Phế Phi Phục Sủng

Đến khi hoàng thượng thượng triều xong thì nghe được tin, nhưng Y vô cùng bình tĩnh vì biết luôn luôn có ám vệ đi theo bảo vệ đại hoàng tử.

Y liền sai người dùng ám hiệu để truyền tin, một lúc sau ám vệ quay trở về và báo cáo tình hình, hoàng thượng liền di giá đến Hạ Lan cung.

Lúc này hoàng hậu cũng biết được tin đại nhi tử đi cùng Tĩnh Quý Phi, bản tính hèn mọn lộ ra, nàng ta sợ Tĩnh Quý Phi sẽ hại đến nhi tử của mình vội vã chạy đến Hạ Lan Cung.

Lúc Ẩn Dương đi đến thì nhìn thấy một khung cảnh rất là đẹp, hai hài tử đang nằm trên giường nghe Cẩm Tĩnh kể chuyện, không biết là kể chuyện gì mà khiến cho đại hoàng tử cười tít mắt.

Ẩn Dương đứng nhìn nàng mà say mê, đã một tuần không gặp nàng nhưng hình bóng nàng vẫn hiện lên tâm trí mình.

Không phải là Y không để ý đến nàng nữa, không phải là như lời đồn đại Y có mới nới cũ mà là Y sợ phải gặp nàng, sợ phải đối mặt với nàng Y sẽ không biết phải làm sao.

Y biết nàng sẽ thất vọng về Y, trong thâm tâm sẽ nghĩ rằng Y là người vô tình tuy nhiên bây giờ tên đã lên cung Y không thể dừng lại được.

Tất cả kế hoạch đã được sắp xếp để giệt trừ phe đảng của Hoa gia, chỉ khi Hoa gia bị tiêu giệt thì Y mới có thể lấy lại tất cả quyền lực của mình.


Đến khi đó Y mới có thể bảo vệ được mẫu tử nàng, thôi để nàng chịu thiệt thòi một thời gian nữa rồi sau này nàng sẽ hiểu.

Tuy nhiên giây phút tươi đẹp này chưa được bao lâu, tiếng hoàng hậu ở bên ngoài lanh lảnh thật khó nghe:

"Tĩnh Quý Phi ngươi đưa nhi tử của ta đi đâu, ngươi có ý gì muốn hại nhi tử của ta hay sao đừng có mơ ".

Nhìn hoàng hậu lúc này không khác gì một người phụ nữ chua ngoa đanh đá, có lẽ thời gian này có quá nhiều chuyện không hay sảy ra nên mới khiến nàng ta trở nên ngu muội như thế.

Sự thông minh, hiền dịu của nàng ta bay mất hết, nàng chỉ lo sợ nếu đến muộn nhi tử của mình sẽ bị hãm hại, bây giờ nàng bị hoàng thượng ghét bỏ thì làm sao có thể sinh thêm hài tử nữa đây, lúc bấy giờ nàng lấy gì để tranh lại.

Đủ mọi suy nghĩ tiêu cực trong đầu nên một người sáng suốt như hoàng hậu lại thành trò cười cho toàn bộ hạ nhân.

Lúc này Cẩm Tĩnh nghe tiếng động thì giật mình vội ngẩng đầu lên, bắt gặp hoàng thượng đang đứng trước cửa nàng mỉm cười nói:

"Hoàng thượng đến lâu chưa, tại sao không lên tiếng ".

Ẩn Duệ thấy người đến là phụ hoàng thì vui mừng ngồi dậy xuống giường và chạy về phía phụ hoàng giọng vui mừng:

“Phụ hoàng người đến chơi với đệ đệ và đón Duệ Nhi về sao, Tĩnh Quý Phi kể chuyện rất hay, đồ ăn của nơi này cũng rất ngon nữa ạ!”.

Hoàng thượng vẻ mặt cưng chiều xoa đầu nhi tử và nói:

"Con ấy à, trốn đi chơi không bảo ai để cung nhân đang chạy loạn đi tìm con kia kìa ".

Ẩn Duệ chưa kịp nói gì thì đã bị một lực mạnh kéo về khiến cho cậu ngã chúi ngã chụi.


Lúc ngẩng mặt lên hóa ra người đó lại là mẫu hậu, nàng ta xem xét hết người cậu, vén hết cả quần áo lẫn người lên khiến cậu rất đau.

Nàng ta không hỏi han gì liền quay sang Tĩnh Quý Phi rồi quát lớn:

"Ngươi bắt nhi tử của ta đến đây làm gì, ngươi có ý đồ gì chứ, may mà ta và hoàng thượng phát hiện, nếu Duệ nhi có chuyện gì ta nhất định không tha cho ngươi đâu ".

Lúc này đến lượt Cẩm Tĩnh ngơ ngẩn, nàng không hiểu chuyện gì đang sảy ra, từ đâu hoàng hậu chạy đến đây quát nạt như thế chẳng giống phong phạm hàng ngày chút gì cả.

Ẩn Dương quay sang quát:

"Ngươi làm loạn cái gì vậy hả, hồ nháo nhìn lại mình xem có giống một mẫu nghi thiên hạ hay không?, người đâu đưa hoàng hâu về Trữ Tú cung ".

Lúc thị vệ chuẩn bị đến thì hoàng hậu vùng ra, lúc này nàng ta đã thấy mình quá thất thố rồi vội dịu giọng nói:

"Là thiếp sai, nhưng lúc nghe cung nữ nói đại hoàng tử mất tích thiếp đã vô cùng lo lắng, mãi mới biết được Tĩnh Quý Phi đưa đại hoàng tử đi mà không nói gì nên thiếp mới lo lắng như thế ".

Cẩm Tĩnh lúc này mới ngớ người ra nói:


"Thần thiếp gặp đại hoàng tử ở ngự hoa viên, cậu nói muốn đi gặp đệ đệ nên thiếp mới đưa đến đây nhưng đã dặn Bích đến Đông viện để báo cho cung nữ và thái giám ở đó rồi mà ".

Hoàng hậu giương mắt lên nói:

"Ngươi ngụy biện nếu cung nữ của ngươi có đến báo tại sao người của Đông Viện lại hốt hoảng đi tìm chứ ".

Cẩm Tĩnh mỉm cười nói:

“Mọi chuyện đều nói phải có chứng cứ, hoàng hậu cứ nói ta ngụy biện mà không truy tìm có phải là đã quá phớt lờ hay không, muốn ấn định tội danh cho ta sao?”.

Hoàng hậu lúc này á khẩu không nói được cậu gì, A Duệ nghe câu chuyện thì đã hiểu phần nào vội vàng nói chen vào:

"Mẫu hậu đừng trách Tĩnh Quý Phi,là con xin người đưa con đến đây để thăm đệ đệ, Tĩnh Quý Phi biết con trốn ra ngoài nên cũng bảo cung nữ về Đông viện báo lại rồi ".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui