Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ, quyết định đi tới công ty kia nhìn xem, có lẽ vận khí tốt có thể đụng Bạch Ngọc thì sao?
Nhưng mà, cuối cùng ý tưởng của Mạc Vân Quả vẫn thất bại.
Bạch Ngọc cũng không ở công ty, mà đang ở trong nhà Lãnh Ngạo.
Bạch Ngọc muốn điều tra một người đó là chuyện vô xùng đơn giản, anh chỉ cần phất tay với cấp dưới, không đến nửa giờ, toàn bộ tư liệu của Mạc Vân Quả đã được chuyển vào máy của anh.
Vì thế anh vui sướng quyết định đi tới nhà Lãnh Ngạo, chuẩn bị đem tiểu mỹ nhân về, “Dạy dỗ” thật tốt một phen.
Nhưng mà trên đường này, anh gặp Tập Bạo cũng đang hứng thú đi tìm Mạc Vân Quả, đương nhiên, hai người cùng nhau đi tới đây.
Đây cũng là vì lý do vì sao Lãnh Ngạo gọi cho Mạc Vân Quả kêu cô về nhà.
Lúc này ba người ngồi ở trong đại sảnh, ai cũng không nói câu nào, từng người làm.
việc của mình.
Lãnh Ngạo không biết Mạc Vân Quả vì sao lại đi trêu chọc hai vị này, nhưng nghĩ đến cũng không phải là chuyện gì tốt.
Cả người Tập Bạo tản ra hơi thể không vui, xem dáng vẻ kia, nếu nhìn thấy Mạc Vân Quả, chỉ sợ muốn đem cô xé nát.
Ngược lại với Tập Bạo, Bạch Ngọc rõ ràng càng ôn hòa hơn một ít, nếu xem nhẹ ánh mắt tà niệm không hề che giấu kia, đại khái Lãnh Ngạo sẽ cho rằng Bạch Ngọc muốn làm bạn bè với Mạc Vân Quả.
Ba người chờ rồi lại chờ, từ giữa trưa chờ tới lúc mặt trời lặn, Mạc Vân Quả mới trở về.
Mạc Vân Quả vừa ăn kem vừa về, ừm…… Kem vị chuối.
Nhìn thấy ba người ngồi trong đại sảnh, Mạc Vân Quả một miếng nuốt hết phần kem dư, may mắn dư lại không nhiều lắm, bằng không khả năng còn sẽ bị nghẹn lại.
Mạc Vân Quả nhấp nhấp miệng, tìm vị trí ngồi xuống, lần này, là tình tế bốn người giằng co.
Ai cũng không muốn mở miệng nói trước, giống như đang trầm mặc thi đấu, ai mở miệng trước người đó thua.
Đại khái mười phút trôi qua, Bạch Ngọc cười khẽ một tiếng, khoan thai mở miệng nói: “Tiểu mỹ nhân, em có bằng lòng đi với tôi không?”
Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, tiểu mỹ nhân đang nói ai đây?
Bạch Ngọc đại khái bị phản ứng của Mạc Vân Quả chọc tới, tiếng cười của anh lớn hơn một ít, cả người càng trở nên nhu hòa.
Lãnh Ngạo liếc mắt nhìn anh, không nói gì.
Nhưng thật còn Tập Bạo, hắn ta gắt gao nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả, mang theo một tia bạo nộ nói: “Cô vừa rồi vì sao nhận thua?”
Mạc Vân Quả tiếp tục chớp chớp mắt nói: “Bởi vì tôi đánh không lại anh.
”
“Cái này không phải lý do.
” Tập Bạo nói tiếp.
“Lý do, chuyện đạo lý, căn do, chuyện vì sao làm như vậy hoặc đạo lý gì làm như vậy.
” Mạc Vân Quả dừng một chút tiếp tục nói, “Tôi cho rằng tôi không đánh lại anh, lý do tôi nhận thua đó là vì sao lại có đạo lý như vậy, đây không phải lý do, là vì sao?”
Tập Bạo, Lãnh Ngạo:……
Bạch Ngọc: Thú vị thú vị ~
“Lợi hại nha tiểu Quả Quả, này TM cũng có thể!”
“Phốc, tiểu Quả Quả trực tiếp cho từ điển giải thích, ha ha ha ha, cười chết ba ba.
( ôm bụng nhỏ của ta )”
“Này một đợt dỗi lợi hại!”
“Ai, tiểu Quả Quả nhà cũng học được dỗi người, không biết vì sao, đột nhiên cảm thấy có chút vui mừng ╮(╯▽╰)╭”
“Không biết vì sao hưng phấn (?(????') so tâm”
“Ta hỏi một chút, các ngươi ai có thể nói tiểu Quả Quả nhà ta có thể dỗi người như vậy! Cái này gọi là tri thức dỗi người!”
“Không phải ta thổi, một mình ta có thể dỗi mười vạn đại quân!”
“Đại huynh đệ, kiềm chế chút, da trâu cũng bị thổi hư.
”
“Ta không, ta sẽ không ( điên cuồng lắc đầu )”
Mạc Vân Quả:……ヽ(ー_ー)ノ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...