hội chứng minh trong sạch.

Bất quá, ở chỗ này, Ôn Nhã cũng phạm vào một sai lầm trí mạng.

Nàng biết đan dược Cố Nhược Vân khẳng định không phải là ăn cắp, mà là có được từ những người khác! rốt cuộc một cái nữ nhân trẻ tuổi như thế sao có thể luyện chế đan dược? Cho dù là có người dạy dỗ nàng, cũng không thể học nhanh như vậy.


Luyện chế đan dược, không phải chỉ dựa vào thiên phú là được, còn nhất định phải có thời gian! Thực lực của nàng cường đại như thế, tất nhiên tu luyện sẽ hao phí trên phương diện thời gian, thì sao lại có thể luyện chế đan dược!

Cho nên, nàng căn bản không nghĩ tới, Cố Nhược Vân là một luyện đan sư.

Nàng muốn chứng minh trong sạch của mình tất nhiên có rất nhiều loại phương pháp, nhưng mà bởi vì sẽ đem lại phiền toái, hiện tại nàng mới hỏi đan dược Mộ Dung Thiến mất trộm là gì.

Oanh!

Khoảnh khắc Mộ Dung Thiến vừa nói xong, một đạo lực lượng dũng mãnh từ phía trước nhảy đến, phịch một tiếng liền đánh trúng ngực nàng, tức khắc Mộ Dung Thiến phun ra một ngụm máu tươi, cả người đều đau đến lăn lộn trên đất.

“ Ngươi làm gì vậy?”

Tả sứ phẫn nộ đứng lên, như thế nào hắn cũng không nghĩ tới sau khi khảo hách kết thúc, Cố Nhược Vân công nhiên ra tay trước mặt trọng tài là hắn! Quả thực chính là không để hắn vào mắt.

Cố Nhược Vân cũng không có trả lời hắn, mà hướng đến Mộ Dung Thiến đang ngã trên mặt đất, chậm rãi đi đến trước mặt nàng, mới nhàn nhạt lên tiếng, bên môi nâng lên một độ cung nông cạn, âm thanh lạnh lẽo một mảnh.

“ Ta chỉ muốn chứng minh trong sạch của mình mà thôi, nếu Mộ Dung Thiến nói ta ăn cắp đan dược, trong sạch này ta phải chứng minh cho nàng thấy!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui