Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

" Từ khi các ngươi bắt đầu tiến vào trong tộc, ta cũng đã nhận ra," lão giả nhẹ nhàng cười, ánh mắt chuyển hướng nhìn Cố Nhược Vân nói, " Bất quá, từ trên người ngươi ta cảm nhận được không có bất kỳ sát khí nào, cho nên đây mới là nguyên nhân ta để ngươi tiến vào! nói cách khác, chỉ cần ngươi đối với tộc Hỏa linh thú ta có bất kỳ suy nghĩ bất lương gì, ta sẽ không để ngươi sống sót rời đi nơi này."

Cố Nhược Vân hơi hơi nhướng mày, nàng có thể cảm nhận được lão giả cường đại đến mức nào.

Nhưng làm nàng kỳ quái chính là lão giả cường đại như thế, vì sao lại rơi vào trong tay Phong Cốc?

" Ta không rõ, lấy thực lực của ngươi như thế nào để con dân trong tộc bị Phong Cốc bắt đi."

Lão giả cười khổ một tiếng: " trước khi ta gặp được Phong Cốc, ta rất tin tưởng nhân loại, nhưng mà Phong Tiêu Tiêu đại tiểu thư Phong Cốc lại thiết kế tộc Hỏa linh thú chúng ta, hơn nữa còn đem hậu bối có thực lực thấp nhất tộc bắt đi, nếu không phải nhân loại quá mức giảo hoạt, hậu bối trong tộc chúng ta cũng sẽ không rơi vào trong tay những người đó."


Phong Tiêu Tiêu?

Cố Nhược Vân có chút kinh ngạc, không nghĩ tới chuyện này thế nhưng do Phong Tiêu Tiêu làm ra.

Nhưng khi đó Phong Tiêu Tiêu có bao nhiêu lớn? cũng chỉ là một người trẻ tuổi, liền có tâm cơ thâm trầm như vậy, Phong Tiêu Tiêu này không đơn giản so với suy nghĩ của nàng.

Cũng may nàng đã không còn trên đời, nếu không mà nói sau này để nàng trưởng thành sẽ là đối thủ lợi hại nhất!

" Phong Tiêu Tiêu đã chết," Cố Nhược Vân chậm rãi ngẩng đầu nói, " Bởi vậy, tộc Hỏa linh thú các ngươi đã khôi phục tự do."

Con ngươi lão giả nhiễm lên một tầng kích động, hơi hơi lướt qua: " Ta đã sớm biết Phong Tiêu Tiêu sẽ có kết cục như vậy."

Cố Nhược Vân nhướng nhướng mày, thật ra kinh ngạc nhiều hơn nhìn lão giả: " Dùng cái gì có thể thấy được?"


" Ha ha," lão giả cười một tiếng, " lúc trước, Phong Tiêu Tiêu đã từng tới tìm ta, muốn ta trợ giúp sát hại cốc chủ Phong Cốc, nhưng ta cự tuyệt nàng, ta cũng không muốn tham dự vào chiến đấu nhân loại, nói cách khác tộc Hỏa linh thú sẽ thật sự biến mất trên thế gian."

" ngươi cự tuyệt Phong Tiêu Tiêu, không sợ nàng dùng hậu bối Hỏa linh thú uy hiếp ngươi?"

" không," lão giả lắc lắc đầu, " Phong Tiêu Tiêu không dám làm như vậy, nếu nàng thật sự động đến người tộc Hỏa linh thú thì lửa giận của tộc Hỏa linh thú nàng thừa nhận không nổi! hơn nữa, đã không còn hậu bối, nàng dùng cái gì tới uy hiếp chúng ta? những điều kiện khác chúng ta đều có thể đáp ứng nàng, chỉ có duy nhất không tham dự chiến đấu, nếu không mà nói sẽ bị Đệ Nhất thành nghiêm trị! loại chuyện hại tộc này ta không thể làm, cũng may hiện tại Phong Tiêu Tiêu đã chết, rốt cuộc tộc Hỏa linh thú cũng được khôi phục tự do cùng an bình."

" Tộc trưởng."

Sau khi Hỏa nhi nghe được lời này, liền đứng dậy nói: " Tộc Hỏa linh thú chúng ta có thể khôi phục tự do, ít nhiều đều nhờ có nàng, sau khi Phong Tiêu Tiêu chết, cũng là nàng yêu cầu Phong Cốc thả người trong tộc. Hơn nữa, lúc đó nàng đối phó Phong Tiêu Tiêu, chính là vì tộc Hỏa linh thú chúng ta."


Ánh mắt lão giả mang theo kinh ngạc, nhìn về Cố Nhược Vân: " Nha đầu, ngươi đã cứu tộc Hỏa linh thú chúng ta?"

Cố Nhược Vân nhàn nhạt nói: " Ta không phải vì cứu tộc Hỏa linh thú, ta chỉ trợ giúp Hỏa nhi mà thôi, nó đã trở thành khế ước thú trong tay tiểu đệ, giúp gia tộc nó khôi phục tự do, hẳn là chuyện ta nên làm."

Nghe được câu trả lời của Cố Nhược Vân, lão giả cười khổ một tiếng: " Hại tộc Hỏa linh thú chúng ta chính là nhân loại, không nghĩ tới người trợ giúp tộc Hỏa linh thú cũng là nhân loại, ta cũng không biết sau này tiếp tục tin hay không tin nhân loại, nhưng mà nha đầu, ngươi giúp tộc Hỏa linh thú chúng ta, chính là ân nhân trong tộc, sau này có yêu cầu cái gì nói một tiếng chúng ta nhất định sẽ giúp ngươi."

" Không chỉ như vậy, tộc trưởng, nàng còn rợ giúp ta tăng lên thực lực," Hỏa nhi vẻ mặt kiêu ngạo nói, " Hiện tại ta không phải là bán thánh, lúc trước không lâu ta đã đột phá đến Võ Thánh."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui