Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả cúi đầu nhìn thoáng qua chén trà, ừ…… Giống như có hơi dơ.
“Lại nói tiếp, đại điển cầu mưa của quốc sư đại nhân hai tháng trước, quả thật khiến tiểu nữ vô cùng bội phục!”
Tần Du tuy rằng nói lời này, trên mặt lại không hề có ý bội phục, ngay cả một gia kích động cũng không có.
“À.” Mạc Vân Quả nhàn nhạt lên tiếng.
“Quốc sư đại nhân, ừm…… Giống như có sự thay đổi rất lớn so với trước kia!” Tần Du nhãn nhạt tung ra một quả bom lớn.
“Hả?” Mạc Vân Quả nhìn Tần Du, chờ nàng ấy nói câu tiếp theo.
“Trước kia quốc sư, thật là cao cao tại thượng, không dính khói lửa nhân gian, nhưng mà quốc sư đại nhân bây giờ ~” Tần Du đến gần Mạc Vân Quả, ngón tay mảnh khảnh ngoéo một cái trên hàm dưới của Mạc Vân Quả.
“Vô cớ trở nên ngoan ngoãn ~ ừ…… Hơn nữa……” Tần Du nói đến một nửa ngừng lại, rất có hứng thú nâng cằm Mạc Vân Quả lên, mắt nàng ấy đối diện mắt nàng.
“Thật giống như một đứa trẻ ngây thơ đang tập trưởng thành, hơi thở trên người còn mang theo sự thuần tịnh, lại giống như lây nhiễm cái gì đó, chậm rã học tập khói bụi nhân gian này.” Tần Du buông Mạc Vân Quả ra, ngồi thẳng thân mình.
Tần Du thật không hổ là Tần Du, chủ giáp mặt một lần thôi, nàng ấy đã nhìn thấu bản chất của Mạc Vân Quả.
“Nữ nhân này, thật là khủng khiếp!”
“Chậc chậc chậc, nhanh như vậy đã nhì rõ bản chất của một người, nữ nhân này, thực sự có vài phần bản lĩnh.”
“Khó trách cái tên Mộ Dung Tuyệt kia lại nhớ mãi không quên nàng ta, có một nữ tử như vậy, đổi lại là ta, cũng sẽ nhớ mãi không quên.”
“Hơn nữa nàng còn có một chút tính cách của cô gái nhỏ, ha ha ha Không ngờ chọc trúng chỗ đáng yêu.”
“Nữ nhân khẩu thị tâm phi ~”
“Ta cũng thật ra tò mò, nữ nhân này sẽ cùng Mộ Dung Tuyệt chung đụng thế nào nha.”
“Ừm…… Thật ra ta lại vó suy nghĩ khác các ngươi, ừm…… Ta lại cảm thấy, nàng ta cùng tiểu Quả Quả nhà ta, ha ha ha ha! Cũng thật xứng đôi!”
“Đáng sợ, đảng bách hợp đã xuất hiện!”
“6666666666666666”
Mạc Vân Quả:…..
Tần Du lại bình tĩnh uống một ngụm trà, sau đó lẳng lặng chờ đợi Mạc Vân Quả phản ứng lại.
Nhưng mà trên thực tế, Mạc Vân Quả căn bản là không cần phản ứng cái gì.
Một mớ ngôn từ của Tần Du đối với nàng mà nói, bất quá không đau không ngứa mà thôi.
“Ừ.” Mạc Vân Quả chỉ nhàn nhạt đáp lại một câu.
Tay cầm chén trà của Tần Du cầm cứng lại một chút, đồng thời còn cạn lời giật giật khóe miệng.
Cái này cũng không giống như mình tưởng tượng nha~ quăng ngã!
Chẳng lẽ không phải nên là kinh ngạc sau đó ôm đùi sao! ╭(╯^╰)╮
Tần Du quả thật rất thông minh cũng có năng lực, nếu không sẽ không chỉ dựa vào một trăm hai liền lập nghiệp trở thành nhà giàu số một hoàng triều, tài sang trên danh nghĩa của nàng ấy, so với quốc khố còn nhiều hơn.
Nhưng đại đa số người thông minh đều có một khuyết điểm trí mạng, đó chính là thích khống chế người khác.
Tần Du cũng không ngoại lệ, nàng ấy thích đem người khác đùa bỡn trong tay, đây là lạc thú duy nhất nhiều năm không thay đổi của nàng ta.
Tần Du có thể nhận ra Mạc Vân Quả, cũng là dựa vào người kia không giống bình thường thấy rõ lực cùng sức quan sát, đương nhiên, trong đó có nguyên nhân vì nàng ta cảm thấy cô cùng quen thuộc.
Hừm…… Loại quen thuộc này là âm thầm chọc chọc, dù sao quốc sư đại nhân cũng ít có ham muốn thức gì đó giống nhue sẽ không có ý nghĩ tình ái gì, nhưng mà…… Ai biết cái tên Mộ Dung Tuyệt kia vó tâm tư gì với nàng!
Tần Du yêu Mộ Dung Tuyệt, đây là sự thật không thể nghi ngờ, nàng ấy yêu hắn, yêu rất nhiều năm, rất nhiều rất nhiều năm……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...