Editor: @Thụy Mặc
Beta: @Aki Re
Thời gian không biết đã trôi qua bao lâu.
Vẻ mặt Quý Bắc Lưu mang theo tia thỏa mãn, một khi lão nam nhân xé tem đều nhìn có vẻ rất rạng rỡ. Hắn ngồi dựa vào đầu giường, trong lòng ngực là nữ nhân hắn thích, ừ, không sai, là nữ nhân.
Mới cách đây không lâu, hắn đã biến cô trở thành nữ nhân.
Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt Quý Bắc Lưu càng thêm tươi sáng, cằm của hắn chạm vào đầu cô, nhẹ nhàng cọ xát, vui vẻ kêu: "Mộc Mộc..."
"Câm miệng." Tô Mộc uể oải nhắm mắt lại: "Tôi muốn nghỉ ngơi."
Quý Bắc Lưu vốn định nói chuyện kết hôn với cô, nhưng vừa thấy Tô Mộc đã nhắm mắt lại, nhanh chóng ngủ thiếp đi, ánh mắt của hắn càng ấm áp, hắn ôm cô và từ từ nhắm mắt lại, khẽ thì thào: "Mộc Mộc, anh yêu em..."
Tô Mộc nhìn như đã ngủ, hàng mi bỗng khẽ rung lên.
Mấy tiếng sau, Tô Mộc mặc áo sơ mi trắng tay dài và quần cao bồi xuất hiện trên đường phố. Quần áo được cô nhờ nhân viên phục vụ khách sạn mua dùm, quần áo của cô đã "hi sinh" dưới tay Quý Bắc Lưu, mà không mua quần áo thì cô cũng không thể ra ngoài. Còn nguyên nhân mặc áo dài quần dài là vì che khuất những dấu vết mà Quý Bắc Lưu để lại trên người cô.
Tô Mộc đứng trước cửa kính nhà hàng, vén tóc lên phía trước để che đậy vệt đỏ trên cổ, không thể không nhớ tới Quý Bắc Lưu, cô vỗ nhẹ vào mặt mình. Lúc cô rời đi có để lại nụ hôn tạm biệt cho hắn, mặc dù hắn đang ngủ, nhưng Tô Mộc cũng đã nói lời tạm biệt với hắn.
Tổng tài bá đạo yêu ta: 【Tiểu Hung, ngươi không mua thuốc tránh thai để uống à (???)】
Cái tên quen thuộc này...
Lông mày Tô Mộc giật một cái: "Đứa trẻ mà ta đặt trong tủ lạnh?!
Tổng tài bá đạo yêu ta: 【Vâng, chính là ta???】
"Sao ngươi lại đổi tên?"
Tổng tài bá đạo yêu ta: 【Bởi vì người ta bị sắc đẹp của Quý đại BOSS mê hoặc mất rồi. À mà Tiểu Hung đã bạch bạch bạch* với BOSS, còn không từ mà biệt, chẳng lẽ định đi theo cốt truyện tổng tài văn ư (???)】
* Tiếng động khi làm tình, thường dùng từ này để chỉ việc quan hệ.
"Không có nha." Tô Mộc lắc đầu: "Ta không có dự định chơi kiểu cốt truyện dắt thêm đứa nhỏ trở về sau mấy năm."
Tên sát thủ này không ấm áp: 【Tiểu Hung không định uống thuốc tránh thai.】
"Đúng vậy, ta không định uống." Tô Mộc khoanh tay lại, nhẹ nhàng cười: "Không có thai thì thôi, lỡ như dính thật thì cứ sinh, chuyện đơn giản như vậy thì cần gì uống thuốc?"
Gió thổi lạnh cái mông: 【Tiểu Hung thật là xấu!】
Gió thổi lạnh cái trứng: 【Thật là xấu!】
Gió thổi lạnh cái JJ*: 【Thật là xấu!】
* Nguyên văn là kê kê (con gà), mình đổi thành JJ = ji ji = đệ đệ cho nó hợp với hai cái tên trên, chúng ta có thể hiểu là "cậu em nhỏ" của các zai, vì cả hai đều được hiểu ngầm như nhau =)))
Này!
Lạnh cái JJ mới xuất hiện này là ai?!
Gió thổi lạnh cái trứng: 【Đây là bạn trai của chị ta.】
Gió thổi lạnh cái mông: 【Cút đi, ta không thừa nhận hắn là bạn trai của ta!】
Gió thổi lạnh cái JJ: 【Không có gì, ta thừa nhận ta là anh rể của trứng trứng là được rồi!】
Mấy cái bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp này đủ để diễn một vở kịch.
Hai cọng lông: 【Tiểu Hung thật là xấu, rõ ràng không có quên BOSS mà còn làm bộ mất trí nhớ, bây giờ ngủ với người ta xong chạy mất, Tiểu Hung thật vô tình thật xấu xa!】
"Ai bảo hắn làm nhiều chuyện xấu như vậy làm chi? Còn hại ta hôn mê hơn nửa năm, ta hành hạ hắn thì có sao?" Tô Mộc nói một cách hùng hồn.
Cô biết người đàn ông Quý Bắc Lưu này đối xử với cô rất tốt. Mặc dù cô cũng biết, lúc cô gặp tai nạn, Quý Bắc Lưu vẫn chưa quen biết cô. Nhưng mà muốn cô cứ như vậy mà tha thứ cho hắn, ngay cả bản thân cô cũng không vượt qua được.
Cái tên Quý Bắc Lưu kiêu căng thất thường này tự nhận mình là kẻ không có gì không làm được, chung quy phải áp chế bớt lòng hăng hái của hắn mới tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...