Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Hôm sau.

Khách điếm Lâm Thành, Cố Nhược Vân mới vừa đi ra khỏi phòng, liền nhìn thấy phu thê Hồng Liên lĩnh chủ từ một gian phòng khác đi ra.

" Lão cha, mẫu thân, kế tiếp các ngươi có tính toán gì không?"

Nàng im lặng nửa ngày, hỏi.

Phu thê Hồng Liên lĩnh chủ nhìn nhau, chợt đem tầm mắt chuyển dời lên người Cố Nhược Vân.

" Vân nhi, ta phải về Hồng Liên lãnh địa một chuyến, đem thế lực Hồng Liên lãnh địa dẫn vào Đệ Nhất thành, hay là ngươi cùng chúng ta trở về một chuyến, vẫn là....."

" Không được."

Cố Nhược Vân lắc lắc đầu: " Ta còn có chuyện khác muốn làm, các ngươi đi về trước, sau đó ta ở trong Đệ Nhất thành đợi các ngươi."

" Được," Hồng Liên lĩnh chủ gật gật đầu, " Vậy ngươi phải thật cẩn thận."


Bất quá, có Thiên Bắc Dạ cùng Tử Tà ở bên người nàng, nha đầu này rất an toàn so với bất cứ ai khác.

Nếu không phải như thế, hắn cũng không có khả năng yên tâm rời đi cùng Đông Phương Ngọc....

Sau khi cáo từ, hai bên đều không có dừng lại, đi hướng ngược lại.

Cố Nhược Vân đỏ mắt nhìn bóng dáng rời đi của phu thê Hồng Liên lĩnh chủ lần cuối, quay đầu nói: " Tiểu Dạ, chúng ta đi thôi."

" Vân nhi," Thiên Bắc Dạ nâng tay đem Cố Nhược Vân kéo vào trong ngực, bên môi gợi lên tươi cười yêu dị: " Di, ta mang nàng tới một chỗ!"

" Cái gì?"

Cố Nhược Vân sửng sốt một chút, còn chưa hồi phục tinh thần lại, thân thể liền đã bị bay lên, nhập vào hư không.

Tay nam nhân nhẹ nhàng ôm lấy thân thể của nàng, cảm giác an tâm kia làm cả người nàng thả lỏng, trên dung nhan thanh lệ mang ánh sáng nhu hòa, ánh mắt không chớp nhìn sườn mặt của nam tử tuyệt mỹ.

" Tiểu Dạ, ngươi dẫn ta đi đâu?"


Trong lòng nàng tràn đầy tò mò, không nhịn được hỏi.

" Sau đó người sẽ biết."

Thiên Bắc Dạ thần bí cười, cũng không có trả lời Cố Nhược Vân, mà là nhanh chóng hướng về phía trước bay đi, hóa thành một đạo ánh sáng đỏ biến mất trong hư không.

Cố Nhược Vân chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên, liền xuất hiện trước sơn động của một ngọn núi, sau khi cảm nhận được trong sơn động này có một cổ lực lượng cường hãn, không khỏi kinh ngạc nhìn Thiên Bắc Dạ: " Tiểu Dạ, đây là......."

" Lúc trước ta bị thương liền tránh trong sơn động này, cho nên cũng phát hiện dị thường trong sơn động, đi thôi, chúng ta đi vào."

Thiên Bắc Dạ giữ chặt tay Cố Nhược Vân, đi vào trong sơn động.

Sơn động này lộ ra một cổ cảm giác âm trầm quỷ dị, Cố Nhược Vân vừa mới đi vào liền cảm giác được có chút không thích ứng, cũng may nàng có Thượng Cổ Thần Tháp, hơn nữa có Thiên Bắc Dạ ở đây thật ra dễ chịu hơn rất nhiều.

" Tiểu Dạ, ngươi dẫn ta tới nơi này làm gì?"

Cố Nhược Vân hơi hơi nhướng mày, ánh mắt chuyển hướng về nam tử tuyệt mỹ bên cạnh, ngữ khí mềm nhẹ hỏi.

" Ngươi xem........."

Thiên Bắc Dạ dừng bước chân chỉ về phương hướng phía trước, khoảnh khắc Cố Nhược Vân quay đầu liền cảm nhận được một cổ hơi thở âm trầm từ chính diện mà đến.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui