Phế Phi Phục Sủng
Trải qua sự việc này hoàng cung như được thay máu, có bao nhiêu người phải chết trong sự việc lần này.
Phút cuối cùng hoàng thượng khoan hồng đại lượng không truy cứu thêm vì cung nữ đều đã tự sát rồi.
Vì để an ủi Tĩnh Phi và lấy lại công đạo cho nàng hoàng thượng sau ngày hôm ấy đã sắc phong chiếu chỉ.
Chỉ biết ngày hôm đó thời tiết vô cùng trong xanh, tổng quản thái giám đi đến Ha Lan cung bới thái độ cung kính.
Ông ta đứng ra và nói:
"Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết Tĩnh phi có công lớn sinh hạ nhị hoàng tử cho hoàng gia, nay trẫm sắc phong làm Tĩnh Quý Phi ban cho nghìn lượng hoàng kim, đôi vòng như ý, đàn Cẩm Sắc và một đôi nến long phụng ".
Khi thánh chỉ được ban ra cả hậu cung nổ ra một trận kinh biến lớn, ai cũng muốn hoàng hậu ra mặt để xin hoàng thượng thu hồi thánh chỉ.
Tuy nhiên hoàng hâun lúc này thân mình còn chưa lo xong làm sao dám đi đối chất với hoàng thượng chứ.
Mặc dù nàng ta nghẹn khuất trong lòng nhưng lại không dám phản kháng chỉ trốn trong cung điện của mình không chịu gặp ai.
Nến long phụng, cả hoàng cung ai cũng biết Y nghĩa của đôi nên đó, nó chỉ thắp sáng và ban tặng cho chính cung nương nương, cho chính thất.
Mà bây giờ khi chính thất là hoàng hậu vẫn còn mà hoàng thượng vẫn ban cho vậy là muốn cho tất cả mọi người biết Tĩnh Quý Phi cũng là chính cung nương nương sao( nếu theo dân gian có thể hiểu là bình thê chứ không phải thiếp thất).
Khi Cẩm Tĩnh nghe xong thánh chỉ, bản thân nàng cũng bàng hoàng, nàng không nghĩ rằng hoàng thượng lại làm thế vì nàng.
Nàng biết hoàng thượng cũng giành cho nàng một tình cảm đặc biệt nhưng không nghĩ là sâu sắc đến thế, trái tim của nàng đã dần dần bị tan chảy.
Nhìn thấy biểu hiện ngẩn ngơ của nàng thái giám vội vàng nói:
"Nương nương xin người nhận thánh chỉ để nô tài còn về phục mệnh ".
Lúc này Cẩm Tĩnh mới hồi thần, nàng cầm lấy thánh chỉ, A Hoa thấy thế liền vội vàng nhét vào tay thái gián một túi tiền khá là dầy.
Thái giám vui vẻ nhận lấy rồi cảm ơn rối rít quay nhanh trở về, trước khi đi tuyên chỉ hoàng thượng đã dặn kỹ càng là phải xem biểu hiện của Tĩnh phi như thế nào rồi về thuật lại.
Theo hoàng thượng lâu như thế nên ông biết rõ tầm quan trọng của Tĩnh phi nương nương trong lòng hoàng thượng.
Tin tức ban ra cũng có nhiều quan đại thần lên tiếng phản đối nhưng hoàng thượng gạt tất cả đi không cjo bất kỳ ai được đàm tiếu điều gì.
Đại tướng quân lúc này cũng ra sức ủng hộ nữ nhi ra mặt, những ai phản đối đều phải nhìn sắc mặt của ông để hành sự.
Hoa gia lần này cũng vô cùng im ắng, một thế gia lớn có một hoàng hậu trong cung mà còn không ý kiến gì thì bọn họ nữ nhi chỉ là phi tần thì làm sao dám có ý kiến.
Thế là sự việc trôi qua trong sự phản đối yếu đuối của các quan đại thần, còn Cẩm Tĩnh thì chẳng có thời gian để quan tâm đến vì nàng còn phải chăm bảo bảo.
Thời gian này Hoàng thượng như muốn chuyển hẳn đến cung điện của mình, ngày ngày khi phê duyệt xong tấu sớ đều vui đùa cùng tiểu hoàng tử.
Hoàng thượng muốn làm lễ sắc phong Quý Phi cho nàng nhưng vì lý do nàng mới sinh hài tử xong cơ thể còn yếu nên cuối cùng lễ sắc phong rời lại một tháng sau, đúng ngày đầy tháng của tiểu hoàng tử.
Các tú nữ mới nhập cung đều trong tâm trạng lo lắng và bất an, bởi vì sau khi nhập cung đến giờ hoàng thượng chưa triệu kiến bất kỳ phi tần nào thị tẩm.
Chỉ có hai tỷ muội kia được gọi vài lần tuy nhiên không phải là thị tẩm mà là cùng hoàng thượng bàn luận về thơ ca.
Nhưng sau khi tiểu hoàng tử ra đời thì chẳng còn ai có đặc cách đó nữa, hoàng thượng cả ngày chỉ ở mỗi Hạ Lan cung ngoài những lúc thượng triều ra.
Lúc này tâm trạng của hai người Triệu Cẩm Lan và Triệu Cẩm Hoa vô cùng nôn nóng, trước khi vào cung bọn họ khá tự tin với dung nhan và tài năng của mình, việc trở thành sủng phi được hoàng thượng sủng ái chỉ là chuyện trong tầm tay.
Phụ thân và gia tộc đặt hết hi vọng vào bọn họ, phủ Thượng thư bao nhiêu năm qua chỉ là thế gia hạng hai, không được xem trọng như những thế gia khác.
Mà phụ thân của bọn họ cũng là người thông minh và có tham vọng cho nên ngay từ ban đầu ông đã nhìn nhận vấn đề cực sâu rộng.
Hoàng thượng tuy mới lên ngôi nhưng lại là một người tài giỏi sau này có thể vượt mong đợi nhoài sức tưởng tượng cho nên ngay từ ban đầu ông ta đã quy thuận và vô cùng trung thành với hoàng thượng.
Vì thế nên ông ta hết sức mong chờ tin tưởng và hi vọng vào nữ nhi của mình, có thể trong ngoài phối hợp giúp cho phủ thượng thư có thể đi lên trở thành gia tộc đứng đầu để cho các gia tộc khác phải tôn trọng.
Nhưng sự thật lại khiến cho bọn họ vô cùng bối rối, đối với hoàng thượng bọn họ không biết phải bắt đầu như nào và phải làm sao.
Khi giáp mặt hoàng thượng bọn họ cảm giác như hoàng thượng nạp bọn họ là vì trách nhiệm chứ thực sự không có ham muốn gì
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...