Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!


Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả tùy ý để Bạch Ngọc dẫn vào trong phòng, lúc này đã là thời gian bữa tối.

Vẫn như cũ là các mỹ nữ mặc quần áo mát mẻ bưng thật nhiều đồ ăn lên trên bàn, sau đó các cô đứng sang một bên, nhìn cô cùng Bạch Ngọc ăn.

Còn có hai cái mỹ nữ quỳ trên mặt đất, xoa bóp chân cho Bạch Ngọc.

Mạc Vân Quả:……
Bạch Ngọc cũng không cần đũa, chỉ tùy tay chỉ chỉ một cô gái, sau đó nói: “Cô lại đây.


Cô gái bị chỉ cực kỳ hưng phấn, bước đi từng bước đi từng bước nhỏ sau đó đi thật nhanh.

Đi đến bên người Bạch Ngọc, cũng không cần anh nói gì, cô ấy cầm đũa, gắp đô ăn sau đó đút cho Bạch Ngọc.

Mạc Vân Quả:……
“Được…… Được TM thật biết hưởng thụ!”
“Ta…… Ta cũng cảm thấy như vậy!”
“Hu hu hu…… Người cùng người quả nhiên khác nhau, hu hu hu……”
“Ta muốn biết, ta khi nào mới có thể có người đút!”
“Lầu trên ngươi cũng đừng nằm mơ, ha ha ha ha!”
“Ai, Bạch Ngọc này nhìn qua hào hoa phong nhã, nhưng không nghĩ tới là một tên mặt người dạ thú a!”

“Đúng vậy, một người bá chiếm nhiều mỹ nữ như vậy, cũng không phải là một cái mặt người dạ thú sao!”
Phòng phát sóng trực tiếp đối với Bạch Ngọc hâm mộ một trận, đương nhiên, ngữ khí vui đùa vẫn chiếm nhiều hơn.

Mạc Vân Quả ở một bên xem cảm thấy cạn lời, cô thấy hai quả cầu tuyết lớn của mỹ nữ kia sắp dính vào mặt Bạch Ngọc rồi.

Mạc Vân Quả cúi đầu nhìn nhìn bản thân, ừm…… Vẫn là như vậy tốt.

Bạch Ngọc vẫn luôn quan sát động tác của Mạc Vân Quả, vừa hay thấy cảnh đó, lập tức hiểu ý cô là gì.

Anh câu môi cười, mang theo một tia tà mị nói: “Yên tâm, xoa xoa rồi sẽ lớn.


Mạc Vân Quả:……
Mỹ nữ đang đút đồ ăn cho Bạch Ngọc thấy vậy, khinh bỉ nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, sau đó run run thân thể, sau đó quả cầu tuyết lớn liền bắn lên mặt Bạch Ngọc, phát ra một tiếng  “Bang”.

“Phốc, lợi hại!”
“Ta đã thấy cảnh dùng tay tát, lần đầu tiên có thể thấy có thể dùng cái đó để tát.


“Lầu trên ngươi sai rồi, cái này không gọi là tát, cái này gọi là khâm phục.

Thú 2333333333”

“Không hiểu vì sao muốn cười 23333333333”
“Ha ha ha ha ha! Cái loại thành tựu này tiểu Quả Quả nhà ta vĩnh viễn cũng đạt không được.


“Ha ha ha! Thật sự không thể tưởng được cảnh tượng tiểu Quả Quả như vậy.


“Đổi lại là tiểu Quả Quả, chỉ sợ là một cái tát đem người đánh bay đi thôi 233333333”
“Ha ha ha ha ha! Đừng làm cho ta dừng lại ~”
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Bạch Ngọc, mang theo một chút đồng tình.

Bạch Ngọc bị nhìn với ánh mắt này, có chút nghi hoặc nhìn Mạc Vân Quả, tiểu mỹ nhân đang đồng tình cái gì?
Đối với quả cầu tuyết lớn đập lên mặt anh, Bạch Ngọc có thể nói là thích thú, dù sao, không phải tất cả mọi người đều có thể hưởng thụ việc này không phải sao?
Huống chi, đối với mỹ nhân, Bạch Ngọc luôn có kiên nhẫn.

Trước mặt đại mỹ nhân đút cơm còn chưa khiến anh chướng mắt, anh có thể khoan dung với cô ấy một chút.

Mạc Vân Quả yên lặng ăn cơm, Bạch Ngọc híp con mắt lại, âm thầm ghi nhớ đồ Mạc Vân Quả thích ăn.

Dù sao, khống chế ẩm thực cũng là một phần của dạy dỗ……
Cơm chiều qua đi, đó là thời gian đêm khuya dài dằng dặc.

Trong căn biệt thự lớn này, các mỹ nữ đều có phòng riêng của mình, mỗi ngày vào buổi tối, các nàng đều chờ mong Bạch Ngọc kéo các cô ra cửa, cùng các cô triền miên một đêm.

Đáng tiếc đó là, đại đa số thời điểm, các cô đều phải thất vọng.

Bởi vì Bạch Ngọc người này, từ trước đến nay chiếm được rồi sẽ không còn thích thú nữa.

Anh chỉ là ham thích với chuyện “Dạy dỗ” mà thôi, đến nỗi sau khi dạy dỗ, ha hả……


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui