Editor: Aki Re
"Tịch đề đốc, nô tỳ chỉ là lo lắng quận chúa, cho nên mới đi theo quận chúa tới nơi này, nô tỳ cũng không có bất luận tâm muốn mạo phạm gì, thỉnh đề đốc cùng quận chúa đại nhân đại lượng, bỏ qua cho nô tỳ một cái mạng!" Nói xong, Tú Nhi liên tiếp vái đầu.
Tịch Y đi tới bên người Tô Mộc, hắn nhàn nhạt hỏi: "Mộc Mộc, xử lý như thế nào đây?"
"Không thể cho nàng rời đi."
Tịch Y rũ mắt xem nàng.
Tô Mộc bắt được cánh tay hắn nói: "Chúng ta còn không biết nàng rốt cuộc là người của ai, hơn nữa nàng còn thấy được cái nhà này, còn đã biết ngươi không thích bóng tối, nếu nàng trở về, nói cho Lạc Tiểu Tiểu, Lạc Tiểu Tiểu dùng tin tức này tới đối phó ngươi thì sao bây giờ?"
Lạc Tiểu Tiểu?
Tịch Y suy nghĩ trong chốc lát, mới nhớ tới bên người Hiên Viên Ninh có tiểu thái giám tên Tiểu Lạc Tử thật, hắn không biết vì sao Tô Mộc cố ý nhắc tới tiểu thái giám kia, chỉ là thật sự cảm nhận được nàng đang khẩn trương, hắn thử tính hỏi: "Ta nên giết nàng ta?"
Tú Nhi run lên.
Tô Mộc bất mãn, "Không cần làm chuyện đẫm máu như vậy!"
Tú Nhi hơi nhẹ nhàng thở ra, Tịch Y đối với Tô Mộc có cảm tình đặc thù, nàng có thể nhìn ra, Tô Mộc vì nàng cầu tình, mạng sống của nàng như thế nào không thành vấn đề, như vậy, nàng có thể sống sót trở về phục mệnh.
Há biết Tô Mộc lại nói một câu nữa: "Đem đầu lưỡi nàng cắt đi là được rồi, như vậy nàng sẽ không thể nói chuyện."
Tú Nhi ngưng lại.
Trong một thời không xa xôi, số 38 đang uống một ly nước dừa chưa xong liền phun ra.
"Cắt đầu lưỡi...... Cái này vẫn có thể xem là một phương pháp tốt."Khoé mắt Tịch Y dần dần giơ lên, "Bất quá, nàng ta cũng có thể dùng phương pháp viết nói cho người khác chuyện hôm nay phát sinh, vậy phải làm như thế nào?"
"Kia...... Vậy đem tay nàng chém đi?"
Nàng nghiêng đầu nói ra câu nói đẫm máu như vậy, mãn tâm mãn ý chờ đáp án của hắn, thật đúng là đáng yêu chết đi được.
Không rảnh lo Tú Nhi còn đang ở đây, Tịch Y cúi đầu, chặn môi nàng, triền miên hôn sâu khiến người mặt đỏ tim đập.
Tú Nhi mở to hai mắt, nàng có thể nhìn ra cảm tình của Tịch Y đối với Tô Mộc không phải giả, khiến nàng ngoài ý muốn chính là, Tô Mộc cũng không phản cảm tên hoạn quan này đối với nàng làm ra chuyện thân mật như thế, tương phản, Tô Mộc còn thực hưởng thụ.
Sau một lúc lâu, nụ hôn kết thúc, Tịch Y giơ tay, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve khoé môi ướt át của Tô Mộc, hắn thấp giọng hỏi: "Kia, nếu tại vì nàng ta dẫn đường cho nên người khác mới vào được nơi này, nên làm gì bây giờ đây?"
"Kia...... Kia hay là móc đôi mắt nàng ta ra......" Nàng không xác định hỏi: "Hay vẫn là chém đứt chân nàng ta tương đối tốt hơn?"
"Đều có thể." Tịch Y rất có tấm lòng bao dung nói: "Liền y như lời nói của Mộc Mộc, ta không làm chuyện đẫm máu, tha mạng cho nàng ta."
Tô Mộc vui vẻ cúi đầu đối với Tú Nhi đang quỳ trên mặt đất nói: "Tú Nhi, ngươi không cần phải chết, ngươi có cao hứng không?"
Tú Nhi mặt vô biểu tình, nàng lấy chủy thủ ra, quyết đoán cắt cổ chính mình, thực mau liền mất đi sinh khí, chết không nhắm mắt.
Tô Mộc sửng sốt, nhịn không được lui về phía sau một bước, Tịch Y ôm lấy nàng, "Không cần sợ, có ta ở đây."
"Không phải......" Tô Mộc dựa vào trong lòng ngực Tịch Y, nàng duỗi tay chỉ chỉ bên kia, "Chảy nhiều máu như vậy, rất khó quét tước."
Rốt cuộc, hắn không nhịn được cười khẽ ra tiếng.
Này vẫn là lần đầu tiên Tô Mộc nghe được tiếng cười của Tịch Y, nàng kích động, "BOSS, ngươi cười lên thật là đẹp mắt!"
"Phải không?" Hắn khom lưng, lại hôn lên trên môi nàng, có lẽ là do men say tới muộn, hắn hơi hơi híp mắt, giống như là đang chờ hồ ly hưởng thụ âu yếm lấy lòng, hắn nói: "Ngươi có biết cái này là gì không?"
Mắt Tô Mộc nhìn hai "Người" đang đứng thẳng tắp kia, nàng gật gật đầu, "Là con rối."
"Vậy nàng có biết hai người bên cạnh này, vì sao còn để lại trong phòng không?"
Nàng nghĩ nghĩ, nháy mắt kinh hoàng nói: "Ngươi cũng nghĩ muốn đem ta ở nơi này!?"
"Không tồi." Hắn hơi hơi gật đầu, hơi say nói: "Ta nghĩ, nếu Mộc Mộc phản bội ta, ta cũng đem Mộc Mộc đặt ở nơi này, sau đó...... Đem Mộc Mộc đặt bên người ta."
Số 38 kêu lên: "Ta đi, biến thái a!"
"A!!!"
Chợt ma âm vang lên bên tai, Tịch Y nhìn thiếu nữ kinh hỉ nhảy dựng lên trong lòng ngực chợt ôm một cái, tay chân cũng treo ở trên người hắn, nàng hung hăng hôn gương mặt hắn một cái, vui mừng kêu lên: "BOSS! Ngươi tới khi chết cũng không muốn cùng ta tách ra, ta thật cảm động, thật vui vẻ a!"
Tịch Y đang say bị kêu đến đau đầu, dứt khoát xoay người ôm nàng đi tới một gian phòng khác, sau khi đem nàng đặt ở trên giường, ngay cả thời gian cẩn thận cởi quần áo cũng không có, trực tiếp lựa chọn xé quần áo nàng ra.
Ở một cái thời không không biết tên khác, gió biển thổi vào người nam nhân dùng vẻ mặt đờ đẫn thay thế Tô Mộc nói câu "Đóng cửa phòng phát sóng trực tiếp", sau đó tam quan hắn giống như bị rách nát, thật lâu ngồi ở trên bờ cát bất động, trước sau vẫn duy trì trạng thái mang vẻ mặt mộng bức.
Hồi lâu sau, truyền đến một tiếng nỉ non của hắn, "Ta có phải hay không...... Tìm một tiểu biến thái làm người xuyên việt?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...