Đêm tối.
Ánh trăng như nước, yên tĩnh cô tịch.
Tả sứ ngồi bên trong khách điếm, nhẹ nhàng nâng chén trà trước mặt, thật cẩn thận nhấp một ngụm.
Bởi vì nước trà quá nóng, hắn lại để xuống dưới.
Đông!
Thịch thịch thịch!
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng động gõ cửa, hắn nhíu mày nói: “ Tiến vào đi.”
Một câu vừa hạ xuống, cửa phòng liền bị đẩy mở ra.
Chợt hắn nhìn thấy người mặc váy áo màu vàng nhạt đi đến, chín là Ôn Nhã.
“ Ôn Nhã?” Tả sứ sửng sốt một chút, đột nhiên đứng lên, trong lòng không nhịn được khẩn trương một chút, “ Sao ngươi lại tới đây? Chẳng lẽ Nguyệt nhi đã xảy ra chuyện gì?”
Ôn Nhã cười cười, chậm rãi đi vào trong phòng, nhanh nhẹn ngồi xuống, rót một chén trà cho chính mình.
“ Tả sứ đại nhân, lần này ta tới chính là muốn thỉnh ngươi giúp ta một chuyện.”
“ Cái gì?”
Tả sứ nhíu nhíu mày: “ Ngươi là đang nói về chuyện tỷ thí? Ta có thể cho ngươi thắng liền ba khảo hạch, cho nên ngươi cứ yên tâm.”
“ Chuyện không phải như thế,” Ôn Nhã lắc lắc đầu, “ Ta muốn ngươi giúp ta đối phó một người.”
“ Ôn Nhã,” sắc mặt tả sứ lãnh đạm xuống, nhàn nhạt nói, “ Ngươi biết quy định Ẩn Môn chúng ta, nếu trong tỷ thí có người ngươi thù oán, vậy chính ngươi hãy giải quyết đi, ta không thể giúp ngươi làm bất cứ chuyện gì, ta thân là trọng tài, hiện tại lại không thể công bằng, cũng quả quyết không thể lại giúp ngươi đi đối phó bất cứ người nào.”
Ánh mắt Ôn Nhã lập lòe vài cái, ưu nhã cười nói: “ Tả sứ đại nhân, chẳng lẽ ngươi không nghĩ muốn có được Nguyệt nhi sao?”
“ Lời này của ngươi có ý tứ gì?”
Sắc mặt tả sứ lạnh lùng: “ Ôn Nhã, ngươi uy hiếp ta?”
“ Không phải uy hiếp,” trong mắt Ôn Nhã hiện lên một đạo ánh sáng, “ Ta là đang nhắc nhở tả sứ đại nhân một số việc, nữ nhân kia tên là Cố Nhược Vân, nàng là muội muội Cố Sanh Tiêu!”
Oanh!
Cái tên Cố Sanh Tiêu như một đạo búa tạ nện trong lòng tả sứ, hắn cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì.
“ Ngươi hẳn là biết Cố Sanh Tiêu, khẳng định Nguyệt nhi đã nói qua trước mặt ngươi!”
Lời nói Ôn Nhã như đâm vào trong lòng tả sứ, làm sắc mặt của hắn càng thêm khó coi, rất hiển nhiên đối với cái tên Cố Sanh Tiêu này, hắn cũng không có xa lạ!
“ Ngươi muốn nói cái gì?” Hắn hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn về nữ tử ưu nhã trước mặt.
Ôn Nhã nâng lên chén trà đến bên miệng, trong mắt kia tụ tập tràn đầy ý cười.
“ Tên Cố Sanh Tiêu kia không biết đã làm gì đối với Nguyệt nhi, hắn bị Ôn gia bắt cũng không được bao lâu, liền thông đồng cùng Nguyệt nhi, Nguyệt nhi là người quá mức đơn thuần, thật dễ dàng bị người khác che mắt, khẳng định Cố Sanh Tiêu đã dùng thân phận đáng thương của hắn để lừa gạt Nguyệt nhi, mới có thể làm Nguyệt nhi giúp hắn chạy thoát khỏi Ôn gia.”
Nói đến đây, nàng hơi hơi cụp mắt xuống, tiếp tục nói: “ Tả sứ đại nhân, lúc trước ở Ôn gia, Cố Sanh Tiêu lừa gạt câu dẫn Nguyệt nhi, chẳng lẽ chuyện này ngươi nhịn được sao?”
