Editor: Aki Re
Tô Mộc cố hết sức suy nghĩ ra, khi cảm thấy trên người nam nhân đang ngo ngoe rục rịch, nàng cơ hồ không kịp nghĩ cứ thế mà nói: "Hắn không có bụng dạ hẹp hòi như BOSS, không có tính toán chi li như BOSS, quan trọng hơn là, hắn còn không có tàn nhẫn độc ác như BOSS!"
"...... Nàng đây là đang khen ta?" Thần thái Tịch Y hờ hững, nhìn dáng vẻ cảm xúc cũng không phải tốt như vậy.
Cả người cùng tay chân Tô Mộc sử dụng quấn ở trên người hắn, lòng tràn đầy vui mừng nói: "Nhưng ta chỉ yêu BOSS bụng dạ hẹp hòi, tính toán chi li, còn siêu yêu BOSS tàn nhẫn độc ác, đừng nói BOSS là đại gian thần, liền tính BOSS muốn làm phản đại nghịch bất đạo người ta cũng yêu! BOSS ở phía trước giết người, ta đây liền ở phía sau chôn người......"
"Mộc Mộc." Hắn đánh gãy lời lải nhải của nàng, ôm nàng ngồi dậy, thân mình nàng nho nhỏ ở trong lòng ngực hắn, không rõ nguyên do liền nhìn hắn, hồi lâu, Tịch Y khó hiểu hỏi: "Vợ chồng trưởng công chúa công chính nghiêm minh, như thế nào dưỡng ra nữ nhi có tính tình như nàng vậy?"
"Có ý tứ gì?" Tô Mộc mê hoặc chớp chớp mắt, nói: "Người mình thích bất luận làm cái gì đều đúng, mà làm người hắn thích, ta đây liền phải vô điều kiện đi ủng hộ hắn, đây không phải là chuyện theo lẽ thường sao? BOSS...... Ý của chàng là đang nói, chàng không thích tính tính như vậy của ta sao?"
Nàng nhấp môi, vừa mới thật vất vả dừng thanh âm nức nở, lại bắt đầu muốn khóc.
Tịch Y cúi đầu, hôn tới khoé mắt nàng đang rơi nước mắt, mặt mày gian như mực, ôn nhu như họa, môi mỏng hắn lại khẽ mở, thấp giọng nói: "Đừng khóc, tính tình Mộc Mộc...... Thực làm cho người ta thích."
Tô Mộc lúc này mới nhẹ nhàng "Ân" một tiếng, dựa vào trong lòng ngực hắn, mặt dán ở ngực hắn yên tâm nhắm hai mắt lại, không bao lâu, nàng mệt cực kỳ phát giác ra chính mình không mất bao lâu liền đã ngủ trong lòng BOSS rồi.
Tịch Y ôm nàng, một tay nhẹ nhàng chỉnh sợi tóc hỗn độn vì mướt mồ hôi trên mặt nàng, ánh mắt hắn hơi ám, chỉ suy nghĩ đến một việc.
Nếu tính tình Mộc Mộc như bình thường, vậy cũng không cần lo lắng cái gì, nhưng nếu theo lý luận nàng đây là có người nào đó có tâm bồi dưỡng, vậy không thể không suy nghĩ người có tâm này sau lưng có mục đích gì.
Nhưng mà Tô Mộc từ lúc sinh ra đến bây giờ, bên người nàng từng có người nào, Tịch Y đều đã điều tra đến rõ ràng, cũng không có người khả nghi, có lẽ...... Là hắn đa tâm đi.
Ngày hôm sau, Tô Mộc không biết Tịch Y đã rời đi khi nào, tóm lại, nàng một bên lén lút xoa eo chính mình, một bên ngoan ngoãn đi theo phía sau mẫu thân đi bái kiến Hiên Viên Ninh, vì thảo luận hôn sự của Triệu Du cùng Bạch Linh Lung, Tô Mộc vì cái gì mà cũng muốn đi theo? Đương nhiên là bởi vì nàng đem Triệu Du hố cho Bạch Linh Lung, mà Bạch Linh Lung lại là đối tượng nhiệm vụ của nàng, nói như thế nào, nàng phải đến xem tình hình mới đúng.
Số 38 đột nhiên hỏi: "Tiểu Mộc Mộc, sóng điện não của ta ngẫu nhiên kết nối cùng ngươi, trừ bỏ thông tin về ngươi, ta đối với chuyện người nhà ngươi không có hiểu biết, ngươi nói cho ta nghe một chút đi, nhà ngươi có mấy người?"
"Ba ta, mẹ ta, em gái ta."
"Nga......" Số 38 có ý vị khác hỏi: "Vậy thời gian dạy dỗ ngươi dài nhất chính là ai?"
"Vậy chẳng phải là lão sư ta sao?" Nhắc tới chuyện này, Tô Mộc bỗng nhiên oán khí, "Tiểu Bạch ngươi không biết a, từ nhỏ ta học vừa mới thi đậu đại học không được bao lâu, lão sư toán học của ta cư nhiên đều là cùng một người, ngươi có tin được không!? Ta lên cấp học cũng có thể gặp phải hắn, vận khí này cũng thật không tốt a!"
Số 38 lại phá lệ cảm thấy hứng thú trầm ngâm một tiếng.
- ----
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...