Edit: Linhlady
Tất cả tế bào trên người Mạc Vân Quả đều muốn kêu gào cần cảnh giác người con trai này, cô hơi hơi lui về phía sau một bước, nhìn về phía Ngải Sâm.
Ngải Sâm thấy một màn như vậy, khóe miệng gợi lên một nụ cười ý vị không rõ, sau đó xoay người rời đi.
Đêm đó, khi Mạc Vân Quả trở lại sơn động, Ngải Sâm vẫn không để ý đến cô, đây cũng là thái độ bình thường mấy ngày qua.
Mạc Vân Quả cũng không phải người nhiều chuyện, thấy hắn không nói, cô cũng không quan tâm, xoay người đi làm việc của mình.
Ngày hôm sau, một đám giống cái đi vào sơn động, trong lúc cô đang ngủ ngon lật qua lật lại một hồi, quanh thân Mạc Vân Quả tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, ánh mắt bất thiện nhìn bọn họ.
Ngay từ đầu, các nàng cũng bị Mạc Vân Quả dọa, nhưng nhớ đến mệnh lệnh của tộc trưởng, một người mạnh dạn đi lên nói chuyện với Mạc Vân Quả: "Tộc mẫu, tộc trưởng nói, hôm nay người cùng tộc trưởng lập khế ước, chúng tôi giúp người hóa trang."
"Lập khế ước?" Mạc Vân Quả đối với từ ngữ xa lạ này hết sức tò mò.
"Chính là hai người chính thức trở thành một đôi." Người nọ vội vàng giải thích, vui sướng trên mặt không cách nào che giấu được.
Không đợi Mạc Vân Quả có phản ứng kịp. người trong phòng phát sóng lại oanh tạc!
"Nắm thảo! Ta biết ngay tên này có chủ ý xấu, còn lập khế ước? Sao hắn không lên trời đi!"
"Kéo ra ngoài chém! Dám động đến người của lão tử!"
"Hiện tại ta rất tức giận a!"
"Ta cũng tức giận! Cái người ở vị diện cấp thấp này, dựa vào cái gì lại muốn chiếm tiện nghi của tiểu Quả Quả nhà chúng ta!"
"Đúng vậy đúng vậy, hiện tại ta chỉ muốn đánh hắn một trận!"
"Tôm tích, chúng ta đi! Đi tẩn hắn!"
"Đại lươn, chúng ta đi! Đuổi theo vị tôm tích phía trước!"
"Lầu trên ngươi thật là đủ rồi......"
............
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp ầm ĩ, ánh mắt lạnh như băng nhìn các nàng nói: "Ta không muốn."
Lần này, đến phiên các nàng kinh ngạc, người mới nói xong lộ ra vẻ khó xử, bó hoa cầm trên tay không biết nên cầm tiếp hay thả xuống.
Thời điểm hai bên đang giằng co, Ngải Sâm vào
Hắn phất tay để các nàng rời đi, sau đó bản thân nhìn Mạc Vân Quả.
Đây lần đầu tiên sau khi Ngải Khắc chết hắn nhìn thẳng vào cô, đôi mắt vẫn như cũ sáng ngời như vậy, nhưng bản thân trong mắt cô, lại có vẻ u ám.
Ngải Sâm có dễ dàng từ trong mắt Mạc Vân Quả thấy rõ dáng vẻ bây giờ của mình, đó là khí thế cường giả uy áp, đó là cường giả vô tình vô nghĩa.
"Ta không muốn." Mạc Vân Quả lặp lại một lần nữa.
Ngải Sâm gật đầu ngồi xuống trên giường đá, nhàn nhạt nói: "Ta biết ngươi không muốn."
Mạc Vân Quả nhẹ giọng "Ừ" một tiếng.
"Nhưng mà, không muốn thì thế nào đây?" Khóe miệng Ngải Sâm cong lên tạo thành một nụ cười tà mị, làm cả khuôn mặt hắn có cảm giác quái dị.
Mạc Vân Quả nhấp môi nói: "Ta không muốn, thì không ai có thể bức ta."
"Ha? Mạc Vân Quả, ngươi thật đúng không biết trời cao đất dày." Ngải Sâm đứng lên, đem tay nhẹ nhàng đập xuống giường đá, giường đá nháy mắt biến thành một đống bột phấn.
"!!!Tiểu Quả Quả hắn dám uy hiếp ngươi, tẩn hắn! Dùng kiếm laser một đao chém chết hắn!"
"Cái tên Ngải Sâm thật đúng là có bản lĩnh! Vậy mà dám uy hiếp tiểu Quả Quả nhà ta!"
"Tẩn hắn tẩn hắn! Ta sẽ đánh thưởng cho ngươi bao tay chuyên dụng!"
"Ta cũng đánh thưởng cho ngươi thêm thật nhiều đạo cụ!"
............
"Người sử dụng bộ quyền Đại vương đánh thưởng một bộ quyền đánh người!"
"Người sử dụng nồi sạn toàn năng đánh thưởng một cái chảo!"
"Người sử dụng đá ngươi JJ đánh thưởng một thanh JJ tuyệt sát đao!"
Một loại âm thanh đánh thưởng liên tiếp vang lên, Mạc Vân Quả nhìn đến mấy thứ này, đối với "JJ tuyệt sát đao" sinh ra một tia tò mò, vì thế cô quyết định lấy nó ta, sau đó......
- ------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...