Tả sứ trầm mặc xuống.
Sau khi hắn cùng Ôn Nguyệt nhận thức nhau, Ôn Nguyệt đã nhắc đến cái tên này trước mặt hắn không ngừng, làm hắn rất là ghen ghét .
Hắn ghen ghét cái nam nhân tên là Cố Sanh Tiêu làm Nguyệt nhi nhớ mãi không quên!
“ Không được,” Tả sứ hít sâu một hơi, vẫn cự tuyệt Ôn Nhã nói, “ Ta không thể giúp ngươi đối phó nàng, như vậy là không đúng, vạn nhất bị trưởng lão trong tộc biết được, ta sợ là bản thân không thể tiếp tục ở lại Ẩn Môn.”
Ôn Nhã nở nụ cười: “ Tả sứ đại nhân, hiện giờ Nguyệt nhi đã nguyện ý gả cho ngươi, nhưng mà... ngươi cho rằng Cố Sanh Tiêu buông tay sao?
Thân thể tả sứ chấn động một chút, lại lần nữa im lặng.
Nhìn đến sắc mặt tả sứ dần dần thay đổi, Ôn Nhã tiếp tục buông lời: “ Tâm tính Nguyệt nhi đơn thuần, rất dễ bị lừa, hơn nữa nàng đối với Cố Sanh Tiêu chưa dứt, nếu như Cố Sanh Tiêu xuất hiện, nàng khẳng định sẽ đi theo hắn, lúc đó ngươi sẽ mất đi nữ nhân yêu nhất!”
Tả sứ trầm ngâm nửa ngày: “ Lúc trước ngươi nói, Cố Sanh Tiêu câu dẫn Nguyệt nhi là để rời đi Ôn gia, còn hiện tại hắn lại không có trong Ôn gia, hẳn là cũng sẽ không đối với Nguyệt nhi dây dưa nữa.”
“ Tả sứ đại nhân, lấy thực lực của Cố Sanh Tiêu, ngươi cho rằng có thể nổi lên trong Đệ Nhất thành?” Ôn Nhã cười lạnh một tiếng, “ Tốt xấu gì Nguyệt nhi cũng là nhị tiểu thư Ôn gia chúng ta, gia gia cũng rất là sủng ái nàng, nếu có thể trở thành con rể Ôn gia, bao nhiêu nam nhân có thể cự tuyệt? đương nhiên, nam nhân như tả sứ, lại chướng mắt địa vị Ôn gia, nhưng những người khác cũng không giống như vậy, Cố Sanh Tiêu hắn không quyền không thế, căn bản không có khả năng từ bỏ Nguyệt nhi!”
Sắc mặt tả sứ trầm xuống dưới, gắt gao nắm tay, các khớp xương đều bị hắn bóp kêu rắc rắc.
“ Tả sứ đại nhân, thiên phú Cố Nhược Vân mạnh hơn Cố Sanh Tiêu nhiều, nếu ngươi để muội muội là nàng có cơ hội tiến vào Ẩn Môn, sợ là rất có khả năng nàng sẽ trợ giúp ca ca đem Nguyệt nhi cướp đi!” Ôn Nhã cười cười tiếp tục nói, “ Ngươi phải biết rằng, Cố Nhược Vân là loại người đi từ Tây Linh đại lục lên tới đây, bàng vào thực lực của chính mình từng bước đi lên, thiên phú của nàng so với bất cứ kẻ nào trong Đệ Nhất thành đều mạnh hơn rất nhiều! Đừng nhìn hiện tại nàng chỉ là Siêu Phàm sơ kỳ, chờ cho sau khi nàng trưởng thành cũng không cần bao lâu.”
“ Hơn nữa......” Ôn Nhã dừng một chút, “ Lấy hiểu biết của ta về Cố Nhược Vân, nàng rất bênh vực người mình, hoàn toàn không phân rõ trắng đen! Chỉ cần Cố Sanh Tiêu không hết hy vọng với Nguyệt nhi, cho dù Nguyệt nhi không muốn, nàng cũng sẽ đem Nguyệt nhi cướp đi! Tả sứ đại nhân, ta biết suy nghĩ hiện tại trong lòng ngươi, ngươi cho rằng chỉ cần có lai lịch, chỉ cần hoàn toàn đạt được lòng Nguyệt nhi, liền có thể cùng nàng cả đời sao? Kỳ thật suy nghĩ của ngươi như vậy là mười phần sai!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...