Edit: Linhlady
Đột nhiên, một chùm ánh sáng mạnh chiếu vào trên mặt cô, Mạc Vân Quả không khoẻ nhắm hai mắt lại.
“Trời ạ! Nơi này thế mà còn có người sống!”
“Nơi nào? Nơi nào!”
Tiếng bước chân vội vàng vang lên bên tai Mạc Vân Quả, cô chỉ thấy xung quang mình có rất nhiều người, rất nhiều rất nhiều người.
Mạc Vân Quả mở to mắt, một đôi mắt không hề gợn sóng nhìn mọi người trước mặt.
Chỉ thấy một người mặc cảnh phục tương đối lớn tuổi nhanh chóng nói: “Mau, manh mang cô ấy tới bệnh viện xem có bị thương hay không, mời bác sĩ tâm lý giỏi nhất đến phụ đạo tâm lý!”
Sau đó, một chị gái cảnh sát diện mạo thanh tú mang cô đi.
Lòng bàn chân cô còn dính máu, Mạc Vân Quả nhìn đến, đó là máu của một người đàn ông bụng phệ nằm trên đất chảy xuống.
Người đàn ông kia vị trí từ yết hầu cho đến bụng đều nở hoa, dụng cụ hẳn là dao phẫu thuật.
Bên trong ngũ tạng lục phủ bại lộ ở trong không khí, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, gay mũi như thế, ghê tởm như thế.
Mạc Vân Quả còn nghe được vị cảnh ất lớn tuổi kia nói “Lần này thế mà lại có nhân chứng! Quả thật trời cũng giúp ta!”
Thanh âm kia hưng phấn như thế, cao hứng như thế, tại hiện trường đày máu me, nghe có vẻ hơi kinh dị.
Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, sau đó nhắm hai mắt lại, nhìn như hôn mê.
Trên thực tế, Mạc Vân Quả đang xem xét bối cảnh chuyện xưa ở thế giới này.
Thế giới cô tiến vào càng ngày càng phức tạp, hệ thống cung cấp bối cảnh cho cô cũng càng ngày càng ít.
Tỷ như lần này, chỉ đơn giản giới thiệu cho cô có án mạng xảy ra, sau đó nói phía trên có người phái tiểu đội điều tra, sau đó lại nói từng đặc điểm của người trong tiểu đội mà thôi.
Còn nhưng án mạng kia, cũng không nhiều hơn vào câu, thậm chí mười ba án mạng trước tình tiết cũng không nói cho cô, càng đừng nói cái thứ mười bốn này.
Còn tới nhiệm vụ, càng đơn giản thô bạo hơn.
“Đinh! Bởi vì trước mắt thần hào chưa yêu cầu nhiệm vụ, nên nhiệm vụ ở vị diện này do hệ thống chỉ định, nhiệm vụ bản Vị Diện: Tìm ra hung thủ.
”
Đây là nguyên văn câu nói của Đoàn Tử đơn giản thô bạo cỡ nào, tìm ra hung thủ.
“Oa! Chúng ta đi tới thế giới âm mưu~”
“Lần này có thể xảy ea chuyện gì không người ta hơi sợ ( thẹn thùng )”
“Trên lầu ngươi thẹn thùng là cái quỷ gì! ( rít gào )”
“Oa! Lần này tiểu Quả Quả nhà ta muốn biến thành trinh thám rồi sao?”
“Không không không, trước mắt mà nói, tiểu Quả Quả nhà ta cũng chỉ là nhân chứng mà thôi, là tiểu đang thương không có khả năng là mục tiêu kế tiếp của hung thủ……”
“Ta lại có chút hy vọng hung thủ kia sẽ tìm đến tiểu Quả Quả, đến lúc đó tiểu Quả Quả chỉ cần một cái nắm tay là có thể đem hung thủ tróc nã quy án nha 2333333333”
“Phốc, lầu trên nói lời này có vài phần đạo lý.
”
Mạc Vân Quả nhìn nhìn phòng phát sóng trực tiếpnói, cảm thấy bọn họ nói có đạo lý, hung thủ kia mà tìm tới, cô nhất định sẽ đánh ngã hắn.
“Đinh! Thần hào kẻ thần bí đánh thưởng mười viên đan bách độc bất xâm!”
“Đinh! Người sử dụng kẻ thần bí tuyên bố nhiệm vụ mới, xin ký chủ tiếp thu.
”
“Nhiệm vụ mới: Nhất định phải sống tốt, nếu cảm thấy không vui bảo hệ tương thoát ly vị diện.
”
Đoàn Tử: ╭(╯^╰)╮
Nhiệm vị mà thần hào tuyên bố lần này khiến Đoàn Tử rất không vui, nhưng mà, ai bảo người ta là thần hào, hu hu hu……
Mạc Vân Quả tiếp thu đến nhiệm vụ này cũng sửng sốt, nhiệm vụ này, xem như nhiệm vụ hả?
Không mục đích rõ ràng thì thôi đi, lại có vẻ như tùy tâm sở dục.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...