Editor: @Thụy Mặc
Beta: @Aki Re
Hiện tại Tô Mộc không chỉ cảm thấy mình đã gặp một bệnh nhân tâm thần, mà còn là bệnh nhân tâm thần thời kỳ cuối. Nếu người ta không giết cô, vậy thì cô không diễn nữa, cô buông cái tay đang giữ Quý Bắc Lưu rồi ngồi xuống tảng đá dưới gốc cây.
Quý Bắc Lưu nhìn về phía Lương Lương.
Lương Lương run người, nói: "Không sai, cậu, cô ấy đang phớt lờ người."
Quý Bắc Lưu nheo mắt lại, nói một cách chắc chắn: "Đây không phải phớt lờ."
Không ai dám phớt lờ hắn, trừ khi người này không muốn sống nữa.
Trong đầu Lương Lương đầy dấu chấm hỏi.
Quý Bắc Lưu khịt mũi một tiếng: "Ta hiểu người phụ nữ nông cạn này không biết nên theo ai khi thấy ta trong tình huống ấy. Lương Lương, đây là sức hấp dẫn của đàn ông, ngươi vẫn không hiểu."
Vừa nói xong, Quý Bắc Lưu lập tức offline.
Quý Bắc Lưu ngồi trên ghế văn phòng tháo mũ xuống, tâm trạng hết sức vui vẻ, loại vui vẻ này giống như ngày trước hắn chiếm tài sản của người khác đến mức người ta không còn mua nổi một cái quần lót, nhưng lúc tâm trạng hắn tốt, hắn vẫn sẵn lòng chừa lại tiền cho đối phương mua quần lót.
Lương Lương vừa rời khỏi trò chơi liền đi tới, chần chừ hỏi: "Cậu, người không định đi giáo huấn NPC kia nữa à?"
"Cô ta đã biết mình sai, thân là một người hào phóng, chúng ta nên cho kẻ yếu cơ hội sửa sai." Quý Bắc Lưu thấp giọng nói, phong thái tao nhã sang trọng, không thể nào khiến người khác liên tưởng đến hắn là tên tổng tài của Đỉnh Thế không có chuyện ác nào mà không làm.
Lương Lương cương quyết sẽ không bị mê hoặc bởi tư thái ra vẻ đường hoàng này của Quý Bắc Lưu, hắn khô khan cười vài tiếng, hỏi: "Cậu... Vậy còn vụ thêm đồ vật tăng độ thiện cảm trong cửa hàng, chúng ta còn làm không?"
"Làm." Quý Bắc Lưu thản nhiên đáp một tiếng, sau đó mở một cuốn tiểu thuyết có tên là 《 Cô vợ ngọt ngào của tổng tài 》 ra, trước nay hắn đều không thích tốn thời gian vào những thứ vô dụng, nói cách khác, bây giờ hắn lại đọc cuốn sách mà hắn luôn cho rằng đó là sách không hữu ích trước đây là công nhận chúng vẫn có chỗ dùng.
Lương Lương thấp thỏm không yên, hắn sợ mình đã mở ra cánh cửa mới cho cậu của hắn, cậu của hắn vẫn luôn giữ tính tình gắt gỏng thất thường của mình cũng rất tốt rồi, nếu thật sự ra thêm một cái "Khốc huyễn cuồng bá túm*", "Phong cách tổng tài", hắn sẽ không chịu nổi!
* Khốc huyễn cuồng bá túm: Khốc (ngầu lòi/ tàn bạo), huyễn (hay khoe khoang), cuồng bá [(tính tình) thất thường], túm (chảnh chọe).
"Cậu à..." Lương Lương cả gan nói: "Nếu thật sự theo như lời người nói, chỉ cho phép một mình người được mua hàng, việc này không có ích lợi quá lớn đối với lợi nhuận của chúng ta..."
Quý Bắc Lưu ngước mắt lên, giọng điệu cực kỳ không tốt: "Ngươi đang nghi ngờ năng lực tiêu phí của ta?"
"Ý cháu không phải vậy!" Lương Lương vội vàng phủ nhận, ai cũng biết rằng nếu ai đó nghi ngờ Quý Bắc Lưu không có tiền, hắn có thể dùng tiền nện chết ngươi ngay trong giây tiếp theo, còn là loại tiền xu một tệ, rất xứng với câu nện chết ngươi, Lương Lương lau mồ hôi trên đầu và nói: "Cháu chỉ nghĩ rằng... Ông chủ của trò chơi này là cậu, cậu lại đi tiêu tiền cho trò chơi thì không phải tương đương với việc không kiếm được gì sao?"
Dùng tiền của mình để mua sản phẩm của mình, đây không phải hành vi rất dư thừa à?
Quý Bắc Lưu không quan tâm, hắn chậm rãi nói: "Yên tâm, tiền của ta đủ nuôi sống trò chơi này."
Người này không giống Quý Bắc Lưu, lúc trước hắn sẽ nắm lấy cổ áo của Lương Lương và hét, mau mau nghiên cứu ra trò chơi này, không được trì hoãn ta kiếm tiền!
Được rồi...
Cậu của hắn có tiền nên thích làm gì thì làm.
Lương Lương thở dài, chợt nhớ ra cái gì đó, lập tức báo cáo: "Cậu, bản mobile của 《 Đao Kiếm Giang Hồ 》 đã bước vào giai đoạn thử nghiệm cuối cùng, không bao lâu nữa là có thể đưa cho người xem."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...